Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 148: Lôi Chấn chiến Phong Vân!



Ba tên Hữu Hồn Cảnh cuối cùng cũng không giữ lại chút liêm sỉ nào nữa, cả ba cùng phóng xuất tu vi ra ngoài

- Hai Hữu Hồn Cảnh Thất Trọng, một Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng!

Vũ Lôi Phong thầm đánh giá, hai tên vừa nãy đều là Hữu Hồn Cảnh Nhị Trọng, so với ba tên này hoàn toàn sai lệch một mảng lớn

- Tiểu tử, ngươi tốt nhất nên cầu kinh sám hối khi qua thế giới bên kia đi

Ba tên Tử Đỉnh Sơn lao lên, kẻ đứng đầu trước giờ luôn đôi co với Vũ Lôi Phong tên Mạnh Hổ, tu vi Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng, hai tên còn lại tên Lý Xương và Lôi Chấn, tu vi Hữu Hồn Cảnh Thất Trọng

Ba tên phân biệt đứng thành hình tam giác, bao vây Vũ Lôi Phong lại, vè phần hơn trăm Kết Hồn Cảnh bao vây Vũ Lôi Phong lúc trước đã sớm chạy về khu vực của mình, đâu có ngu mà dám ở lại

- Thiểm Điện Bộ Pháp!

Mạnh Hổ cười lạnh, bàn chân được hàng trăm tia lôi điện màu đen quấn lấy, tốc độ lập tức đề thăng, thân thể biến mất tại chỗ

- Lôi Minh Quy Lai!

Lý Xương thân hình gầy trơ xương cũng một mặt đầy sát cơ, trường thương trong tay sáng chói tràn ngập từng tia thanh lôi, thương ảnh ngập trời, hàng vạn lôi điện bao phủ không gian

- Điện Thiểm Lôi Minh!

Lôi Chấn gầm nhẹ, cả người như hóa thành một đạo lôi đình đỏ rực bắn tới Vũ Lôi Phong, một quyền hùng mạnh mà ra

Ba người, đến từ ba thế lực, Huyết Lôi Tông, Hắc Lôi Tông và Thanh Lôi Tông, cả ba đều là những đệ tử nổi danh trong môn, nói là thiên tài cũng không thể kể hết những gì họ đóng góp, tuy bốn tông môn trong Tử Đỉnh Sơn cũng ngầm cạnh tranh nhau nhưng không có nghĩa là sống mái với nhau, điển hình là đám thiên tài này, không những cạnh tranh kịch liệt lúc chiến đấu, bọn hắn khi cùng phe lại rất hiểu ý lẫn nhau, tùy thời có thể hợp tác tác chiến

Lúc này, Mạnh Hổ dùng thân pháp Lôi hệ của mình để quấy nhiễu Vũ Lôi Phong, hắn thoắt ẩn thoát hiện, không ngừng lựa thời cơ đánh ra mấy thế công hiểm độc vô cùng vào chỗ yếu hại, giống như một sát thủ chờ thời cơ

Lý Xương thì dùng tuyệt chiêu của mình kêu gọi lôi đình phong tỏa toàn bộ phạm vi xung quanh, chặn mọi đường thoát của Đồ Phong Vân trước mắt

Lôi Chấn lại trực tiếp thô bạo tấn công Vũ Lôi Phong, mục đích rõ ràng, hắn muốn đánh cho Vũ Lôi Phong vướng tay vướng chân, bắt buộc hắn phải phân tâm để chống chọi lại công kích của Lôi Chấn, tạo lợi thế cho Mạnh Hổ âm thầm đánh lén

Cả ba tận dụng rất tốt khả năng của mình, Vũ Lôi Phong cũng có chút dây dưa khi đối mặt với ba kẻ này

Thứ nhất, tu vi cả ba tên đều hơn hẳn hai tên lúc trước, nhất là Mạnh Hổ, hắn đã là Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng, đã vậy còn tinh thông ám sát

Thứ hai, lần này là cả ba liên thủ, có thể trực tiếp đề thăng thực lực của nhau, bù đắp các khuyết điểm của nhau, chỉ cần như vậy đã đủ bán hành cho bất kỳ kẻ nào trong đồng cấp

Vũ Lôi Phong lúc này trong hình dạng kiếp trước, tùy tiện đặt một cái tên Đồ Phong Vân, các lá bài tẩy thực lực mạnh mẽ của Vũ Lôi Phong không thể bại lộ như vậy được, nếu Phong Vân Môn biết hắn còn sống chắc chắn sẽ rất phiền phức, không bằng cứ thực sự giả chết, dùng thân phận khác mà hành động sẽ tốt hơn

Đối mặt với Hữu Hồn Cảnh Bát Trọng, Vũ Lôi Phong chỉ mang tu vi Kết Hồn Cảnh Tam Trọng, vượt 15 cấp độ, cả một đại cảnh giới a, chưa có ai dám đứng thẳng lưng trước một người mạnh hơn mình gấp nhiều lần, nhưng Đồ Phong Vân trước mắt lại ung dung tiêu sái, tay cầm hồn đao ngạo nghễ như chốn không người, khí thế phát ra tuy thua kém nhưng về phần nào đó lại hơn hẳn toàn bộ người ở đây

- Lâu lắm rồi kể từ khi bị Lệ Nhi bán hành ở Tứ Môn Tranh Tài, cảm giác này! Thật sự là nó!

Hứng thú bừng bừng, Vũ Lôi Phong quát lớn

- Để hôm nay Đồ Phong Vân ta đánh một trận thống khoái, dùng Nguyên Linh Khí mất công các ngươi nói ta chơi không đẹp, chẳng cần đến Nguyên Linh Khí, bổn công tử cũng sẽ giết các ngươi, dùng máu huyết các ngươi viết lên uy danh của ta trên Đại Lục Thúy Hằng! Ha Ha Ha

Vũ Lôi Phong thực sự hưng phấn, đã quá lâu rồi hắn chưa có lại cảm giác hồi hộp như thế này, đánh nhau nhưng không có nhiệm vụ từ hệ thống, đây là cái cảm giác thích thú nhất mà Vũ Lôi Phong từng gặp

- Chiến!

Đao trong tay biến mất, Vũ Lôi Phong chân trụ Chảo Mã Tấn, tay thủ Song Long Đao, Võ Cổ Truyền tư thế Tấn tọa lập, vững như bàn thạch

Trên tay không một tấc sắt, Vũ Lôi Phong khẽ quát

- Bạo Huyết! Mở!

Khí thế Vũ Lôi Phong lần nữa ầm ầm tăng vọt, khí thế gấp năm lần của Bạo Huyết được triển khai, cùng với chênh lệch tu vi gấp tám lần so với người cùng cấp, Vũ Lôi Phong hiện tại đã mạnh gấp 40 lần người cùng cấp, nghĩa là bằng với 40 tên Kết Hồn Cảnh Tam Trọng

Theo khí thế dần dần tăng cao, Vũ Lôi Phong tóc đỏ dựng đứng, ánh mắt tràn ngập huyết quang, cơ bắp trên người phồng to ra một chút, xương cốt trở nên cứng cáp hơn, toàn bộ giác quan lần nữa tiến hóa về chất, toàn thân tỏa ra sát khí dữ dội như hung thần áp sát

- Bạo Huyết hoàn toàn rồi, không biết chàng đã khống chế được nó chưa?

Trần Lệ nhìn thấy Vũ Lôi Phong không hề cắn nuốt máu huyết vẫn có thể kích hoạt trạng thái Bạo Huyết, nàng thầm khẩn cầu lẩm bẩm

Vũ Lôi Phong tay vẫn thủ thế, thanh âm vẫn lạnh lùng, có chăng chỉ khác về sát khí ngùn ngụt và khí thế dữ dội hơn Bán Bạo Huyết mà thôi

- Đến đây! Tới một giết một!

Móng vuốt bật ra, Vũ Lôi Phong lúc này như một đầu dã thú chuẩn bị lao vào cắn xé con mồi, bất quá hắn vẫn còn lại lý trí, không hề giống như lần trước

Lôi Chấn đã cùng Vũ Lôi Phong so chiêu mấy lần, hắn tuy chưa dùng toàn lực nhưng cũng không kém là bao, vậy mà không gây cho Vũ Lôi Phong quá nhiều thiệt thòi, ngược lại còn bị hắn đánh trả không ít

Thấy Vũ Lôi Phong cường hóa tu vi lần nữa, Lôi Chấn cũng tăng mức độ của mình lên, một cước đạp thẳng vào nắm đấm của Đồ Phong Vân đang đánh về mình

Uỳnh!

Không gian rung động, đám người thực lực thấp không tự chủ được bịt tai lại vì thanh âm long trời lở đất kia, trong không gian đầy lôi điện bao phủ, Vũ Lôi Phong mạnh mẽ kháng cự với Lôi Chấn, một quyền một cước va chạm, lực lượng lôi điện của cả hai thi nhau tàn phá

Rốt cuộc cả hai tách nhau ra, Vũ Lôi Phong lùi lại năm bước, Lôi Chấn lùi lại bốn bước

- Vậy mà gần ngang tay với Hữu Hồn Cảnh Thất Trọng, kẻ này thật quá biến thái

Các cường giả trên không trung chăm chú đánh giá, họ cũng rất bất ngờ về thanh niên Đồ Phong Vân này, liên tục nghiền ép vượt cấp mà đến giờ vẫn cứ bừng bừng khí thể, càng đánh càng mạnh

- Lôi Chấn! Lý Xương! Đừng đứng yên một chỗ, nếu không sẽ bị dị hỏa của hắn đánh cho bất động

Thanh âm của Mạnh Hổ truyền ra, kẻ này vẫn liên tục dùng lôi hệ thân pháp chạy vòng quanh tìm cơ hội đánh lén, hắn không ngừng quan sát trận chiến và nhắc nhở hai người còn lại

- Hiểu!

Cả hai người Lôi Chấn và Lý Xương cũng không phải quá ngu ngốc, bọn hắn vẫn đủ thông minh để đề phòng ngọn lửa quỷ dị kia

- Lôi Vân Thiểm Minh!

Lý Xương không ngừng nhảy qua nhảy lại, kết giới bằng lôi điện theo từng thủ ấn của hắn mà liên tục oanh kích mấy đạo lôi điện vào Đồ Phong Vân, nhằm mục đích phá rối và công kích luôn một thể

Vũ Lôi Phong vội nhảy ra một bên tránh né, ngay lúc đó, một quyền của Lôi Chấn cũng đập thẳng vào chỗ hắn định nhảy đến

- Chạy đi đâu?

Vũ Lôi Phong liền giơ tay đón lấy, Lôi Nguyên Lực ầm ầm tuôn ra, cứng đối cứng với Lôi Chấn

Ầm Ầm Ầm!

Không biết bao nhiêu lần va chạm, Vũ Lôi Phong dùng phương pháp lấy cứng đối cứng với Lôi Chấn, từng quyền từng cước liên tục nện mạnh vào nhau, dư ba công lan tràn khắp không gian ba văn, thanh âm uỳnh uỳnh chấn động cả đất trời

Vũ Lôi Phong bị đánh bay về sau, sau hơn mười bước mới lấy lại thăng bằng, khóe môi có chút máu tươi, nhưng khuôn mặt hắn tràn ngập ý cười

- Ngươi thật khá! Không ngờ Kết Hồn Cảnh lại có thể cùng ta đánh lâu như vậy

Lôi Chấn cũng vừa bị Vũ Lôi Phong đá bay ra xa, nguyên một cước của hắn vừa nặng lại còn mang theo lôi điện tàn phá khiến Lôi Chấn cũng rất vất vả, hắn thực sự mang trong lòng sự nể phục, nhìn Vũ Lôi Phong với ánh mắt tán thưởng, tay giơ ngón cái thay lời khen

- Nào! Đánh tiếp!

- Hảo! Tới!

Vũ Lôi Phong và Lôi Chấn lần nữa hưng phấn lao vào nhau, quyền đấm cước đá ầm ầm vang vọng

Lý Xương thấy hai người hăng say nện nhau thì cũng dừng lại, không điều khiển các tia lôi điện quấy nhiễu trận chiến của hai người

Vũ Lôi Phong và Lôi Chấn quay sang nhìn Lý Xương, cả hai đều hiện ra sự cảm kích, Lôi Chấn cảm kích vì nhận ra Lý Xương muốn hắn được công bằng một chọi một với Đồ Phong Vân, còn Vũ Lôi Phong thì cảm kích vì tên này không phá hắn nữa

- Không còn gì có thể cản hai chúng ta thống khoái đánh một trận, Huyết Liên gì đó cũng kệ nó đi!

Lôi Chấn cười lớn sảng khoái

Vũ Lôi Phong cũng đứng dậy, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cuồn cuộn mà ra

- Ta trước giờ rất thích những cuộc chiến tay chân, đấm nhau tiếp nào!

- Tùy thời phụng bồi!

Hai người tiếp tục lau máu nơi khóe miệng, lao vào nhau như bão táp, đòn thế liên hồi nện vào nhau

Bang!

Một lần nữa, cả hai lại phân biệt hai hướng văng ra xa

Đúng lúc này, sau lưng Vũ Lôi Phong đang văng ra, một thân ảnh màu đen quỷ dị xuất hiện

Chính là Mạnh Hổ, tên điếm thúi chờ thời cơ ám sát

- Mạnh Hổ! Dừng tay!

Lôi Chấn hét ầm lên, hắn còn đang thống khoái đánh với Đồ Phong Vân một trận a, đối thủ cùng sở thích đánh chân tay như thế này rất khó tìm, vậy mà trận đấu đang cân sức thì tên này phá đám

Mạnh Hổ không thèm nghe lời Lôi Chấn, trong tay xuất hiện một lưỡi dao, dường như là Nguyên Linh Khí cấp cao

- Chết!

Đao kề sát cổ, Mạnh Hổ dùng hết sức chém mạnh, muốn nhất kích tất sát tên Đồ Phong Vân kiêu căng này

- Ngươi ỷ vào có thân pháp Lôi Hệ là có thể giết chết ta sao?

Vũ Lôi Phong chân đạp huyết lôi, thân ảnh lập tức đổi hướng

- Bôn Lôi Kiếm Pháp! Ngự Lôi Thuấn Di!

Trong thoáng chốc, Vũ Lôi Phong đã biến mất trước vết cắt cực mạnh, dao trong tay Mạnh Hổ chém mạnh xuống đất, tạo ra một cái rãnh cực lớn

Vũ Lôi Phong xuất hiện lần nữa đã đứng cách đó chục mét, cánh tay ướt đẫm máu tươi

- Đồ Phong Vân! Ngươi không sao chứ?

Lôi Chấn quay sang Vũ Lôi Phong vừa mới xuất hiện, thấy cánh tay hắn đầm đìa máu tươi, nhất thời có chút tức giận

- Mạnh Hổ! Ta và hắn đang công bằng so tài, vì cái gì mà ngươi giở trò tiểu nhân?

- Nực cười! Trưởng lão kêu chúng ta giết hắn, ngươi cứ dây dưa mãi làm gì, giết cái là xong thôi!

- Nhưng ta muốn chân chính phân thắng bại với người này, không phải thắng hắn bằng trò đánh lén sau lưng như ngươi, có giết hắn cũng phải bằng nắm đấm này!

Vũ Lôi Phong nhìn qua Lôi Chấn, kẻ này tuy khác phe nhưng ít ra là người quang minh chính đại, rất đáng nhận được sự tôn trọng của hắn

- Ngu ngốc, nhiệm vụ của trưởng lão ngươi dám kháng sao? Người kêu chúng ta liên thủ giết chết hắn, không phải một mình ngươi!

Lôi Chấn nhất thời không biết nói như thế nào, ánh mắt áy náy nhìn sang Vũ Lôi Phong

Bất chợt, Lôi Chấn như hóa điên, lao về phía Vũ Lôi Phong như muốn dùng toàn lực giết hắn

Vũ Lôi Phong và Mạnh Hổ sắc mặt biến đổi, tên này vì cái gì đột ngột nổi điên a

- Chết cho ta!

Lôi Chấn quyền kình mạnh mẽ lao thẳng đến Vũ Lôi Phong, toàn thân bao phủ bởi lôi điện mang theo xu thế hủy diệt, tốc độ trở nên nhanh hơn bất kì thời khắc nào trước đó

Vũ Lôi Phong ngưng trọng nhìn Lôi Chấn đang lao đến, chuẩn bị dùng một quyền mang theo Nguyên Lực bá đạo từ Bôn Lôi Kiếm Pháp cộng với nội lực của Võ Cổ Truyền tung ra

Bất chợt, Vũ Lôi Phong khựng lại một nhịp, hắn phát hiện ra, trong mắt Lôi Chấn không có một chút sát cơ nào, thay vào đó là sự áy náy, sự đấu tranh kịch liệt trong tâm trí

- Đồ Phong Vân! Trận này ngươi thắng!

Ánh mắt Vũ Lôi Phong co rụt lại, chỉ thấy Lôi Chấn khẽ truyền âm cho hắn, sau đó ngay trong khoảnh khắc hai đấm gần va chạm, các luồng lôi điện trên người Lôi Chấn bỗng chốc tiêu tán

Bốp!

Một đấm này Vũ Lôi Phong cũng kịp thu liễm lại một chút thực lực, nếu không e rằng Lôi Chấn không chút phòng thủ sẽ trọng thương nằm liệt giường vài tháng a

Lôi Chấn bay thẳng ra phía sau, miệng phun một ngụm máu tươi, cánh tay run lên bần bật vì đau nhức

Vũ Lôi Phong chân đạp Ngự Lôi Thuấn Di, trong khoảnh khắc đã đứng sau lưng Lôi Chấn, đỡ lấy hắn đặt xuống mặt đất

- Sao ngươi phải làm vậy?

Vũ Lôi Phong trầm thấp hỏi

Lôi Chấn truyền âm

- Ta trước giờ từ khi xuất đạo, một là thua bởi thực lực, hai là thắng bởi thực lực, quang minh chính đại mà chiến đấu, trận này ngươi và ta đang giao thủ, phe ta dùng thủ đoạn tiểu nhân, Lôi Chấn ta tự thẹn với lòng, sẽ không làm khó dễ ngươi nữa

Vũ Lôi Phong thầm cảm thán, hóa tra trên thế gian cũng không phải kẻ nào cũng lòng dạ hẹp hòi, hắn nhìn Lôi Chấn truyền âm nói

- Ngươi nên nhớ, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình

- Đối với ta, ngươi không phải kẻ thù, không phải địch nhân, mà là một đối thủ!

Nghe những lời này, Vũ Lôi Phong triệt để cười sảng khoái

- Ta phải thừa nhận là ngươi hợp khẩu vị của Đồ Phong Vân này đấy!

Lôi Chấn cũng một mặt vui vẻ

- Khi chuyện này qua đi, hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bằng hữu! Ta đánh còn chưa đã tay

Vũ Lôi Phong không có phản đối, hắn thật sâu nhìn Lôi Chấn

- Sớm thôi ta sẽ đến Tử Đỉnh Sơn tìm ngươi, nhưng không phải khuôn mặt này, ta không phải tên Đồ Phong Vân

- Và khi ta trở lại, ngươi không còn là đối thủ của ta nữa đâu! Hảo huynh đệ!

Vũ Lôi Phong câu từ ra hết, hắn mạnh mẽ nắm lấy vạt áo Lôi Chấn ném mạnh, tên này bay thẳng ra bên ngoài vùng lôi điện trong ánh mắt kinh ngạc sợ hãi của chúng cường giả xung quanh

- Còn ngươi! Nghĩ rằng có thân pháp thì dễ dàng ám sát ta sao? Nhìn lại con dao của mình đi!

Vũ Lôi Phong lộ ra ý cười chế giễu, chỉ tay về con dao của Mạnh Hổ

- Đây…Đây là…!

Mạnh Hổ sững sờ nhìn quang cảnh diễn ra trước mắt

- Lửa Bùng Nổ!

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 148…