Tái Sinh Thành Nhện – Kumo Desu Ga Nani Ka

Chương 152: Quyển 4 – Chương 124 Zoa Ere – Tầng Thượng Tôi Đã Trở Về!





Ăn.

Ăn.

Ăn.

Như kéo một sợi dây.

Chậm rãi, cẩn thận.

Nhai như đang hớp nước.

《Độ thông thạo đã đủ.

Skill 『No Bụng LV2』đã trở thành『No Bụng LV3』》《Độ thông thạo đã đủ.

Skill 『Mở Rộng Thần Thức LV4』đã trở thành『Mở Rộng Thần Thức LV5』》《Độ thông thạo đã đủ.

Skill 『Cấm Kị LV8』đã trở thành『Cấm Kị LV9』》Tôi tăng tốc và tiếp tục tiến lên suốt mấy ngày liên tục.

Nhìn vào bản đồ được “Tri Thức”-sama vẽ ra thì tôi biết mình đã đi khá xa rồi.

Có vẻ như, khu Tầng Trung này dù nó uốn khúc nhưng nó nối trực tiếp giữa Tầng Thượng và Tầng Hạ.

Vì nó chỉ có một lối đi không như Tầng Thượng, nhưng lối đi này dài đến mức ngạc nhiên.

Thực ra tôi cũng đã tìm được vài hố lớn là đường đi của Mẹ, nhưng tôi không đến gần.

Tôi sẽ không hổ báo chỉ vì tôi giết được con Rồng Lửa.

Khi nhớ lại đòn tấn công bí ẩn mà tôi thấy Mẹ sử dụng ở Tầng Trung, tôi nghĩ đó là hơi thở từ skill “Sức Mạnh Rồng”.

Mặc dù tôi chỉ đoán thôi, nhưng nếu là Mẹ thì có “Sức Mạnh Rồng” cũng không lạ gì.

Nghĩa là Mẹ đã có danh hiệu Thợ Săn Rồng rồi.


Haha.

Làm như tôi thắng nổi.

Làm như tôi sẽ dám đến gần chỗ có tồn tại nguy hiểm như thế.

Trên đường đi tôi không gặp bất kì nguy hiểm nào thực sự gọi là nguy hiểm cả.

Không có Rồng Lửa, không có Á Long Lửa.

Nói sao thì, cấp độ trung bình của quái vật ở Tầng Trung thấp hơn nhiều so với Tầng Hạ.

Có lẽ đó là lí do không có nhiều quái vật mạnh mẽ.

Tôi cũng có phát hiện vài bóng dáng của con lươn, nhưng chúng không bơi ra khỏi dung nham.

Tôi xài Ma Pháp và hơi thở để khích bọn chúng, nhưng như thế càng làm chúng trốn kĩ hơn.

Con cá trê cũng thế.

Thậm chí, con cá ngựa đáng ghét lúc nào cũng tấn công vừa thấy tôi là bỏ chạy luôn rồi.

Tôi có thể thở ra một lần và kết liễu nó trước khi nó kịp bỏ chạy, nhưng nếu vậy thì tốn quá nhiều năng lượng và đồ ăn cũng tan thành bụi.

Dù không tan thành bụi đi nữa thì nó cũng sẽ chìm xuống dung nham.

Nghĩa là tôi không lấy được đồ ăn.

Cũng có thể làm chỉ để lấy điểm kinh nghiệm, nhưng nếu so sánh về độ hiệu quả tiêu dùng thì tôi không muốn làm vậy.

Nên tôi chỉ toàn giết những con quái vật vô tình lên bờ.

Và nếu tôi không dùng SP một cách nhảm nhí thì tôi có dư năng lượng.

Tôi tích trữ điểm kinh nghiệm từ từ, và nếu so với hồi tôi vừa giết con Á Long Lửa xong thì đã gần nửa cây kinh nghiệm rồi.

Nhưng mà, chỉ mới nửa cây.

Đường tới tiến hóa còn xa lắm.

Vì tôi tiến lên với ý nghĩ phải để dành SP nên skill liên quan đến SP của tôi không tăng bao nhiêu cả.

Chịu thôi.

Nếu tôi có khả năng ăn tùy thích thì tôi đã không phải để dành nhiều thế này, nhưng tôi để dành đủ SP để có gặp kẻ thù như Rồng Lửa cũng không soa.

Dù không gặp thì nếu không có quái vật lên bờ thì tôi cũng sẽ chết đói.

Tôi không thể sử dụng SP một cách thường xuyên được.

Ngược lại những skill liên quan đến MP tăng rất nhiều.

Toàn bộ các loại Ma Pháp, “Tổng Hợp Độc”, “Ma Pháp Tấn Công” và toàn bộ skill Ma Nhãn.

Trong các loại Ma Pháp, “Ma Pháp Bóng” đã lên cấp 10.

Và đúng như tôi nghĩ, skill được trích ra chính là “Ma Pháp Bóng Tối”.

Vì “Ma Pháp Bóng” dù đã lên cấp 10 vẫn vô dụng một cách kì lạ, nên tôi quyết định chỉ tập trung cày “Ma Pháp Bóng Tối”.

“Ma Pháp Không Gian” cũng lên cấp kha khá, nhưng chưa tới được skill Dịch Chuyển.

Mặc dù nó vẫn lên cấp đều đặn nên không cần phải vội vã làm gì, nhưng tốc độ lên cấp của nó chậm quá so với các Ma Pháp khác nên tôi cũng hơi sốt ruột.

“Tổng Hợp Độc” và “Ma Pháp Độc” cũng đã lên cấp tối đa.


Không biết có phải như tôi nghĩ hay không? Hai skill được trích ra là “Ma Pháp Chữa Trị” và “Tổng Hợp Thuốc”.

Là vậy hả?Độc cũng thành thuốc được.

Nói chung là tôi đã có thêm một cách để hồi máu.

Trước giờ tôi chỉ có thể dựa vào hồi tự động và hồi phục khi lên cấp, giờ có khả năng tự mình chữa thương là tốt quá rồi.

Dĩ nhiên là nó cấp thấp, hơn nữa tôi không ở trong trường hợp liên tục giảm HP nên tôi chưa kiểm tra được tác dụng hai skill.

Có thể tôi sẽ tự mình làm giảm HP khi có thời gian.

“Ma Pháp Dị Giáo” cũng lên cấp tối đa.

Skill được trích ra rất phiền.

Đó là “Cấm Kị”.

May là nó chưa lên cấp, nhưng khi nghe tôi suýt đứng tim.

Không, lúc đó nó chưa lên cấp, nhưng không hiểu sao nó lên cấp 9 lúc nào không hay.

Một cấp nữa là cấp tối đa.

Có thể sẽ trở nên cực kì nguy hiểm.

Vài cái Ma Nhãn cũng lên cấp tối đa rồi.

“Nguyền Rủa Ma Nhãn” tiến hóa thành “Thù Hận Ma Nhãn”.

Ma Nhãn này, khi dùng nó toàn bộ HP các kiểu bị giảm của đối phương được chuyển qua cho tôi.

Không những thế, vì toàn bộ khả năng tấn công đều tăng lên nên nó mạnh hơn hẳn so với trước khi tiến hóa.

Chỉ số của đối phương thì không bị chuyển qua được, nhưng SP thì có.

Sử dụng Ma Nhãn để cướp SP, rồi sau đó ăn để được thêm!“Tê Liệt Ma Nhãn” đã tiến hóa thành “Tù Đọng Ma Nhãn”.

Có vẻ như cái này không chỉ có tác dụng làm tê liệt mà nó có thuộc tính gần như làm ngưng đọng thời gian.

Trước kia những quái vật bị tê liệt vẫn có khả năng run rẩy, nhưng với Ma Nhãn này thì chúng đứng yên hoàn toàn.

Tôi nghĩ đây là kết hợp giữa thuộc tính tê liệt và một thuộc tính tôi không biết.

Vì có nhìn cả danh sách skill cũng không thấy cái nào có tác dụng tương tự nên tôi không xác nhận được gì.


Nói chung là ngay lúc đối phương bị bắt lại tôi đằng nào cũng thắng rồi, nên tôi hiểu đơn giản là nó mạnh lên.

Skill “Nặng Nề Ma Nhãn” cũng đã lên cấp, nhưng dĩ nhiên chưa đủ để lên cấp tối đa.

Tôi học được một skill Kháng thuộc tính “Kháng Nặng Nề” vì tôi liên tục dùng nó lên bản thân mình.

Nhưng mà đây là một tính toán sai lầm của tôi, vì có skill kháng nên hiệu quả của việc luyện tập cơ bắp bằng nó bị giảm.

Cuối cùng “Phóng Mắt”.

Nó đã tiến hóa thành “Thông Suốt”.

Tác dụng của nó giống như “Phóng Mắt”, trừ việc là giờ tôi có thể nhìn xuyên vật thể.

Có thể nhìn xuyên tường được.

Nhưng nó khác với “Thông Suốt” mà tôi biết, không có khả năng nhìn thấy mọi thứ ở mọi nơi trên thế giới.

Chỉ là bản cao cấp hơn của “Phóng Mắt” mà thôi.

Bằng “Thông Suốt” tôi đã nhìn thấy một thứ khá lâu rồi.

Một con dốc hướng lên.

Rất dài.

Tôi đã có nhiều kinh nghiệm khủng khiếp trên đường tới đây.

Cuối cùng, tôi có thể thư giãn được rồi.

Đã đến lúc tạm biệt chỗ nóng khủng khiếp này rồi.

Tôi về nhà rồi, Tầng Thượng.

.