Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 376: Tạ Tháp ở bên trong






Chương 441 – Tạ Tháp ở bên trong

📚 "Em trai của em đã chết?!" Đầu óc của Sota hỗn loạn, cậu nhóc không tin lùi lại hai bước, "Nhưng Bạch Lục đại nhân bảo là muốn đi tìm em trai của em!"

Aoi ngoẹo đầu sang một bên, cô bé nằm trên mặt đất bất giác nhếch mép, cả người run lên vì cười: "Đi tìm em trai em? Vậy thì anh ấy chỉ có thể tìm thấy bài vị trong phòng thờ mà thôi."

"Nhưng giờ phút này Bạch Lục đến phòng thờ cũng không thấy được em trai em đâu, mà chỉ có thể nhìn thấy ...."

Sota kinh hãi ngẩng đầu: "Oán linh ư?!"

"Không phải oán linh của em trai." Aoi mỉm cười một cách kỳ quái, "Phòng thờ nhà Kitahara không cho phép đặt thi thể tế phẩm."

Sota sợ ngây người: "Nhưng phòng thờ là nơi bái tế tế phẩm hiến tế mà? Sao lại không được phép đặt thi thể của tế phẩm chứ?!"

"Tế phẩm hiến tế sao có thể canh giữ phòng thờ được chứ." Aoi đảo tròng mắt nhìn Sota, "Phải đặt thứ gì đó đáng sợ hơn nhiều so với thi thể của tế phẩm rồi."

Sắc mặt Aoi tái nhợt, che miệng cười khúc khích: "Anh đoán xem trong phòng thờ có gì nào?"

Bạch Liễu lặng lẽ đứng một góc bên ngoài phòng thờ.

Màn đêm vừa buông xuống phòng thờ liền đóng cửa, chỉ để lại mùi máu tanh khó giải thích từ khe cửa váng vất trong không khí và bóng dáng của một loại quái vật nào đó vặn vẹo bên trong cánh cửa giấy. Trước cửa treo một sợi dây thừng dày thắt bằng tay dán đầy giấy Tuyên Thành ở những khoảng cách nhất định ——tương truyền những thứ này có thể phong ấn yêu quái tà ác.

Nếu dây thừng bị đứt thì quái vật sẽ được tự do.

Bạch Liễu đưa tay vén sợi dây lên, vẻ mặt bình thản bước vào phòng thờ chìm trong bóng tối.

Một lớp sóng nước mờ ảo gợn lăn tăn quanh người hắn, lan ra từng lớp từng lớp rồi tan biến, dây thắt nút bị đứt, giấy Tuyên Thành đột nhiên lấm tấm máu, nhiệt độ xung quanh Bạch Liễu đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đèn trong phòng thờ tự động bật sáng.

Nhìn kỹ lại thì thứ ánh sáng đó không phải ánh sáng trong phòng thờ mà là một loại ánh lửa màu vàng cam nhấp nháy âm u, giống như ánh sáng huỳnh quang kỳ quái từ đồng tử của một con vật to lớn nào đó phát ra trong đêm tối, chứa đựng hàm ý nhìn trộm nguy hiểm.

Gió thổi ra từ phòng thờ kín gió giống như tiếng hít thở ra vào, thổi qua thổi lại lay động vạt áo của Bạch Liễu, có mùi nồng nặc của thịt thối phà ra từ miệng một con chó hung ác.

Bạch Liễu như chẳng hề ngửi thấy, vẫn điềm tĩnh bước đến chiếc kệ gỗ lớn bày bàn thờ trước phòng thờ, chắp tay khom người lễ phép lạy một lạy, sau đó ngẩng đầu, vén vạt áo leo lên.

Tiếng gió thổi phì phò như hơi thở dường như kinh ngạc im bặt lại một chút, rồi đột nhiên phát ra tiếng hồng hộc như thể một con chó đang nhe răng giận dữ gầm gừ cảnh cáo kẻ trộm xúc phạm lãnh thổ của chủ nhân, rồi một đôi mắt vàng cam khổng lồ xuất hiện ở mặt sau chiếc kệ gỗ, nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu với vẻ ác ý.