Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 120: Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để chiến thắng



 

Bạch Liễu bị Tiểu Mộc Kha ngắt điện thoại thì ngẩn người ra một hai giây.

Có vẻ những đứa trẻ này không thích hắn cho lắm thì phải .... Từ nhỏ đến lớn hắn đã không có sức hút làm cho trẻ con thích mình rồi.

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng giày cao gót lộp cộp vội vã của các y tá đi về phía thang máy, rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì đó buộc họ phải tập hợp lại.

Bạch Liễu ánh mắt hơi chìm xuống: "Có bệnh nhân vừa tỉnh."

"Đừng nói trùng hợp như vậy chứ..." Mộc Kha sắc mặt cứng lại, quay đầu nhìn Bạch Liễu, "Chẳng lẽ là bọn Miêu Phi Xỉ tỉnh lại?"

7h30 sáng lầu 2, khoa hồi sức cấp cứu.

Miêu Cao Cương toàn thân đều là vết bỏng đỏ đen đan xen nhau, ông ta ho sặc sụa được y tá nâng lên, quay lại nhìn Miêu Phi Xỉ vẫn đang hôn mê trên giường bên kia, âm thầm nghiến chặt răng —— cho dù ông ta đã chặn phần lớn các đòn tấn công cho Miêu Phi Xỉ nhưng chắc chắn là giá trị sinh mệnh của gã phải hao tổn hơn ông ta rất nhiều.

Vả lại giá trị sinh mệnh của gã mất đi không phải là thấp.

Miêu Cao Cương khó nhọc cử động cơ thể dựa vào gối, ánh mắt ảm đạm nhìn giao diện giá trị sinh mệnh của mình:

【 hệ thống nhắc nhở: Giá trị sinh mệnh của người chơi Miêu Cao Cương là 23】

Đợt này Bạch Liễu trực tiếp lấy đi hơn nửa lượng máu của ông ta, ngay cả trong một trận thi đấu trong giải đấu, Miêu Cao Cương dựa vào thuộc tính phòng ngự cao cũng hiếm khi nhận lãnh lượng sát thương lớn như vậy.

Ông ta há mồm cắn thuốc phục hồi thể lực và thuốc tẩy tinh thần, đầu đau như búa bổ, nét mặt âm u đáng sợ —— ông ta chỉ còn 23 điểm máu, máu của Miêu Phi Xỉ chắc sẽ còn thấp hơn.

Thần sắc của Miêu Cao Cương cuối cùng trở nên lạnh lùng.

Cái tên điên Bạch Liễu này, chính là liều chết để lấy máu bọn họ, một giọt cũng không tha.

Hiển nhiên Bạch Liễu đã từ bỏ con đường vượt cửa thông qua nhà đầu tư, thay vào đó là dồn hết lợi thế vào đứa trẻ. Bây giờ nếu trực tiếp đối đầu với Bạch Liễu thì chẳng đem lại ích lợi gì ngoài việc tiêu hao máu của hai cha con họ, vì vậy nhiệm vụ cấp bách trước mắt là lấy đủ máu để vượt cửa, giết chết đám trẻ em của nhóm Bạch Liễu.

Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ và kế hoạch, Miêu Cao Cương dùng điểm mua một ít băng bảo hộ để quấn vào vết thương đang chảy máu trên người, sau đó đứng dậy cũng quấn cho Miêu Phi Xỉ, xong xuôi hết ông ta nhẹ nhàng lay tỉnh Miêu Phi Xỉ, gã trợn mắt nhe răng tỉnh lại, lại bị một trận đầu váng mắt hoa phải đỡ lấy hàng rào, phải nhờ y tá và Miêu Cao Cương đỡ dậy.

Tranh thủ lúc Miêu Phi Xỉ còn bất tỉnh, Miêu Cao Cương đã nhét cho gã thuốc tẩy tinh thần và thuốc phục hồi thể lực, vì thế sau khi tỉnh lại, lượng lớn chất lỏng hút vào khiến Miêu Phi Xỉ phải ôm đầu giường nôn khan vài cái, xoa xoa miệng mới tỉnh táo hẳn.