Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 155



.

Minh hoàn hồn, tỉnh lại, nhận ra tất cả những gì mình vừa trải qua là ký ức của lão Bắc còn sót lại trong viên tinh thể trong suốt để lại khi tịnh hóa chấp niệm tiến hóa, mà cậu đã hấp thu.

Chỉ là cậu có chút chưa quen, vì khác với những lần hấp thu ký ức trước, lần này cậu hoàn toàn trải qua cuộc đời giết người như ngóe của lão Bắc, đến khi tỉnh lại, những cảnh tượng, cùng cảm giác lãnh huyết vô tình đó, vẫn còn lẩn quẩn trong đầu Minh.

Lắc lắc đầu, Minh bước xuống giường, nhìn căn phòng trát xi măng và rất nhiều kính xung quanh, cậu cũng nhận ra dường như mình đang ở căn cứ của Hội Đồng của quận công nghệ cao.

Nhớ đến lời của Thổ Công trước khi cậu ngất đi, bảo rằng “Trọng Sơn có thể tin tưởng được”, vì trước đó khi trao đổi cùng Thổ Công lúc cậu vờ thắp nhang khấn vái, cũng đã được ông thông báo rằng ngoài lão Bắc theo dõi mình, ở phía sau một khoảng, còn có 3 người của đội dọn dẹp, mà vừa nghe cậu liền biết là ai, cũng đã xác định suy nghĩ trong lòng, về việc 3 người kia cố ý dùng cậu như một món mồi nhử.

Chỉ là nghe được lời sau cùng của Thổ Công, cũng làm cậu an tâm, vì biết rõ, sắp tới sau đây cũng không có gì nguy hiểm.

Lúc này, vừa vào trong thần thức hỏi thăm Cấu Trúc tình hình, thì mới biết rõ ràng đã gần 4 ngày trôi qua; hôm nay khi cậu tỉnh lại đã là trưa chủ nhật, ngày 29 tháng 1 rồi.

Cấu Trúc cũng bảo rằng, mấy ngày qua khi cậu ngủ sâu, mỗi ngày đều có người đến kiểm tra sức khỏe cho cậu, cũng hoàn toàn không điều tra thân thể, hay làm thí nghiệm gì trên người cậu cả, cũng làm Minh an tâm hơn nhiều.

Xem chừng ra, nhóm người đội dọn dẹp cũng là không có ý xấu với cậu.

Đứng dậy, trên người vẫn mặc bộ đồ thay vội trên băng ghế sau của Tiến - người thanh niên áo đen lái xe đưa cậu đến chỗ miếu Thổ Công.

Nên Minh cũng vào trong phòng vệ sinh, tắm rửa, kỳ cọ một lần, cảm giác sau mấy ngày, nhất là vừa ngủ dậy, tưới tắm dòng nước mát lạnh, làm tinh thần cậu tỉnh táo, cùng thoải mái dị thường.

Tắm xong, dụng linh lực hong khô người, cũng lấy quần áo từ không gian túi đeo hông, bên trong chức năng Túi Đồ của Cấu Trúc, ra bộ quần áo mới, mặc vào, mới đi xuống dưới nhà, ra lại bên ngoài.

Vừa bước ra khỏi căn nhà biệt thự kiểu mới, nhìn khắp mảnh vườn rộng lớn xung quanh, cũng thấy có mấy người áo đen đi ngang qua chào cậu, Minh cũng lịch sự đáp lễ, chào lại.

Vừa đi một chút, đã thấy người thanh niên cơ bắp từ một hướng khác, bên trong căn biệt thự to lớn hơn nhiều, đi ra, sau lưng còn có cô gái cùng người thanh niên trẻ tuổi.

Rất nhanh, cả ba đã đến trước mặt Minh, cũng gật đầu chào cậu, người thanh niên Trọng Sơn kia mở lời trước tiên.

“Đầu tiên tôi phải xin lỗi cậu, vì đã không nhận được lời đồng ý mà đã lôi kéo cậu vào chuyện của đội dọn dẹp.”

Sau khi xin lỗi, người thanh niên cơ bắp từ từ giải thích.

“Vốn Hội Đồng đã nghi ngờ thân phận cùng hành vi của Bắc Nguyên Trung, lão ta trước đó có liên đới tới rất nhiều vụ biến mất vô cùng kỳ quái của tu sĩ, đã vi phạm vào luật của Hội Đồng.”

“Vốn lần này đội dọn dẹp của chúng tôi được cử đến, nhiệm vụ ngoài ‘dọn dẹp’ không gian, cũng là muốn tìm thêm những mầm mống tốt cho thế hệ đội dọn dẹp tiếp theo, mà bên cạnh đó nhiệm vụ chính yếu là muốn nắm thóp được tên Bắc Nguyên Trung này..”

“‘May mắn’ sao lần này, tôi phát hiện được hắn có sự ‘chú ý đặc biệt’ đến cậu, cho nên cũng tương kế tựu kế mà mượn cậu để dẫn hắn ra tay..”

“Rạng sáng ngày hôm thứ năm, lúc cậu chạm trán hắn, chúng tôi đã theo sát phía sau, định nhúng tay thì phát hiện lão tiền bối ở miếu đã ra tay trước..”

“May thay cậu không bị ảnh hưởng gì, cũng là làm chúng tôi thêm đỡ phần áy náy, cũng là thay mặt Hội Đồng muốn xin tạ tội vì đã sử dụng cậu như vậy.”

Đoạn người thanh niên cơ bắp dứt lời, cũng chắp tay thủ thế, làm một bái với cậu, thể hiện sự xin lỗi.

Rõ ràng anh ta tu vi cao hơn cậu, vị thế trong giới tu sĩ cũng cao hơn cậu, nhưng không nề hà gì, mà sẵn sàng chắp tay bái tạ xin lỗi Minh, khiến cậu cũng có phần nể ‘tính cách’ của người thanh niên cơ bắp.

Lúc này, cô gái và người thanh niên trẻ tuổi phía sau, đầu cũng cúi xuống một khoảng, như là thể hiện xin lỗi, chỉ là không mạnh mẽ dứt khoát như người thanh niên cơ bắp mà thôi.

Ban đầu Minh còn có chút khó chịu, cậu hoàn toàn không thích bị rơi vào thế bị động, không thể làm gì khác, bị xoay chuyển như con cờ trong tay người khác.

Nhưng qua hành động của người thanh niên, qua lời nhắn nhủ cuối cùng của Thổ Công; cậu cũng xác định được, động cơ của người này là vô cùng đơn thuần, chỉ vì lợi ích của Hội Đồng, vì lợi ích của Giới này.

Cho nên Minh cũng rất nhanh đặt ‘cảm giác’ của mình xuống, cậu cũng né sang một bên, nói.

“Tôi cũng có thể hiểu được động cơ của anh, cũng chấp nhận lời xin lỗi này, chỉ là tôi không mong sau này mình lại bị rơi vào tình huống tương tự.”

Người thanh niên nghe cậu nói, lại trùng khớp với ý của Thổ Công, cũng cười khổ trong lòng, quả là tính cách giống nhau, cũng nhanh nói.

“Cậu yên tâm, tôi sau này, nếu có việc tương tự, sẽ không tự tiện hành xử, mà sẽ nói trước với cậu, cũng đạt được sự đồng ý của cậu, mới thực hiện.”

Minh nghe ra được sự lắt léo trong câu nói của người thanh niên, cũng cảm thán trước sự tinh vi cùng thẳng thắng của anh ta; rõ ràng ý của người này là, không hứa chắc sẽ không lại sử dụng cậu một lần nữa, chỉ là nếu có lần sau, sẽ hỏi qua cậu trước mà thôi.

Minh cũng không biết nên trả lời như thế nào, thì người thanh niên lại lên tiếng.

“Nhưng lúc này tôi gặp cậu, chuyện tạ lỗi chỉ là vấn đề nhỏ, tôi còn có việc hệ trọng hơn muốn nhờ cậu, cũng là muốn hỏi qua trước ý cậu, nhưng mà rất mong cậu đồng ý, vì việc này chỉ có cậu là ứng cử viên thích hợp nhất, không thể tìm đâu ra nữa.”

Nghe lời trần thuật đầy chân thành của người thanh niên, mà cậu đầu có chút hỏi chấm, không phải đây là ý anh ta vừa nói sao, lần sau có sử dụng cậu sẽ báo cho cậu biết trước, ai dè đâu, lần sau chính là ngay lúc này???

Thấy mặt ‘đờ’ ra của Minh, người thanh niên lại tiếp tục.

“Cậu yên tâm, tôi đã quan sát cậu diệt sát con vượn Trúc Cơ cấp 3 kia, liền biết khả năng của cậu không tầm thường, mà lần này việc nhờ cậu lại không cần chiến đấu, cũng ‘khá’ là nhàn hạ, chỉ là tốn thời gian mà thôi.”

“Đặc biệt chỉ cần cậu đồng ý tham gia, cậu nghiễm nhiên trở thành đội viên của ‘đội dọn dẹp’ chúng tôi, cũng được ghi nhận trở thành người thuộc Hội Đồng..” – Nói đến đây, người thanh niên cũng nhìn vào mắt Minh, mới chân thành nói tiếp.

“Tôi hiểu lo lắng của cậu cho gia đình và những người xung quanh, mới giữ lại nội hạch của con vượn kia, nếu không cậu đã là người đứng thứ nhất toàn đoàn rồi. Cậu yên tâm là chỉ cần tham gia vào đội dọn dẹp, trở thành người của Hội Đồng, mọi thông tin cá nhân của cậu sẽ được niêm phong, cùng với gia đình và người thân cậu cũng được Hội Đồng bảo vệ, không cần phải lo lắng những người khác hại đến họ.”

“Không chỉ vậy, tôi biết cậu không chỉ là tu sĩ Luyện Khí mang đầy đủ ngũ hành thuộc tính, mà còn là ma pháp sư, cũng đã đạt cấp độ tương tự Trúc Cơ. Cậu phải biết công pháp tu Tiên tu luyện đầy đủ ngũ hành, vô cùng hiếm gặp, tôi cũng đã lâu không nghe thấy đến.”

“Hiện nếu cậu đồng ý tham gia hỗ trợ lần này, cậu sẽ được tiếp xúc với một hệ thống ma pháp đầy đủ, có thể làm cậu hoàn thiện ma pháp của mình; đây là một cơ hội vô cùng hiếm có, phải biết rất nhiều người mong muốn được đi, nhưng mà tiêu chuẩn lại không phù hợp, chỉ duy có trường hợp cậu là hi hữu, hoàn toàn đáp ứng đầy đủ yêu cầu.”

Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc