Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 108: Ngươi không xứng đáng làm mục tiêu để ta nhắm vào!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Đây là thiên tài Tam Cổ môn sao?

Ôm nghi vấn như vậy, Tần tướng vĩnh viễn rơi vào bóng tối.

Quá tuyệt vọng! Trận chiến vừa rồi đối với hắn mà nói thật sự là quá mức tuyệt vọng.

Vô luận như thế nào thì tấn công không thể bắn trúng, đối thủ dường như luôn luôn dự đoán bước tiếp theo của hắn.

Sau đó, khi hắn đối mặt với tấn công của Chu Phụng, không thể cưỡng lại.

Một cỗ ma khí không biết thông qua phương pháp nào xâm nhập vào trong thân thể hắn, sau đó bắt đầu khuếch tán.

Mãi cho đến cuối cùng Tần tướng cũng không đụng phải một sợi lông tơ của Chu Phụng chiến đấu liền kết thúc.

Chênh lệch cực lớn như thế, căn bản không giống Linh Đài ngũ trọng đối chiến với Linh Đài nhị trọng.

Đây ngược lại giống như Linh Đài cảnh đánh Ngưng Khí cảnh.

Tuy rằng Tần tướng bởi vì không có pháp khí và không thể dùng thủ đoạn khác, dẫn đến chiến lực giảm xuống rất nhiều.

Nhưng vấn đề là Chu Phụng cũng không có vận dụng pháp khí, toàn bộ quá trình chỉ dùng Thôn Ma chiến pháp tiến hành chiến đấu.

Chu Phụng bây giờ càng dùng chiến pháp Thôn Ma, càng cảm thấy chiến pháp Thôn Ma này vô cùng huyền diệu.

Đặc biệt là sau khi linh lực toàn thân đều chuyển hóa thành ma khí, Thôn Ma chiến pháp này vận dụng có thể nói là hành vân lưu thủy.

Có thể tùy ý thay đổi các loại dị tượng tấn công, cũng có thể mô phỏng các loại thiên tai.

Lúc chiến đấu hoàn toàn không có bất kỳ chiêu thức cố định nào, từng chiêu từng thức đều tùy tâm.

- Hoàn thành một trận chiến đủ điều kiện! Sức chịu đựng 1!

- Thu Thập Linh Hồn thành công!

Sau khi trận chiến này giành chiến thắng, bảng điều khiển kỹ năng là hai tin nhắn bật lên.

Mài Đao Thạch và Thu Thập Linh Hồn bị động kích hoạt!

Sức chịu đựng của Chu Phụng lại tăng thêm một, sau đó thần hồn lực giới hạn trên cũng tăng thêm một tia.

- Có thể đột phá!

Cảm thụ được trạng thái linh đài tùy thời đều có thể lột xác, Chu Phụng cảm giác sau khi trở về mình liền có thể đột phá đến Linh Đài tam trọng.

Và! Thanh tiến trình của bảng điều khiển kỹ năng lại đầy!

Hắn lại có thể rút ra kỹ năng bị động.

Chu Phụng cảm giác lúc trước ngủ thiếp ngắn ngủi, đổi lấy hiện tại kinh khủng bộc phát.

Thật sự là kỹ năng bị động nhiều hơn một chút, đối với thực lực của hắn ảnh hưởng cũng càng rõ ràng.

Thật giống như bây giờ, rõ ràng tư chất của hắn không tốt, cũng không có tu hành cái gì mật tàng đạo thuật, lúc thăng cấp Linh Đài cảnh cũng cực kỳ tùy ý.

Linh Đài chỉ có bát phẩm, nhưng thực lực lại vượt xa người bình thường.

Thậm chí đã sánh vai một ít thiên tài, vượt cấp khiêu chiến tựa như ăn cơm uống nước.

Nói đi cũng phải nói lại, hắn dường như luôn luôn vượt qua khiêu chiến.

- Thật mạnh mẽ! Người này...

- Vẫn tiến hành khiêu chiến vượt cấp, thế nhưng một trận cũng không thua? Hơn nữa còn chưa vận dụng qua bất kỳ pháp khí nào!

- Không đúng! Linh lực của người này rõ ràng loang lổ như vậy! Linh Đài cũng chỉ là chỉ là bát phẩm! Sao sức chiến đấu lại mạnh như vậy?

- Ta cũng không hiểu, sức chiến đấu như vậy có chút kỳ quái.

- .....

Mấy người một mực âm thầm quan sát bên cạnh, sau khi nhìn thấy Chu Phụng dễ dàng giải quyết Tần tướng như vậy, trực tiếp thán phục.

Lúc đầu mấy người bọn họ nhìn thấy Chu Phụng, phản ứng đầu tiên chính là người như vậy cũng có thể tiến vào phúc địa?

Chẳng lẽ là con trai của trưởng lão?

Nhưng nghĩ lại, cũng không có khả năng!

Nếu đây là con trai của trưởng lão, đã bị bóp cổ đến chết.

Linh lực loang lổ, thần hồn lực tan rã, người như vậy ở trong phúc địa rất ít có thể nhìn thấy.

Bởi vì có thể tiến vào phúc địa, về cơ bản đều là thiên tài, từ nhỏ đã ngâm mình trong bình thuốc.

Linh lực loang lổ loại chuyện này là không có khả năng xuất hiện trên người những người này.

Đồng thời thần hồn lực tan rã càng thêm kỳ quái, thần hồn lực tan rã như thế, xác suất lớn là linh đài của tam phẩm.

Có thể tiến vào phúc địa nơi này, Linh Đài phẩm giai ít nhất cũng phải trúng tam phẩm đi!!

Phải biết rằng phẩm giai của Linh Đài có thể nuôi dưỡng càng nhiều pháp khí bên ngoài, còn có một nhân tố rất trọng yếu.

Đó chính là phẩm giai càng cao, thần hồn lực lại càng tinh thuần.

Thần hồn lực có tinh thuần hay không càng ảnh hưởng về phía sau càng lớn.

Lấy một ví dụ đơn giản, có hai người đều là tu vi Linh Đài cửu trọng, nhưng linh đài phẩm giai của một người chỉ có bát phẩm, mà một người khác là nhị phẩm.

Mà người linh đài phẩm giai kia chỉ có bát phẩm, là người cả đời cũng không thắng được nhị phẩm kia.

Đúng vậy! Là cả đời!

Linh Đài phẩm giai chênh lệch, càng về sau chênh lệch thật sự là quá lớn.

Tuy nhiên, dưới sự không tốt này.

Chu Phụng trực tiếp đánh nát mắt mấy người này, từ sau khi đi tới Sinh Tử Lôi Đài, hắn thế nhưng một trận cũng không thua.

Hơn nữa làm cho người ta cảm giác được không thích hợp nhất chính là, Chu Phụng càng đánh càng mạnh, tốc độ tiến bộ đều có chút không bình thường.

Mấy trận trước, Chu Phụng còn có thể bị chút vết thương nhỏ, đến phía sau ngay cả cao thủ như Tần tướng cũng không chạm tới Chu Phụng một chút.

- Chào! Ngươi chính là Chu Phụng sao?

Đang lúc Chu Phụng định trở về, một người trực tiếp chặn đường đi của hắn.

Hắn nhìn lên.

Chỉ thấy một người đàn ông với khuôn mặt khinh thường, nhìn xuống hắn với một tư thế cao.

- Cuối cùng cũng tới tìm được rồi!

Chu Phụng nhìn thấy điều này, lông mày khẽ nhướng lên.

Bởi vì người gây sự cuối cùng cũng tới rồi, hắn cũng không biết chờ bao lâu.

Không nghĩ tới chờ lâu như vậy, hiện tại mới có người cố ý tìm hắn phiền toái.

Cung Khúc sau khi nhìn thấy phản ứng của Chu Phụng, lông mày nhất thời nhíu lại.

Bởi vì nó không giống với những gì hắn dự đoán, Chu Phụng trước mắt sao thoạt nhìn có chút hưng phấn chứ?

- Ta hỏi ngươi! Ngươi có phải đang dây dưa đại sư tỷ hay không!

Cung Khúc tuy rằng cảm giác được có chút không thích hợp, nhưng vẫn là dựa theo kịch bản đã đặt trước.

Trực tiếp chất vấn Chu Phụng.

Kỳ thật vấn đề này tất cả mọi người đều biết đáp án, Chu Phụng căn bản không thể dây dưa với đại sư tỷ Lãnh Mạn Nhi.

Lấy thực lực của Lãnh Mạn Nhi, ngoại trừ mấy yêu nghiệt đứng đầu ra, không ai dám động ý nghĩ gì.

Cung Khúc sở dĩ hỏi như vậy, hoàn toàn chính là tiên thanh đoạt người.

Trên thực tế Cung Khúc lần này tới tìm Chu Phụng gây phiền toái, cũng không phải vì chuyên môn đối phó.

Đây chỉ là những người đằng sau Cung Khúc tuyên thệ chủ quyền, để cho những người yêu thích lạnh lùng còn lại lùi bước.

Chu Phụng? Đây là hành lá nào?

Chỉ là một Linh Đài nhị trọng, đáng giá người sau Cung Khúc đi chuyên môn nhắm vào? Đây quả thực là cười rụng răng của người khác.

Nếu như không phải Chu Phụng tiến vào phúc địa có chút quan hệ với Lãnh Mạn Nhi.

Hắn thậm chí không xứng đáng với con gà giết gà và khỉ.

- Đại sư tỷ? Ý ngươi là Lãnh Mạn Nhi?

Sắc mặt Chu Phụng bình tĩnh, không thèm để ý thẳng đến ba chữ lớn Lãnh Mạn Nhi.

- Ngươi!? Tên phế vật này của ngươi lại dám gọi thẳng tên đại sư tỷ?

Cung Khúc tuyệt đối không ngờ tới, Chu Phụng lại dám gọi thẳng ba chữ Lãnh Mạn Nhi như thế.

Phải biết rằng, Lãnh Mạn Nhi bởi vì thân phận và thực lực của nó, cộng thêm có vô số người hâm mộ.

Ở trong tông môn tất cả mọi người còn lại sẽ tôn xưng Lãnh Mạn Nhi một câu đại sư tỷ, không ai dám trực tiếp gọi Lãnh Mạn Nhi ba chữ.

Bởi vì một khi làm như vậy, ngay lập tức sẽ gây ra không ít người nhắm vào.

- Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể dựa vào thực lực để tiến vào phúc địa sao?

- Thành thật mà nói! Con rệp như ngươi như vậy, nếu không phải do đại sư tỷ, thậm chí không xứng đáng bị ta nhắm vào, biết không?

Cung Khúc không hề che dấu trong lòng khinh thị.

Điều này trực tiếp nói rõ ràng, là để nhắm vào Chu Phụng.

Trong nháy mắt, Chu Phụng cảm giác được có mấy đạo tầm mắt tập trung ở trên người mình.