Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 129: Chương 126



Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 126  - Sự nghi ngờ giống như một liều thuốc độc, ăn mòn Psyche

📚 Lúc bước vào giáo đường, Lưu Hoài đột nhiên dừng lại.

Mộc Kha vội vàng đẩy cậu ta: "Vào đường hầm nhanh lên!"

Lưu Hoài quay đầu lại nhìn Lưu Giai Nghi đang bị đè xuống đất, cậu ta bỗng nhiên hít sâu một hơi, ném con dao găm buộc ở thắt lưng xuống đất, sau đó hạ người cắn lấy nó, đồng thời để cho con dao găm còn lại cắm vào da thịt mình, Lưu Hoài cúi đầu rên rỉ, sắc mặt tái nhợt.

Mộc Kha sửng sốt: "Lưu Hoài, cậu làm gì vậy!"

【hệ thống nhắc nhở: Người chơi Lưu Hoài đã bị dao găm bóng tối tấn công, giá trị tinh thần đang giảm xuống ... Giá trị tinh thần của người chơi Lưu Hoài bị chấn động mạnh, giá trị tinh thần đang được tính toán ... Giá trị tinh thần đã giảm xuống đến 9, bật chế độ giao diện cuồng bạo, thể lực đang bị tiêu hao dữ dội ...... 】

Lưu Hoài đè thấp thân thể như một con chim yến, vút bay chỉ còn để lại vết tàn ảnh, cậu ta xẹt qua mặt đất, lao nhanh về phía Miêu Phi Xỉ.

Đúng lúc hai thanh đao của Miêu Phi Xỉ sắp chém tới người Lưu Giai Nghi, Lưu Hoài tựa như một sát thủ bước ra từ bóng tối, một chân đạp trên mặt đất xoay người, miệng cắn chặt dao găm trong miệng đối mặt với Miêu Phi Xỉ.

Miêu Phi Xỉ kinh ngạc nhìn Lưu Hoài —— đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy một sát thủ bị cụt tay và bị 【 tước vũ khí 】 rồi mà vẫn có thể chống đỡ được tấn công của gã.

Đôi mắt của Lưu Hoài lóe lên quyết tâm được ăn cả ngã về không, ánh mắt cậu ta trong trẻo khiến người ta hoảng hốt, một bên mắt đang khép hờ vì đau đớn, khóe miệng bị song đao của Miêu Phi Xỉ chấn mạnh nứt toạc ra nhỏ máu tươi, sắc mặt trắng bệch như một bóng ma, miệng vẫn còn đang chảy nước miếng.

Lưu Hoài đứng chắn trước mặt Lưu Giai Nghi, lồng ngực kịch liệt phập phồng.

"Đ* má." Miêu Phi Xỉ trầm mặc một hồi, gã cảm giác thằng điên Lưu Hoài này đang liều sống liều chết với gã, nhưng Miêu Phi Xỉ vẫn cắn răng rút đao ra, hung ác lướt tới, "Đứa nào theo Bạch Liễu cũng điên hết rồi! Cha! Lưu Giai Nghi giao cho cha!"

【 hệ thống cảnh báo: Máu của người chơi Lưu Hoài đã giảm xuống 1 !!! Hãy nhanh chóng thoát ra khu vực an toàn! 】

Lưu Hoài quỳ trên mặt đất, lảo đảo rồi lại đứng lên, cắn dao găm nhìn thẳng vào Miêu Phi Xỉ —— ý tứ của đôi mắt đó quá rõ ràng, tôi còn muốn đánh với anh, tôi sẽ không dễ dàng ngã xuống.

Mồ hôi chảy ròng ròng trên quai hàm Miêu Phi Xỉ, gã đưa tay lên lau, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Bạch Liễu con mẹ nó cho cậu uống thuốc mê hay gì?! Cậu làm đến mức này cho hắn có đáng không?!"

Lưu Hoài đột nhiên liếc nhìn Lưu Giai Nghi đang được bao phủ bởi đám sương mù đen.

Nếu lúc này cậu ta không cắm dao găm trong miệng thì có lẽ đã nói với Miêu Phi Xỉ rằng, Bạch Liễu chẳng cho cậu ta thứ gì cả, bọn họ chỉ giao dịch với nhau mà thôi.