Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 235: Nhưng tôi yêu em, Bạch Liễu!



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 271 – Nhưng tôi yêu em, Bạch Liễu

Chiếc dù vòng cung hình chữ nhật nhiều màu sắc đung đưa lên xuống trong gió, quăng quật Bạch Liễu từ bên này sang bên kia.

Cuối cùng cũng đáp xuống gần mặt đất, phía dưới là một cái căn cứ mơ hồ trong ánh đèn lập loè —— chính là căn cứ mà khối thi thể bị đánh cắp trong trò chơi.

Vốn dĩ Bạch Liễu muốn tránh căn cứ này để đáp xuống, nhưng cơn gió kỳ lạ thình lình kia đã cuốn hắn tới đây.

—— giống như vận mệnh đã an bài.

Bạch Liễu nhìn chung quanh qua kính bảo hộ, khóa tầm mắt tại một nhà kho hẻo lánh trong căn cứ, sau đó duỗi tay kéo dây thừng, ngửa eo ra sau, điều chỉnh vị trí đáp xuống.

Hắn bình tĩnh điều chỉnh vị trí đáp xuống, soạn sẵn chiến lược đối phó  —— trong bọc có một con dao dùng để cắt đứt dây dù bị vướng.

Không dài, còn mới, nhưng rất sắc bén.

Theo như thiết lập của trò chơi, khối thi thể này sẽ bị người của trạm quan sát Edmund cướp đi, vì vậy Bạch Liễu cảm thấy, ngoài việc cắt đứt dây dù ra thì con dao này hẳn là còn có tác dụng khác nữa.

Đối chiếu trò chơi, Bạch Liễu nhớ rõ nhóm người đầu tiên phát hiện khối thi thể rồi đem về Trạm quan sát Edmund chỉ là nhân viên nghiên cứu bình thường, không có vũ khí và sức tấn công.

Bạch Liễu lạnh lùng nghĩ thầm ——có thể giết chết toàn bộ bọn họ, sau đó hủy thi diệt tích.

Mặc dù điều này sẽ phá hủy điểm mấu chốt pháp luật mà Lục Dịch Trạm đặt ra cho hắn.

Nhưng quả thật hắn có thể làm vậy.

Căn cứ khổng lồ chìm trong màn đêm mờ ảo.

Đêm ở Nam Cực kéo dài và lạnh giá, rất ít cư dân ra ngoài vào ban đêm, ngoại trừ những người quay phim thích thưởng ngoạn cực quang.

Nhưng đối với những cư dân địa phương ở Nam Cực đã trải qua cả một mùa đông cô độc, bọn họ hiển nhiên chứng kiến hiện tượng tự nhiên của cực quang đến phiền chán luôn rồi, giờ phút này đang nằm yên lặng trong chăn ấm ở nhà, phớt lờ những chiếc dù sặc sỡ rơi xuống từ bầu trời.

Bất quá vẫn có trường hợp ngoại lệ. Cảnh sát trưởng mơ mơ màng màng đi tuần tra theo thường lệ, bật đèn quan sát thì nhìn thấy chiếc dù hạ cánh bên cạnh nhà kho. Anh ta tỉnh người ngay lập tức, vội vàng thông báo cho cấp trên của căn cứ —— nhóm nhân viên quản lý của trạm quan sát.

Vừa trải qua một trận tuyết lớn, trên mặt đất phủ dày tuyết trắng, Bạch Liễu giẫm lên vết chân nặng nề, hắn đáp xuống bãi tuyết rộng rãi thoáng đãng bên cạnh nhà kho, lăn mấy vòng mới dừng lại được.

Bạch Liễu sặc sụa hít vào trong cổ họng một ngụm tuyết, nheo mắt nhìn thoáng qua ánh đèn mờ nhạt của căn cứ phía xa trong tiếng gió gào thét.