Tailhook

Chương 6: (H)



⋆。゚︎。︎⋆。 ゚ ゚。⋆

Khi Lang Phong lên giường cùng Châu Kỳ Sâm lần thứ hai, y mới phát hiện ra hình xăm của anh. Một hình xăm nhỏ được xăm ở mé trong đùi phải của anh, là một dãy ký tự bao gồm cả chữ và số. Vị trí ấy không bị bắt nắng nên nước da rất trắng, màu mực lại đen đậm, trông vô cùng kín đáo và gợi cảm. Phi công ngành hàng không dân dụng phải kiểm tra sức khỏe, nhưng không đến mức phải cởi cả quần lót, vậy nên hình xăm này nằm sát ở mép đùi của anh.

Làm tình không phải cuộc kiểm tra sức khỏe toàn thân 360 độ không góc chết, cho dù hai người đều trần truồng như nhau, nhưng y chưa từng phát hiện ra. Lần đầu tiên Châu Kỳ Sâm chịch y là từ góc độ từ bên trên phía sau lưng, sau đó anh từng khẩu giao cho y một lần, nhưng từ đầu tới cuối anh chưa từng dạng hai chân mình ra. Trái lại, hôm nay là lần đầu tiên y chịch anh, cũng là vị trí phía sau lưng, chỉ là Châu Kỳ Sâm quỳ một gối lên giường, chống tay vào ván giường, ưỡn mông lên để y chịch. Với tư thế này, y vẫn không phát hiện ra. Sự chú ý của Lang Phong vẫn không đặt vào nơi ấy mà là ngực, eo, bả vai và mông anh. Vì giao kèo mỗi người một lần nên Lang Phong rất trân trọng cơ hội này, y làm tình một cách nghiêm túc với tinh lực dồi dào của mình. Đều là đàn ông với nhau, làm tình là cảm giác sung sướng, chinh phục cũng sung sướng chẳng kém, chinh phục được kẻ mạnh thì còn sướng hơn tất thảy. Cho nên Lang Phong chứng kiến Châu Kỳ Sâm bị y thúc đến mức rên rỉ khàn cả giọng, bắp thịt nơi cánh tay và bả vai của anh đều căng lên, phần dưới lại mút chặt lấy dương v*t của y. Anh tập trung, phóng đãng và nghiêm túc, tất cả mọi thứ khiến Lang Phong cảm thấy sảng khoái vô tận.

Sau khi Châu Kỳ Sâm bắn một lần, anh thuận thế hơi dựa người về phía trước, nằm trên giường nghỉ ngơi. Thế nhưng Lang Phong vẫn chưa bắn, y lật người anh dậy mặt đối mặt với mình, giữ lấy bả vai anh rồi tiếp tục thúc dương v*t vào bên dưới.

Khi đó Châu Kỳ Sâm mơ màng chửi y, "Mẹ kiếp cậu..." Nhưng còn chưa nói xong câu này, Lang Phong đã nâng đùi phải của anh ép cao lên.

Lang Phong chỉ lịch sự yêu cầu anh, "Tôi sắp bắn rồi."

Châu Kỳ Sâm không lên tiếng, hai người giằng co. Cũng ngay vào lúc này, Lang Phong cúi đầu xuống, nhìn thấy dãy ký tự bên đùi anh.

"Bắn đi." Cuối cùng anh nói, giọng điệu rất uể oải và rệu rã. Anh vẫn luôn rất sung sướng, cho dù là chịch Lang Phong, khẩu giao cho y hay là được y chịch. Lang Phong dùng tư thế này đâm dương v*t vào sâu bên trong hơn nữa. Y thay đổi vị trí đặt tay, đổi sang đỡ phần mé đùi nơi có hình xăm của anh, nhìn cơ đùi anh co rút lại, căng chặt, run rẩy, sau đó thấy phía sau anh đã thả lỏng ra hơn một chút, y mới ưỡn eo lên để bản thân thúc được vào càng sâu càng thuận. Lang Phong đang tìm điểm nhạy cảm của anh. Y tìm kiếm hết lần này tới lần khác, dùng cả tay, sau khi rút dương v*t ra thì dùng ngón tay chịch anh, những đốt ngón tay cong lên tìm được vị trí tuyến tiền liệt bên trong lỗ hậu của anh. Bàn tay còn lại thì giữ vào vị trí hình xăm, giữ cực kỳ chặt, để lại cả dấu tay ửng đỏ trên da.

dương v*t thô to bất thình lình bị rút ra rồi đổi sang ngón tay khiến Châu Kỳ Sâm cảm thấy không được thỏa mãn, anh chống nửa người dậy, hỏi Lang Phong như thể muốn khiêu khích, "Cậu có được không đấy? Hay để tôi nằm trên?"

Lang Phong chăm chú khuấy đảo ngón tay, không để ý tới anh. Sau đó y tìm được thật, Châu Kỳ Sâm gần như rên lên ngay tức khắc, "Ưm..." Anh không ngừng thúc giục, "Có chịch không hả?"

"Chịch." Lang Phong được hỏi thế nào thì đáp thế nấy, Châu Kỳ Sâm suýt chút nữa bị chọc cười thành tiếng, sao cậu ta đáng yêu vậy, đáng yêu một cách kỳ lạ.

Nhắc đến mới thấy đúng là kỳ diệu, Lang Phong sống hai mươi chín năm qua, số lần y nói tiếng Trung khi lên giường có thể đếm được trên đầu ngón tay. Một là vì trước đây y thường thích những anh chàng Hà Lan đẹp trai tóc vàng mắt xanh. Còn nữa, mặc dù y nói tiếng Trung rất lưu loát nhưng đối với y, đây là ngôn ngữ dành cho không gian gia đình, dùng để trò chuyện với cha mẹ, người thân và thỉnh thoảng là bạn bè. Y chưa từng gặp một người đàn ông nào sở hữu mái tóc đen, đôi mắt đen, nằm trên giường mình trong trạng thái lả lơi, dang rộng hai chân ra, dùng tiếng mẹ đẻ gần gũi nhất để nói với y là: "Lang Phong, chịch tôi đi."

Y tưởng là bản thân không có hứng thú, không thích kiểu này, thế nhưng khi Châu Kỳ Sâm cởi quần áo, bộ não y đã bị chập mạch. Lang Phong cảm thấy mình đã mắc rất nhiều sai lầm trong hai mươi chín năm qua của cuộc đời, sau khi nhận thức được chuyện này, y muốn mau chóng sửa chữa.

Một lát sau, Lang Phong đã tìm ra được điểm nhạy cảm thứ hai của anh, là ở eo. Vòng eo anh cũng rất đẹp, săn chắc, dồi dào sức mạnh, mặc dù có sẹo nhưng không hoàn hảo mới là tuyệt nhất. Lang Phong vừa chịch từ phía sau vừa liên tục đưa tay mơn trớn. Châu Kỳ Sâm cổ vũ y, nói: "Mạnh nữa lên."

Ban đầu, y tưởng mình phải dùng thêm sức ở phần dưới, cho nên mới thả lỏng tay ra, tìm điểm tựa khác để xiên xỏ anh mạnh bạo hơn.

Thế nhưng Châu Kỳ Sâm lại nói: "Tay mạnh nữa lên."

Y bèn đặt tay trở về eo anh, từ nắm biến thành bóp, chớp mắt nhìn thấy phản ứng hài lòng của đối phương. Dáng vẻ dâm đãng hưởng thụ của anh cũng rất quyến rũ, tiếng rên rỉ khàn khàn, bắp thịt căng chặt, bờ môi mím lại, hương vị hormone nam tính nồng đậm.

Lang Phong không thạo kỹ năng chửi mắng, cũng không biết nói tục cho lắm, y chỉ cúi người ngậm lấy vành tai anh, trầm giọng hỏi rằng: "Sướng không?"



"Mẹ kiếp, sướng chết mẹ luôn." Châu Kỳ Sâm thở hổn hển nói. Điểm G của anh bị chọc vào túi bụi, Lang Phong ôm lấy anh, dùng đủ góc độ công kích chỗ đó. Vừa rồi y còn dùng ngón tay để xác định vị trí, sau khi đã xác định xong là y chỉ mãnh liệt chịch vào nơi ấy thật lực. Trước khi lên đỉnh, Châu Kỳ Sâm còn nghĩ, Lang Phong nên viết sách hướng dẫn làm tình một cách năng suất, giống như QRH(*) của Airbus, có thể nhanh chóng tra cứu chỉ trong vòng một phút.

(*) QRH (Quick Reference Handbook) là là tài liệu kỹ thuật máy bay – hướng dẫn truy cập nhanh dành cho phi công máy bay chứa tất cả các quy trình áp dụng cho các điều kiện không bình thường và khẩn cấp ở định dạng dễ sử dụng. Ngoài ra, các hiệu chỉnh dữ liệu hiệu suất cũng được cung cấp cho các điều kiện cụ thể.

Lúc này đây, Lang Phong cũng lên đỉnh theo anh, cuối cùng y còn táo bạo hơn, giơ tay bịt mắt và miệng Châu Kỳ Sâm, thúc đến tận nơi sâu nhất, sau đó bắn toàn bộ vào bên trong. Sau khoảnh khắc cao trào, y cúi người xuống, mở tay ra, bấy giờ Châu Kỳ Sâm mới mở mắt. Ban đầu anh vẫn còn mơ màng, cứ nhìn Lang Phong như vậy. Nhất thời Lang Phong không lên tiếng, y đột nhiên muốn hôn anh. Thật ra từ lần đầu tiên Châu Kỳ Sâm chịch y, y đã muốn vậy rồi, thế nhưng suốt quá trình y bị ấn lên vách tường không thể xoay người, hai phương diện tâm sinh lý đều nằm ở vị trí thế yếu. Ngay giây phút gương mặt Lang Phong sáp lại gần, cũng không biết là vô tình hay cố ý, Châu Kỳ Sâm quay đầu sang một bên, sau đó chống cánh tay dậy, trầm giọng thản nhiên nói: "Tôi đi tắm đây."

Lang Phong không nhúc nhích, y quan sát đường nét góc nghiêng của anh, bờ môi anh đầy đặn. Hôm tụ tập ở buổi sinh nhật y từng hôn lên nó, nhưng khi đó y uống rất nhiều rượu, lại trong không gian tối tăm, y lo lắng sẽ có người tới trông thấy bọn họ. Bây giờ y có phần ảo não vì không thể nhớ lại hơi ấm của nụ hôn kia. Hôn anh ấy thêm lần nữa thì sẽ thế nào nhỉ? Lang Phong thầm nghĩ, nhưng y không biến nó thành hành động.

Y đứng phía sau anh, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng y gọi anh lại, nói: "Có thể gọi tôi là Evan."

Ban đầu Châu Kỳ Sâm chẳng hiểu gì, nhưng rồi anh nhớ ra, ở trên giường anh vẫn gọi tên y. Việc gọi tên luôn khiến người ta thích thú. Anh mỉm cười, mắt tròn biến thành mắt cong, nói: "Trên giường à? Hay là gọi lúc nào cũng được?"

Lang Phong: "Gọi lúc nào cũng được."

Một lát sau, Lang Phong hỏi thăm lại anh, "Anh có... nhũ danh hay biệt danh gì không? Muốn tôi gọi anh thế nào?"

Châu Kỳ Sâm nói đùa, "Trên giường thì gọi chồng, dưới giường cậu có thể gọi tôi là anh Sâm, tôi hơn cậu ba tuổi."

Lang Phong không vui, "Thế thì không được."

"Vậy thì gọi A Sâm đi, cậu muốn gọi kiểu gì cũng được." Châu Kỳ Sâm chỉ đang chọc y, anh cũng không phải muốn Lang Phong gọi thật.

Hai người vừa nói cười vừa đi tới phòng tắm, vốn dĩ Lang Phong phải giúp Châu Kỳ Sâm vệ sinh một chút, phía sau đang có cả đống gel bôi trơn rỉ xuống men theo bắp đùi trơn mượt của anh. Thế nhưng van nước nóng vừa được mở vài giây, dòng nước chảy xuống lưng, mặt và cả dấu tay đỏ trên vòng eo của Châu Kỳ Sâm, anh vừa mới rửa mặt thì Lang Phong lại cương.

Nhân lúc Châu Kỳ Sâm xoay người, y vòng ra phía sau lưng ôm lấy anh, giúp anh tuốt dương v*t đang mềm oặt, sau đó ưỡn người lên cạ vào khe mông anh.

Châu Kỳ Sâm ậm ừ một tiếng, anh cũng n*ng theo rồi.

Thậm chí Lang Phong còn hơi ngượng ngùng, y khẽ giọng mở miệng hỏi: "A Sâm, làm tiếp một lần đi."

Trái tim Châu Kỳ Sâm tan chảy, anh không nói gì nhưng hơi hạ thắt lưng xuống, làm ra tư thế vểnh mông lên. Một giây sau, Lang Phong liền tiến vào cửa miệng ẩm ướt.

Ban đầu Châu Kỳ Sâm cảm thấy mình bị thiệt lớn quá, anh mới chịch y một lần, còn y thì chịch anh đến ba lần rồi. Nói thì nói như thế nhưng đúng là kỹ thuật chịch của Lang Phong đỉnh hơn kỹ thuật làm 0 của y rất nhiều. Châu Kỳ Sâm không ngờ được vụ này. Hiện tại, lỗ hậu của anh vừa nóng vừa rát, thế nhưng được ăn ngon một lần rồi là sẽ thòm thèm tiếp, bên trong anh đang vô cùng ngứa ngáy, đang thèm khát dương v*t to dài của Lang Phong luồn vào hung hăng xỏ xiên mình. Lần cuối cùng cũng là khi anh tập trung nhất, trong phòng tắm vang lên tổ hợp âm thanh tiếng nước chảy, tiếng anh rên rỉ, tiếng dương v*t của Lang Phong mãnh liệt rút ra cắm vào. Anh cũng cương lên, nóng bừng lên theo. Không ai còn tâm trí quan tâm vòi sen phía trên còn đang xả nước, dòng nước ấm dần dần chảy đầy một nửa bồn tắm lớn, sóng sánh theo từng nhịp rút ra thúc vào của hai người, cả một bể xuân tình rạo rực đong đưa.

Lang Phong hôn lên gáy anh, trước khi làm, Châu Kỳ Sâm đã nói với y mai anh có nhiệm vụ bay, từ phần cổ trở lên tuyệt đối không được để lại dấu. Lang Phong nhìn nơi cách đúng một tấc phía dưới cổ——Nhạy cảm như nhau, phần da nơi ấy bị răng nanh của y mút mát, day cắn, cọ sát.



Sau đó Lang Phong vừa chịch vừa xoay người anh lại, nhấc một chân anh lên, hai người mặt đối mặt mà làm. Bên chân bị nâng lên đương nhiên vẫn là đùi phải, y lại vuốt ve làn da có hình xăm kia, phía trước thì giúp Châu Kỳ Sâm xoa nắn dương v*t của anh. Y vẫn giữ tốc độ va chạm với anh, lòng bàn tay y áp vào lòng bàn tay anh, chống lên bức tường lạnh lẽo. Hơi nước bốc lên trong phòng tắm khiến xung quanh trở nên mơ hồ, bầu không khí sắc tình trở nên dính nhớp, anh gần như lên đỉnh ngay phút chốc, lại bắn ra trước Lang Phong.

Sau khi cao trào, toàn thân anh run rẩy, lại do chỉ đang đứng bằng chân trái nên anh sơ sểnh bị trượt chân, sau đó vì bàn tay Lang Phong đang áp lấy tay anh nên y cũng bị kéo ngã theo. Trọng lượng của hai người đè hết lên người anh, còn lưng anh thì đập vào van nước trong bồn tắm, phát ra tiếng rầm.

"Đệt mợ..." Châu Kỳ Sâm vừa đang hưởng thụ nên không chút phòng bị, cú ngã này đau tới mức khiến anh xây xẩm mặt mày. Hai người cùng nằm song song trong bồn tắm, một nửa lượng nước trong bồn cũng bị văng ra tung tóe.

Lang Phong không kịp nhớ mình đã bắn chưa, y sốt sắng ôm lấy eo anh, muốn xem thử bị va đập thế nào. Thế nhưng màn ngã này thật sự vừa buồn cười lại vừa xấu hổ. Châu Kỳ Sâm đã qua phút lên đỉnh hứng tình lại nhạy cảm, giờ anh hơi lim dim mắt, dựa lên thành bồn tắm trắng phau, một tay chống mặt, che đi khóe mắt ửng hồng và dấu vết tình dục ngập tràn gương mặt, khàn giọng nói: "Không sao, để tôi nghỉ chút đã..."

Lang Phong tưởng anh đau quá nên ngại ngùng nói: "Sorry, do tôi quá..." Y muốn tìm một từ miêu tả cho phù hợp, nói thế nào nhỉ? Quá tập trung? Hoàn toàn không nghĩ đến cái khác?

Châu Kỳ Sâm thấy dáng vẻ sốt ruột của y, lúc này mới khôi phục biểu cảm bình thường, anh mở mắt, cười nói: "Đừng sorry, sướng lắm."

Anh ấy cười thật sự quá là... Nếu không phải bản thân đã bắn hai lần, lý trí cảnh báo rằng anh ấy đã bị thương rồi, không thể làm tiếp nữa thì y muốn cương tiếp mất.

Ánh mắt Lang Phong nhìn anh nóng bỏng, Châu Kỳ Sâm không chịu nổi——Vừa nãy anh bị đè lên vách tường, một chân bị nhấc lên ra sức chịch, đương nhiên là anh không chú ý đến ánh mắt của đối phương. Châu Kỳ Sâm nghĩ thầm, toang rồi, xưa nay Lang Phong không yêu bạn tình, từ trước tới nay làm tình chỉ là làm tình mà thôi, làm tình một cách chân chính. Lần này... anh đùa hơi quá rồi.

Nước trong bồn tắm lớn dần dần rút đi, chỉ còn lại hai cơ thể cao lớn đè lên nhau. Lang Phong mở miệng hỏi anh, "Lưng và bả vai anh... bị sao thế? Không phải do va đập." Y nói đến hai vết sẹo.

"Ừ, tôi từng làm phẫu thuật." Châu Kỳ Sâm nói.

"Khi ở quân đội trước đó sao?" Lang Phong hỏi. Tiêu chuẩn kiểm tra sức khỏe của phi công trong nước rất nghiêm ngặt. Về cơ bản, những ai đã từng có sẹo phẫu thuật sẽ không được thông qua, y từng nghe qua vụ này. Thế nhưng Châu Kỳ Sâm lại là người được điều động từ quân đội, quốc gia đã tập trung đầu tư rất nhiều tiền bạc và thời gian để đào tạo ra được một phi công lái máy bay chiến đấu xuất sắc như vậy, cho nên có lẽ anh là trường hợp ngoại lệ được tuyển dụng.

Châu Kỳ Sâm chỉ ừ một tiếng. Giờ phút này, nhiệt độ nước trong bồn tắm đã nguội lạnh dần, anh nói với Lang Phong, "Tôi tắm nhé?"

"Ừ, có chuyện gì thì gọi tôi." Lang Phong biết rõ đối phương muốn đuổi khéo mình đi, y mở nước, thử độ ấm vừa vặn rồi mới cho xả vào bồn.

Tuy nói vậy nhưng Châu Kỳ Sâm chỉ cảm thấy hai bên đùi mình tê dại không còn sức, hai bên hông toàn là dấu đỏ, phía sau bị chịch vô cùng nhức nhối, gel bôi trơn cũng men theo đùi chảy xuống, không cần nhìn anh cũng dám khẳng định lỗ hậu mình đang sưng tấy lên rồi. Vốn dĩ anh không phải người dễ để người khác chịch mình, với lại bao nhiêu năm qua cũng không bạt mạng đến mức này, giờ mà đứng dậy ngay thì đôi chân sẽ mất tự chủ run lên bần bật. Cho nên anh mới không muốn đứng dậy trước mặt Lang Phong. Chuyện này thật sự rất mất mặt. Không chỉ trận ái tình buông thả này mà ngay cả sự hỏi thăm dịu dàng của Lang Phong dành cho anh... Tất cả đều quá trớn. Đầu óc anh đang vô cùng rối bời. Thật ra hai người tâm đầu ý hợp khi lên giường là chuyện rất tự nhiên, trước đó anh cũng không bị bối rối như vậy, nhưng hôm nay... thật khác thường.

Đợi anh tắm xong, Lang Phong mới vào tắm. Y tắm cũng hơi lâu, đến khi y ra ngoài thì đã không thấy Châu Kỳ Sâm đâu nữa. Phòng ngủ đã được dọn dẹp, túi và quần áo của anh đều không còn, trên bàn có một mẩu giấy ghi chú, là nét chữ của Châu Kỳ Sâm, nội dung là: Evan, tôi đi trước, về nhà chỉnh lại múi giờ đây. Lần sau đến Bắc Kinh thì liên lạc với tôi.

Ký tên là chữ "Châu".

Lang Phong cầm tờ giấy mà lòng rầu rĩ khôn nguôi, anh ấy... chạy cũng nhanh quá rồi đấy? Hơn nữa anh ấy thế kia thì tự lái xe được sao?

Thế nhưng đối phương lại nghe lời gọi y là Evan, chỉ có bố mẹ và người thân của Lang Phong mới gọi tên y. Y lại có chút thỏa mãn nho nhỏ.