Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 197: Đặt những gì cậu ấy muốn trước mặt cậu ấy



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 233 - Có lẽ tôi đã đặt những gì cậu ấy muốn trước mặt cậu ấy

Năm giờ rưỡi chiều, trước quán lẩu.

Bạch Liễu ngồi bên nồi lẩu đang sôi sùng sục, bên cạnh là Lục Dịch Trạm vừa tan việc cầm thực đơn trong tay với vẻ mặt mê mang.

Hiếm khi anh không làm thêm giờ, vụ nổ lớn chưa từng có ngày hôm qua khiến cho cục quản lý dị đoan thay bộ phận Lục Dịch Trạm tiếp quản trong thời gian ngắn, để những người bình thường như bọn họ có thể ở nhà không bị ảnh hưởng.

Thế là khi Bạch Liễu hẹn anh đi ăn lẩu, Lục Dịch Trạm cũng thành thật đi tới.

Nhưng Lục Dịch Trạm ra lần này chủ yếu là để tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó.

Lục Dịch Trạm vẫn không hiểu tại sao vụ đánh bom cục diện hỗn loạn như vậy, tình hình trong ngày đang được phát thông báo khẩn cấp khắp nơi trên TV.

Mà thủ phạm là Bạch Liễu lại vẫn có thể thản nhiên ngồi bên cạnh anh, tay cầm một tách trà lúa mạch miễn phí do nhà hàng lẩu khuyến mãi, còn không biết xấu hổ tỏ vẻ với nhân viên muốn thêm một phần tôm nữa.

Lục Dịch Trạm không thể nhịn được nữa, giựt lấy thực đơn tức giận nhìn chằm chằm Bạch Liễu.

Bạch Liễu uống một ngụm trà chậm rãi liếc anh một cái: "Sao, cậu muốn hỏi tớ chuyện ngày đó à?"

"Không!" Lục Dịch Trạm chua xót nói, "Cho dù tớ mời thì cậu cũng không thể gọi thêm món chứ! Bữa này 6 người ăn lận đấy!

Bạch Liễu: "..."

Mạch não của anh trai này thực sự rất khác so với người thường.

Từ lúc gặp nhau đến giờ, Lục Dịch Trạm không nhắc một lời về vụ nổ ngày đó, vững như núi Thái Sơn.

Nếu Bạch Liễu không xác định đã nhìn thấy người này vào ngày hôm đó, hắn có thể nghĩ rằng Lục Dịch Trạm thậm chí còn không biết 【 kẻ đánh bom 】là hắn.

"Cậu không tò mò về việc tớ đã làm nổ nhà máy hoa hồng như thế nào à —— " Bạch Liễu quay đầu lại nhìn Lục Dịch Trạm, "—— sau đó chạy ra ngoài, bây giờ  còn có thể ngồi đây ăn lẩu với cậu được nữa?"

Lục Dịch Trạm thành thật gật đầu: "Tớ cũng rất tò mò, nhưng tớ sẽ sửa lại một chút."

Bạch Liễu hỏi: "Sửa cái gì?"

Lục Dịch Trạm trả lời: "Tớ không nghĩ rằng cậu đã đánh bom nhà máy."

"Tại sao không phải tớ?" Bạch Liễu hỏi ngược lại, "Cậu tận mắt nhìn thấy rồi đó không phải sao?"

"Đúng là tớ tận mắt chứng kiến, cho nên tớ không nghĩ là cậu làm." Lục Dịch Trạm nâng cốc nhấp một ngụm, thở ra một hơi dài, "—— Từ phương diện tình cảm, tớ tin rằng nếu cậu đã giao dịch với tớ thì sẽ không dễ dàng vi phạm, từ phương diện lý trí, thứ yêu thích của cậu là tiền."