Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 38: Viện Điều Dưỡng Bình An



Sở Ưng cũng không khách khí, trực tiếp hỏi: “Cậu biết, ‘Quỹ Hội Bình An’ chứ?”

“Biết, đương nhiên là biết, tại tôi bị cái đám ‘ Quỹ Hội Bình An ’ lừa nên mới tới viện điều dưỡng chết tiệt này chứ đâu.” Lý Ngọc tức giận bất bình đấm giường một phát.

“Bị lừa á.”Đào Viên tò mò ló đầu từ sau lưng Sở Ưng hỏi.

Lý Ngọc thở dài nặng nề: “Lúc trước để chữa bệnh cho cha nên nhà chúng tôi nợ nần ngập đầu, thời điểm bị dồn vào đường cùng thì đám người tự xưng là Quỹ Hội Bình An tìm tới, bọn họ thân thiện tốt bụng đề nghị tôi đến viện điều dưỡng đảm nhận vị trí bảo an một thời gian, khoản tiền nợ bọn họ sẽ lo hết, bảo tôi cứ yên tâm mà tập trung làm việc cho tốt. Tôi biết trên thế giới này không có gì là miễn phí cả nhưng lúc ấy các phương tiện truyền thông liên tục thổi phòng khen ngợi về Quỹ Hội Bình An, không hề thấy bất kì một tin tức xấu nào, đầu tôi nóng lên ngu si tin tưởng lời bọn họ nói.”

Hai tay Lý Ngọc ôm đầu: “Kết quả tất cả đều là dối trá, bọn họ lừa chúng tôi tới nơi đây để làm vật thí nghiệm, rõ ràng lúc kí cam kết bên trên viết đảm nhận chức bảo an nhưng khi bọn họ giao ra bản cam kết lần nữa, nó đã biến thành ‘ Bản Cam Kết Giữ Bí Mật ’, hơn nữa bên trên còn viết là tôi tự nguyện trở thành thực nghiệm thể.”

Biết thế gã đã chẳng làm, nếu mình không dễ dàng tin tưởng đám người quỹ hội, sẽ không rơi vào loại kết cục này, không biết cha hiện tại thế nào rồi.

Quý Ngư cau mày, thế giới cho phép loại cam kết kì quặc này tồn tại sao, hơn nữa bản cam kết còn là loại bắt buộc phải kí, xem ra không thể dùng lẽ thường để hiểu thế giới phó bản, e rằng quy tắc của hai bên khác nhau hoàn toàn.



“Thế đội cảnh vệ Trương Mẫn đã nhắc tới đang làm gì?” Quý Ngư lại hỏi.

Lý Ngọc cảm thấy kì lạ nói: “Quỹ Hội không nói gì sao, đội cạnh vệ mà các anh cũng không biết?”

“À, do bọn tôi ở trong vùng núi xa xôi bị lừa bán vô đây cho nên không hiểu mấy luật lệ công việc ở đây lắm.” Đào Viên vội vàng giải thích.

May mắn Lý Ngọc thần kinh thô, tuy gã cảm thấy ba người trông không quá giống nạn nhân bị lừa bán nhưng nếu xét theo phong cách làm việc của quỹ hội, nói không chừng bọn họ bị cưỡng ép vào đây thật.

“Đội cảnh vệ là người giữ gìn an ninh và trật tự xã hội, bọn họ sẽ bắt giữ những người vi phạm cam kết, dân chúng rất coi trọng chữ ‘ Tín ’, kẻ đánh mất uy tín sẽ sống không nổi trong cái xã hội này.” Lý Ngọc nhấn mạnh.

Quý Ngư trầm mặc, nói như vậy “Uy Tín” là thẻ thông hành của thế giới phó bản, hành động vay tiền chữa bệnh không trả đúng hạn của Lý Ngọc đã đánh mất uy tín nên mới bị đẩy cho quỹ hội xử lí, với điều kiện chính chủ tự nguyện.

“Vậy giờ cậu có dự định gì chưa?” Đào Viên tò mò, “Ở đây mãi sớm muộn gì cũng biến dị hoàn toàn cho xem.”

“Các anh muốn trốn nhỉ.” Ánh mắt Lý Ngọc kiên định nhìn chằm chằm bọn Quý Ngư, “Tôi đi cùng được không, có yêu cầu gì cứ giao tôi làm cho, bị truy nã cũng không sao hết, ở lại viện điều dưỡng tôi sẽ mãi chẳng thể rõ về tình huống hiện tại của cha, lần này may mắn uống thuốc ngăn chặn kịp thời vậy lần sau thì sao. Dù gì cũng chết ít nhất tôi muốn gặp cha lần cuối.”

Đám Quý Ngư liếc mắt nhìn nhau, thấy cả bọn không ai phản đối, Quý Ngư đại diện gật đầu đồng ý, “Được, nhưng anh phải nghe theo sắp xếp của bọn tôi.”

Bọn họ đang thiếu người, đúng lúc thêm một người vào nhóm là vừa đủ.

Lát sau Quý Ngư tính toán đến phòng Trương Mẫn, Sở Ưng ngăn cản nói: “Về thôi, Trương Mẫn bị đẩy đi làm kiểm tra với Hồ Tư Vũ rồi.”

Quý Ngư hiểu, vì những phát ngôn trên bàn cơn nên Hồ Tư Vũ bị Nghiêm Thức tố giác, xem ra đêm nay chỉ đến đây thôi, bọn họ có thành công thông quan hay không còn phải xem ngày mai thế nào.

...........

Đại sảnh livestream.

“Lẹ lẹ, ghi tin tức này vô sổ mau, chắc chắn nó liên quan đến phó bản ngục tối.”

“Đến NPC cũng lôi vào đội được nữa? Đỉnh cao thiệc chứ, tại hạ xin khăm phục.”



“Haiz, còn cách nào nữa đâu, tuy có bốn người chơi nhưng chỉ có ba người đáng tin cậy, quái vật thì như rau ngoài chợ, chưa kể đến trường hợp thực nghiệm thể số 1 khôn ra đâu.”

“Pi pi bớt nói gỡ lại, thực nghiệm thể số 1 là Boss lớn đó cấm miệng quạ đen ông tiên tri tào lao.”

“Càng ngày càng kích thích nhoa, Quý Ngư thật sự chỉ là người mới thôi hả, mị muốn lập đội trói định vĩnh viễn với ảnh ghê.”

“Đúng đúng, mặc dù nó vừa flop vừa im như gà mắc bệnh dịch cúm gia cầm, nhưng thời khắc mấu chốt nó siêu nhất đám chứ bộ, tao sẽ đi tìm hiệp hội bàn bạc đào nó về ngay và luôn.”

“Tin nổi hộ lí của Bé Cá không chứ nhìn mặt chả gian thí mồ, vẻ ngoài cũng xấu nữa doạ em thót tim không dám xem livestream luôn. Em thấy chả mới là trùm cuối á.”

“Lo gì, hai đứa nó ở chung hoà hợp quá chừng kìa, bong bóng màu hường bắn chíu chíu.”

“Ha ha ha……”

*

Tuy hình dạng của số 9 bị sương đen che phủ nhưng trực giác Đào Dẫn cho y biết người này rất nguy hiểm, lần đầu tiên y thấy loại quái vật cách một cái màn hình cũng khiến người khác run sợ đứng không vững.

Chờ về hiệp hội y sẽ điều tra thử xem có tin tức gì liên quan đến sương đen không.

Thư Vân lúc này đã lấy được video thông quan phó bản thử nghiệm của Quý Ngư, còn chu đáo sưu tập thông tin về người chơi cùng thông quan phó bản với cậu.

Bọn họ sẽ cố gắng mời cậu vào hiệp hội bằng mọi cách.

.........

Phòng bệnh số 214.

Mới ngủ bù được vài giờ, Quý Ngư đã bị Bùi Đình kêu dậy.



‘Không ổn rồi, nếu cơ thể cứ mệt mỏi thế này sẽ không đủ sức để hành động mất’ - Quý Ngư nghĩ.

Tiếp theo Quý Ngư uống một viên thuốc màu lam, Bùi Đình ân cần đưa ly nước sang.

“Cảm ơn.” Quý Ngư nói, cầm ly nước nốc một hơi. Bùi Đình đứng bên cạnh nhanh nhẹn gấp gọn chăn lại.

Uống xong Quý Ngư tò mò nhìn Bùi Đình, rõ ràng Bùi Đình không phải người, tại sao lại có thể nguỵ trang tự nhiên đến vậy.

Bùi Đình giống như mọc mắt sau lưng, xoay người hỏi: “Sao thế?”

Quý Ngư không tránh không né nhìn thẳng vào mắt Bùi Đình, nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra đôi mắt hắn không giống với người bình thường, trong đôi đồng tử đen hoáy không chứa một tia sáng nào, giống như không có thứ gì có thể lọt vào ánh mắt đầy tử khí nặng nề ấy.

“Tôi nghĩ, tại sao lại không phát hiện ra một sai sót nào từ lớp nguỵ trang của anh, giả dạng giống y đúc con người luôn.” Quý Ngư vô thức buông hết suy nghĩ trong lòng ra miệng.

Bùi Đình sửng sốt, dường như không nghĩ tới Quý Ngư sẽ hỏi vấn đề này, hắn cười khẽ một tiếng, giọng nói trầm thấp từ tính quanh quẩn bên tai khiến Quý Ngư bị nhột hơi rụt cổ lại: “Là vì ta dành thời gian nghiên cứu rất kĩ, kiểu cơ thể thế nào sẽ phù hợp với gu mà em thích.”

Hắn sâu xa nhìn Quý Ngư chăm chú.