Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 225: Chiến thắng con muốn và định mệnh ta muốn



Chương này hơn 5K chữ 😳😳 ! Còn 4c nữa là hết KBH 🥶🥶

Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 261 - Đây là ... chiến thắng con muốn, và là định mệnh ta muốn

Máy bay trực thăng nghiêng ngả lảo đảo bay vọt vào cánh đồng tuyết trắng mênh mông, trên đường đi phải hạ cánh hai lần do gió mạnh.

Chờ đến khi nhóm Đường Nhị Đả đến được Trạm quan sát Edmund thì đã gần sáng ngày thứ ba.

Trực thăng hạ cánh cách Trạm quan sát Edmund vài km.

Tuyết đã ngừng rơi, nhìn từ xa, trạm quan sát Edmund đã bị tuyết dày bao phủ, nhưng điều kỳ lạ là đám tuyết trước cửa đã bị quét sạch sẽ, lộ ra một khoảng không gian trống trải bên dưới, cánh cửa cũng nửa kín nửa hở.

Đường Nhị Đả vừa thấy tình huống này liền biết có gì đó không ổn: "Có người ở bên trong."

"Má nó!" Mục Tứ Thành xoa xoa cánh tay, sắc mặt tối sầm lại, "Đừng nói đám giả dạng chúng ta còn ở bên trong nhé?"

Bạch Liễu ngồi xổm trước cửa sập mở ở tầng hầm cạnh nhà chứa máy bay trực thăng.

Một mùi cay nồng của tro lạnh và axit ăn mòn tỏa ra từ cửa sập của tầng hầm.

Tuyết trên cửa sập cũng đã được dọn sạch sẽ đang mở toang hoác. Hai thùng xăng Bạch Liễu đặt bên cạnh cửa trước khi hắn rời đi đã biến mất, thay vào đó, bên trong tầng hầm tối đen như mực, hơi nóng liên tục trào ra.

Từ góc nhìn của Bạch Liễu, tro than còn sót lại sau quá trình đốt cháy dầu đốt bao phủ toàn bộ các bức tường, các bậc thang vẫn còn nhỏ giọt chất lỏng và nước tuyết chưa kịp đông lại.

Lưu Giai Nghi cũng nhận thấy sự khác thường ở đây, cô bé ngồi xổm bên cạnh Bạch Liễu: "Xem ra sau khi bọn em rời đi, đám giả mạo đã đốt cháy quái vật dưới tầng hầm, còn đổ axit mạnh để ăn mòn chúng."

Nhưng vừa nói, ánh mắt lại quét qua chất lỏng tích tụ trên tầng hầm, khó hiểu nhíu mày: "Nhưng mà trước khi đi, em và Mộc Kha đã vét hết nguyên liệu của trạm quan sát Edmund, em nhớ nơi này cũng không có nhiều axit dự trữ thì phải."

Thuốc thử hóa học axit mạnh là một nguồn tài nguyên khan hiếm ngay cả ở trạm nghiên cứu khoa học. Trước khi Lưu Giai Nghi rời đi, cô bé đã vơ vét hết tất cả dung dịch axit ở Trạm quan sát Edmund.

Thế nhưng cô bé cũng đã phải hết sức chật vật mới có thể đối phó với lũ quái vật đó và thoát ra ngoài một cách suôn sẻ.

Lưu Giai Nghi ngồi phịch xuống, lấy một miếng kim loại ra hứng hai giọt axit nhỏ xuống bậc thềm.

Bề mặt kim loại nhanh chóng bị ăn mòn, khí bốc ra khét lẹt, cô bé cau mày: "Người này đổ cả thùng axit xuống tầng luôn ấy, y lấy đâu ra nhiều axit như vậy chứ?"

Người quét sạch tầng hầm sử dụng axit mạnh khá tùy tiện, nó được rải khắp các bức tường và bậc thềm cực kỳ lãng phí, cứ như thể loại nguyên liệu quý hiếm trong phó bản này chẳng là gì với y.