Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 78



.

Lúc đầu cậu còn đánh đúng được, chỉ là không thể phá qua lớp phòng ngự của cô gái.

Nhưng bây giờ, thậm chí cậu không thể nhận ra vị trí cô ta, nên toàn đánh vào hư không, mà cũng vì không thấy nên cậu toàn né trước nhiều bước.

Bộ pháp cũng vận dụng liên tục, hết công suất, không dám dừng lại.

Linh lực đang trôi đi, cậu biết cứ giữ tình thế này, người thua thiệt sẽ là cậu.

Hai bóng ảnh thoăn thoắt, liên tục đổi vị trí, cô gái kia vừa đánh cũng vừa châm chọc.

“Haha, để xem tên nhãi ranh ngươi tránh được đến bao giờ..”

Đang cực lực né đòn, thì bỗng nhiên vầng trăng tròn ló dạng sau mây, đột ngột soi chiếu.

Hiện tượng kỳ lạ tiếp theo đó liền diễn ra trước mắt cậu.

Chỉ thấy ban đầu bóng dáng biến ảo ma quái của cô gái kia, khi bị ánh trăng tròn chiếu vào, liền bắt đầu ngưng thật, khiến cậu có thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả, cũng nhìn rõ hơn quỹ đạo chuyển động của cô ta.

Minh thầm mừng, cậu nhớ đến lời ông lão nói với cậu từ cái đêm ngồi quanh đám lửa trong núi.

Ông bảo rằng thời gian tốt nhất để cậu ra tay là vào ngày mùng 6 tháng 1 này, chính là đêm rằm 15 tháng 12 lịch âm.

Ngày này là một ngày lành cho việc trừ tà, ánh trăng đêm trăng tròn còn có tác dụng làm cho Tà Ác phải hiện nguyên hình.

Đó chính là lý do mà cậu quyết định dùng ngày mùng 6 làm ngày thực hiện kế hoạch trong đầu cậu, và cậu đã quyết định đúng đắn.

Lúc này nhờ ánh trăng soi tỏ, cậu không cần phải né trước nhiều lần, mà có thể né đúng thời điểm, tiết kiệm linh lực.

Thật sự ra thân pháp của cô gái không bằng cậu, chỉ là lúc nãy cô ta có bí pháp làm biến ảo quỹ tích chuyển động, khiến cậu không nhận ra thật giả vị trí của cô ta.

Giờ đây tình thế đảo ngược, cô gái liên tục bị cậu đánh trúng, tuy vẫn không phá được lớp da cô ta, nhưng không phải là không có tác dụng.

Thông qua quan sát cậu để ý thấy, cậu càng đánh trúng cô ta càng nhiều thì thứ chánh khí có năng lực khắc chế tà ác trong thanh kiếm gỗ, càng thẩm thấu vào lớp khí đen đang bảo vệ lớp da của cô ta.

Biết mình ra chiêu có tác dụng, Minh dần lấy lại bình tĩnh.

Từng đường kiếm đánh ra tinh xảo kết hợp cùng bộ pháp, vẽ nên đồ hình Âm Dương Thất Tinh xung quanh cô ta, khiến cô ta càng lúc càng bị động, càng bị đánh trúng nhiều hơn.

Cũng nhận ra bí pháp của mình bị ánh trăng làm lộ ra, cô ta gầm lên.

“Cũng tại ngươi, con đàn bà chết tiệt, nếu không phải ngươi khăng khăng đòi tới đây vào hôm nay, còn xúc động khiến ta lộ thân, thì chỉ cần hơn một tuần nữa thôi, bọn người này sẽ chết hết..”

“CHẾT HẾT!”

“Đâu phải như bây giờ..”

Minh vừa đánh nhưng cũng nghe được trong lời cô ta, có gì đó kỳ quặc.

Không chỉ giọng nói không rõ nam nữ, mà còn như thể đa nhân cách.

Nghe xong, làm cậu thoáng nghĩ đến điều gì..

Nghĩ thì nghĩ, nhưng tay vẫn chém ra những đường kiếm liên tục, năng lực trừ tà trong thanh kiếm gỗ cũng dần dần ngấm vào lớp da bên ngoài của cô ta, khiến nó trông như những vết rạn, ngày một nhiều.

Minh thấy được, mừng rỡ, càng tăng tốc độ xuất kiếm.

Đang có lợi thế.

Bỗng một đám mây đen lớn lại trờ tới trên bầu trời, lấp che đi ánh trăng, làm mọi thứ lại chìm vào một màn đêm u ám, mờ tối.

“Haha, trời cũng không giúp ngươi!”

Cô ta thét lên với giọng cười ghê rợn, rồi nhanh chóng ảo hóa ra lại thân pháp quỷ dị lúc nãy.

Biến cố xảy ra bất ngờ, không đoán biết được..

Trong đà tiến tới của bộ pháp, mà bản thân Minh cũng chỉ mới luyện được thuận dòng 14 bước Đại Hùng Tinh cùng Tiểu Hùng Tinh, cho nên không để nghịch đảo vị trí, liền không thể né tránh, dính ngay một chưởng từ cô gái kia.

Khiến cậu bị đánh bay một khoảng xa về phía sau, lớp khí đen cũng nương theo va chạm mà từng chút một ý định xâm chiếm vào cơ thể cậu.

Tiếng xương rạn nứt vang lên, rõ mồn một..

Cô gái kia đắc ý, cười lớn, nhanh như cắt lao đến, ra chưởng liên tục, đánh vào ngực cậu.

Do đang thế bay về phía sau, thân pháp quỷ dị kia của cô gái trong bóng tối lại nhanh vô cùng.

Trong thế bị đánh bay cậu không làm gì khác được, lại trúng mấy cú chưởng liên tiếp, khối khí đen càng đậm đặc, ý đồ muốn lẻn vào người cậu.

Thương tổn càng lúc càng nghiêm trọng, huyết khí trong người nhộn nhạo, cậu cảm giác được vùng ngực nơi bị đánh vào đã lõm xuống, xương cũng gãy..

Minh biết bản thân nếu không thay đổi tình thế, thì cậu sẽ gặp nguy hiểm.

Vừa bay về phía sau, vừa cố nén cơn đau, đầu óc cậu vận động liên tục.

Minh lúc này cũng biết đang có một luồng hắc khí tiến đến phần da của cậu, cậu nhận ra được sự nguy hiểm khôn cùng của lớp khí đen đó.

Trong cơn đau dữ dội, cùng cảm giác bị đẩy đi thế này, không hiểu sao làm cậu chợt nhớ tới lúc đầu, khi mới xuống khu vực đầu thác luyện kiếm bộ, cũng bị những xoáy nước bên dưới đẩy đi, không kiểm soát được y hệt như tình trạng hiện tại.

Linh cảm xuất hiện, cũng là lúc, thình lình chiếc nhẫn đá đỏ trên tay cậu sáng lên.

Một thứ năng lượng ấm áp dần theo đó tỏa khắp người cậu, cũng lan ra giằng co với lớp khí đen, rồi phá xuyên qua nó.

Minh nhanh chóng nhận ra là kỹ năng bị động Phá Tà bị kích hoạt do có nguồn năng lượng mang ác ý tiến tới cậu.

Năng lượng Phá Tà đột ngột phát sinh, cũng len đến bàn tay cô gái, làm cô ta phải nhanh chóng rụt tay lại.

Lúc này có thể chú ý thấy lớp năng lượng Phá Tà đang bám vào da tay cô ta, ăn mòn lớp khí đen.

“Tên nhãi tu Tiên thúi! Vậy mà trên người lại có pháp bảo phá tà, xem ra ta đã coi thường ngươi..” – Cô ta gầm lên.

“Ban đầu còn dự định chơi đùa ngươi một chút, xem ra bây giờ phải sớm kết thúc ngươi rồi..”

Mọi thứ diễn ra vô cùng nhanh, cô ta vừa nói vừa tiếp tục theo đà cậu bay, xuất ra chưởng.

Toàn thân lớp hắc khí cũng nồng đậm hơn lúc nãy rất nhiều, không chỉ bao quanh lớp da, mà phát tán ra cả không gian xung quanh.

Cơ hội đến trong tích tắc, Minh nhớ đến lúc ở dưới thác nước, liền vận Linh Lực Kiếm Thể, ngay tức thời cậu cảm giác được cơ thể nhẹ tênh, bồng bềnh.

Dường như lực cản của không khí, không gian xung quanh cũng bị lớp màn linh lực sắc bén bao bọc bên ngoài ra cậu, làm cho tách lìa ra, khiến Minh lao vun vút trong không trung, kéo dài khoảng cách.

Vừa bay lui vừa áp dụng bộ pháp dịch chuyển liên tục, tránh ra những cú chưởng đầy hắc khí kia.

Cơ thể cũng nhờ tự động tu luyện và kỹ năng bị động khôi phục, cảm giác được có linh lực cùng năng lượng đang tập trung ở ngực mình, cũng không còn quá đau đớn như lúc nãy..

Hai bóng ảnh thoăn thoắt biến hóa, đuổi đánh nhau thành vòng cung, trong không gian mờ ảo.

Càng né, Minh càng nhận ra tốc độ cô gái đã nhanh hơn lúc đầu, có vẻ lời cô ta nói là thật, ban đầu cô ta chỉ đùa giỡn cậu, lúc này mới thật sự ra tay.

Minh không còn cách nào đành phải tiêu hao gấp bội linh lực, điều chỉnh Linh Lực Kiếm Thể thay đổi cường độ tăng lên liên tục, để tốc độ cậu càng nhanh hơn, ứng phó với tốc độ của cô gái.

Nhưng càng tăng mật độ áp súc linh lực, linh lực càng tiêu hao nhanh chóng.

Thấy tình thế không ổn, Minh cố gắng lui dài khoảng cách.

Định bụng kéo dài thời gian, thể nào ông Nghiêm cũng phát hiện sẽ đến giúp đỡ cậu, đó là cách duy nhất cậu có thể nghĩ đến lúc này.

Vừa nghĩ, vừa lui dần, lui dần lại chỗ buổi tiệc, hiện đang có một vòng linh lực bao quanh.

Qua cái nhìn thoáng, cậu có thể phát hiện ông Nghiêm đang đứng yên ở bên trong lồng chụp linh lực, tay bắt ấn, vận chuyển linh lực.

Vừa nhìn thấy là cậu đã biết vấn đề càng trở nên bế tắc.

Cô gái dường như hiểu ra ý đồ của cậu, đột ngột cười lớn, nói, giọng nói vẫn quái dị như vậy.

“Nhãi con! Ngươi tính toán hay lắm, nhưng tính sai rồi..”

“Lão tu sĩ kia thực hiện bí pháp để tạo ra hai loại phong ấn lớn và nhỏ, đây là một thuật pháp vô cùng phức tạp, phải thực hiện song song hai loại cùng lúc, lại chia linh lực toàn thân để vận hành.”

“Khuyết điểm chính là không thể phân tâm làm việc khác, hahahaaaa..”

Cô gái kia có chút nhởn nhơ, nhìn Minh như thể nhìn một con cá đã nằm sẵn trên thớt.

“Ngươi tin không, ông ta muốn tới giúp ngươi, bắt buộc phải đóng lại phong ấn trước, mà một khi phong ấn biến mất, ta ngu mới ở lại nơi này.”

“Ngươi chờ đó, sau khi ta trở lại, là lúc tới lấy mạng chó của ngươi.”

“Mà! Không! Chỉ! Một! Mình! Ngươi!” – Giọng nói quái đản kia nhấn từng chữ cuối cùng một, nghe vô cùng ghê rợn.

Đúng như Minh nghĩ khi vừa thấy ông Nghiêm đứng yên bất động, bắt ấn.

Nếu có thể giúp cậu, ông ta đã ra tay ngay từ đầu.

Lúc này lại bị giọng nói khinh thường, giải thích, làm cậu không biết phải làm thế nào..

Nói chuyện về nói chuyện, nhưng cả hai vẫn tiếp tục biến ảo tấn công cùng né tránh.

Do hạn chế khoảng không gian ở khu vực gần buổi tiệc, nên Minh lại phải dần dịch chuyển cước bộ lui lại ra xa, về lại phía mảnh đất rộng phía sau nhà.

Cậu biết kế hoạch khả dĩ duy nhất của cậu, cũng đã thất bại..

Linh lực tiêu hao càng lúc càng lớn, cậu vẫn liên tục vận dụng Linh Lực Kiếm Thể, cùng bộ pháp né tránh tự nãy giờ, chưa kể phải chia sớt linh lực để hồi phục cơ thể..

Cảm giác cả người dần bị móc rỗng, dẫn đến loạng choạng, trờ tới làm cậu không giữ được nhịp điệu di chuyển chính xác.

Cô gái bắt được cơ hội, lại biến ảo lao đến chưởng vào giữa ngực cậu, nhưng lần này cô ta ra chưởng chếch hướng, từ trên đánh xuống, làm cậu không bay ra sau, mà trực tiếp bị ép trì xuống mặt đất.

Một tiếng nổ lớn vang lên, từ cú va chạm.

Đất bên dưới chân Minh bị ép trũng xuống, lực chấn đẩy mọi thứ xung quanh bay tán loạn.

Xương nơi vừa chuyển biến tốt lúc này bị đánh vào một lần nữa, khiến thương thế càng nghiêm trọng.

Khí huyết Minh bị chấn tán loạn, ép đến phải phun ra ngoài.

Tay cô gái cũng dán chặt vào người cậu, lớp năng lượng Phá Tà lại được kích hoạt phát ra, giằng co với khí đen nơi bàn tay cô ta.

Không như lần đầu bị Phá Tà đánh trúng, lần này cô ta có vẻ giống như không sợ, mà vận chuyển khí đen từ che phủ toàn thân, thu rút lại về chỗ bàn tay cô ta đang dán lên ngực cậu.

“Haha, để ta xem ngươi trụ được bao lâu, chỉ là một Luyện Khí nhỏ bé, mà cũng dám xen vào việc của ta!” – Nhìn thấy tình trạng thê thảm của Minh, cô gái càng đắc ý.

“Ta muốn ngươi thống khổ, sống không bằng chết!”

“Ta sẽ biến ngươi thành khôi lỗi của ta, khiến ngươi có thể chứng kiến cảnh tự tay mình giết chết những người mà ngươi thân quý! Cả bạn ngươi! Cả ba mẹ ngươi! Cả những người mà ngươi gặp qua!

“Hahaaaa..”

Lời nói cay độc đánh vào tâm trí cậu.

Ngay trong lúc trạng thái cơ thể bị phân làm hai, một nóng ấm một lạnh như băng tuyết, mà càng lúc hơi lạnh càng mạnh hơn, khiến cơ thể dần không thể cử động được.

Minh cũng nhận thấy năng lượng của Cấu Trúc đang dần tiêu hao, ngày một nhiều..

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?