Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 229: Kết thúc Kỷ Băng Hà



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 265 - Nhưng y đã cứu Bạch Liễu

Khoảnh khắc bàn tay của Hắc Đào xuyên qua lồng ngực của Bạch Liễu, trái tim được Bạch Liễu cố định trên mạch máu đã trượt ra khỏi người hắn.

Trái tim đang đập rơi trong biển đen xanh thẳm, Bạch Liễu hai mắt khép hờ, hắn biết là vô dụng, nhưng hắn không tự chủ được vươn tay cố gắng chạm tới trái tim đã biến mất trong biển sâu.

Những ngón tay mảnh khảnh mở ra và khép lại yếu ớt trong làn nước lạnh giá.

Hắc Đào nắm lấy xương sườn của Bạch Liễu, nhấc bổng hắn lên, sau đó quay người đuổi xuống biển sâu, rõ ràng là đang cố gắng tóm lấy trái tim phá hủy nó hoàn toàn.

Bạch Liễu hờ hững duỗi ra tứ chi, chậm rãi thụ động dùng lực nâng người hướng lên mặt biển lấp lánh ánh sáng nhỏ vụn.

Mặt trời lặng im dưới chân trời, chỉ còn lại một tầng mờ ảo lung linh như khung tranh bàng bạc bên mép biển vô biên.

Các dòng sông băng và băng trôi, đồ lưu niệm hoặc mảnh vỡ của nó lững lờ quanh Bạch Liễu rồi trôi đi theo dòng hải lưu.

Bầu trời đen tuyền không có mây, chỉ có vô số vì sao trong vũ trụ, chúng tỏa ra những tia chớp mê người, chói mắt và mờ ảo, giống như những viên kim cương lớn bị nghiền nát, như những chuỗi ngọc rải rác trên tấm vải nhung kiêu sa.

Giống như tất cả những thứ xa hoa nhất trên thế giới này đều điên cuồng nở rộ vào lúc trái tim tan vỡ.

Vẻ đẹp này bị che khuất bởi một tấm màn xanh nhạt rung chuyển từ bầu trời phía đông nam — đó là cực quang.

Cực quang lưu chuyển trong đêm, màu huỳnh quang lơ lửng như một bức màn rẻ tiền lúc mở đầu sân khấu.

Bạch Liễu hé mắt, tinh thần và sức khỏe sa sút trầm trọng, những lời khuyên nhủ của Edmund cứ như một ảo giác văng vẳng bên tai.

【 Con trai, đừng bao giờ dùng thật giả để thử thách người yêu của con, ta cũng đã làm như vậy, ta kiên trì làm thí nghiệm đó, nhưng kết quả duy nhất chính là ——】

【 Họ có thể phân biệt được. 】

【 Quái vật và người khác nhau ở đâu, hiện tại ta cũng không biết được, cho dù bọn có cùng trí nhớ, cùng cơ thể, cùng cấu trúc với chúng ta, giống như một chúng ta khác ở song song thời gian và không gian, nhưng trong mắt những người yêu thương chúng ta, bọn nó vẫn không phải là chúng ta. 】

【 Rốt cuộc khác biệt ở đâu chứ? 】

【 Lúc đầu ta muốn làm thí nghiệm, là để khám phá xem liệu những con quái vật được tạo ra này có thể vượt qua bài kiểm tra Turing và trở thành con người không thể phân biệt được hay không, và bọn nó khác với con người chúng ta như thế nào.】

【 Bọn bọn nó giống chúng ta, vậy chúng ta có thật sự là con người không? 】

【Có lẽ chúng ta cũng chỉ là những con quái vật cùng loại với bọn nó được đặt trên hình tinh này, trò chơi này mà thôi, một giống loài được sinh ra hướng đến chiến tranh và tự hủy diệt —— giống như những gì lãnh đạo của ta đã yêu cầu ta làm với đám quái vật này. 】