Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 135



.

Chỉ một thoáng, Minh định thần lại, dụng linh lực bao quanh cả người, áp lực không khí liền giảm đi rất nhiều, cả người cũng dễ chịu hơn, tuy là vẫn bị người thanh niên hóa thành ‘người đá’ kia tóm lấy, kéo bay theo, nhưng cậu đã có thể quan sát xung quanh.

Người thanh niên cơ bắp đang nắm cậu bay về phía thác lớn, từ trên cao Minh đã nhìn thấy được cả khu vực thác là một mỏm đá vô cùng lớn, nhô ra ngoài hình thành một mái vòm che cho cả sơn động bên dưới.

Lúc này bên trên nó, có một lồng kết giới khổng lồ, ngăn cản thần thức, bao phủ toàn bộ khu vực.

Trong tích tắc, người thanh niên và cậu đã vượt qua lớp màn linh lực của kết giới, hiện ra trước mắt là một cánh cổng không gian, lớn hơn cổng lần trước nhiều, lại vô cùng ổn định, chỉ là lần này không thấy có lớp phong ấn trên bề mặt, cũng không thấy có quái thú nào phóng ra ngoài, xuyên qua nó, có thể nhìn rõ vùng rừng núi bạt ngàn bên trong.

Xung quanh cổng không gian đang có rất nhiều người đứng, vòng ngoài cùng là đội tu sĩ áo đen, bảo vệ khu vực; tiếp theo là Minh thấy có những tu sĩ, chia thành 3 nhóm đứng tách biệt nhau.

Lơ lửng trên cánh cổng là 4 người đàn ông, trong đó có 1 người là vị Kim Đan lần trước mà cậu đã thấy, cũng làm Minh đoán thầm 3 người còn lại này cũng là tu vi Kim Đan, mà nếu nhìn số lượng so sánh với đội tham gia, thì có lẽ mỗi một vị Kim Đan sẽ phụ trách một đội.

Người thanh niên cơ bắp nhanh chóng đáp xuống đất, tạo ra một tiếng động vang dội, ngay sau đó cũng thu rút lại linh lực, thi lễ với 4 người trên cao; Minh lúc này rõ ràng thấy 4 người Kim Đan đang lướt qua người thanh niên mà nhìn mình, biết không thể giấu diếm tu vi của họ, cho nên cậu cũng nhanh cúi đầu làm lễ.

Tiếp theo sau thì người thanh niên trẻ tuổi cưỡi phi kiếm, cô gái với vòng nguyên tố Khí, người đàn ông trung niên mở Pháp Tướng và ở sau cùng là ông lão ngồi trên Linh Phù cũng lần lượt theo vào, đáp xuống phía sau người thanh niên cơ bắp, cũng không chậm mà hành lễ với bốn vị Kim Đan.

Sau đó theo người thanh niên dẫn đội, cũng tập hợp trước cổng không gian, trở thành đội thứ tư có mặt.

“Năm nào đội số 1 cũng giữ đúng tinh thần ‘người quan trọng luôn đến muộn nhất’ của mình nha..” – Một giọng nói nghe có phần ‘châm chọc’ vang lên.

Minh tuy không dám mở thần thức quá rộng, nhưng cũng vừa đủ cho cậu quan sát, người vừa cất lời là một thiếu niên, nhìn qua rất nhỏ tuổi, có vẻ như là nhỏ nhất ở đây, thuộc đội số 2 đứng kế bên đội mình, cậu nhanh chóng nhận ra người này qua tư liệu đã xem.

Đây chính là người có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ duy nhất trong tư liệu của 3 đội tham gia cùng đội cậu, khi nhìn người này trực quan bên ngoài, rõ ràng thấy bảng thông tin.

« Sinh Mệnh: 500/500 »

« Năng lượng: (Linh lực: 100/100) (Linh Lực thuộc tính: 595/595 (Thủy: 595/595) ) »

« Thần thức: 250/250 »

Bất ngờ là tu vi đã gần đạt đến Trúc Cơ tầng 8, tu vi hiện cao nhất, cao hơn cả ông lão ‘Tam Phù’, chỉ là thần thức tu luyện không bằng ông ta.

Tất nhiên là cậu cũng không rõ ràng người thanh niên cơ bắp tu vi thế nào, vì anh ta có đồ vật che giấu thần thức khiến cậu không xem thông tin được, nhưng nhìn sắc thái bình tĩnh của anh ta, cậu đoán chừng có lẽ không thấp hơn người thiếu niên này.

Lúc này, người thanh niên cơ bắp cũng quay sang, dửng dưng nói.

“Tôi lớn tuổi rồi, đi lại khó khăn, chứ không ‘trẻ trung’ ‘lanh lợi’ ‘hiếu động’ như Thiên Hà đội trưởng đây, mà có thể leo đèo vượt thác đến sớm được như vậy, nhưng cũng may là không đến trễ giờ nha, mong Thiên Hà đội trưởng đây lượng thứ, lượng thứ.”

“Ngươi..”

Nhìn thái độ và ý tứ đáp lời của người thanh niên, mà vị thiếu niên kia chỉ tức giận quát lên được một tiếng, phần vì có các vị tiền bối ở đây, cũng không dám vọng động, thêm nữa vì sắp sửa diễn ra buổi ‘dọn dẹp’ cũng không thích hợp làm loạn, cho nên chỉ đành nhẫn nhịn.

“Nếu không đã cho tên ‘đầu gỗ’ chết bầm này, một trận ra trò” – Vị thiếu niên lầm bầm.

Minh nhìn người thanh niên cơ bắp khi thấy vẻ tức giận của đội trưởng đội 2 thì cười khoái chí, làm cậu cũng đoán đoán mối quan hệ của hai người này, ngoài miệng khắc khẩu, nhưng có vẻ cũng không tệ.

Cậu nhanh chóng xem qua một lượt thông tin những người tham gia, cùng luôn cả những vị Trúc Cơ dẫn đội.

Ở đội 2, đứng trên cùng của nhóm tu sĩ tham gia, là một thanh niên cao lớn, thân thể nảy nở, cường tráng, vạm vỡ như lực sĩ, với mái tóc cắt sát.

Người này là Mạnh Vĩ, có thông tin như sau.

« Sinh Mệnh: 300/300 »

« Năng lượng: (Linh lực: 105/105) (Linh Lực thuộc tính: 105/105 (Thổ: 105/105) ) »

« Thần thức: 75/75 »

Trên tư liệu tham gia ghi là tu vi Luyện Khí tầng 9 viên mãn, nhưng cậu xem qua thì rõ ràng đã Trúc Cơ tầng 1.

Chỉ là thông tin xem được của người này vô cùng quái, nhìn linh lực thuộc tính chỉ vừa qua mức Trúc Cơ tầng 1, tức là đã Trúc Cơ được một thời gian, đơn thuộc tính Thổ, cũng không có tu luyện thần thức; nhưng điểm kỳ lạ là sinh mệnh người này tới tận 300 năm, tương đương với sinh mệnh của Trúc Cơ tầng 3, làm Minh vô cùng khó hiểu, cũng thầm lưu tâm người này.

Đang thầm xem bảng thông tin từng người, thì đột ngột nghe có âm thanh cuộc đối thoại, làm cậu chú ý.

“Ồ, đây không phải là thằng nhóc năm xưa lẽo đẽo theo sau Trọng Sơn đội trưởng sao, bây giờ cũng đã Trúc Cơ tầng 1 rồi này..”

“Thằng nhóc Phi Tuấn này lúc xưa còn mít ướt, khóc nhè suốt, cả người lại ốm yếu, bây giờ ăn mặc kiểu gì thế này..”

“Haha, nhớ lúc trước bị đánh, còn về méc Trọng Sơn đội trưởng nữa mà..”

..

Những lời giễu cợt, đàm tiếu, nói ra vào, tuy không lớn nhưng với thính lực tu sĩ, ở đây ai cũng nghe rõ ràng.

Người thanh niên trẻ tuổi, phanh áo, tóc nhuộm vàng đứng sau lưng người thanh niên cơ bắp lúc này khuôn mặt vô cùng khó chịu, ánh nhìn căm tức, nhìn đám người đang trò chuyện kia, đôi bàn tay nắm chặt, cũng không dám mở miệng ra nói gì.

Minh nhanh chóng nhìn sang, thì những người đang nói kia, đều thuộc đội 3 và 4, tất cả là những thanh niên, mà qua tư liệu cậu đã xem từ trước đều thuộc tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng hiển nhiên ai cũng có tu vi cao hơn người thanh niên trẻ tuổi chỉ mới tầng 1, trong nhóm Trúc Cơ dẫn đội của cậu.

Cậu cũng quét hình xem thông tin thanh trạng thái của từng người trong đó, số liệu ai cũng bình thường, không có điểm đặc biệt kỳ dị.

Đúng lúc này, Minh dường như nghe được điểm trọng yếu.

“Không phải lúc xưa thằng nhóc này nằng nặc đòi tham gia vào ‘dọn dẹp’ ở cổng không gian, không phải tự tung tự tác, vô pháp vô thiên, cố ý đi sâu vào trong trung tâm, thì hai vị thiên tài kia đâu có vì cứu nó mà chết đi như thế..”

Cậu nhìn sang, thấy người thanh niên trẻ tuổi đôi mắt đã nhòe ướt khi nghe những lời này, đôi tay buông rủ xuống, cả người như mất đi tinh thần.

Tiếng bàn luận lại rầm rì trong không gian.

Bỗng, cô gái đứng bên cạnh người thanh niên trẻ tuổi, quay qua ôm cậu ta vào lòng, dỗ dành; đôi mắt sắc bén, mang theo sự lạnh lùng chết chóc, nhìn chòng chọc vào 5 người thanh niên Trúc Cơ sơ kỳ của đội 3 và 4.

Ngay lập tức bọn họ ngậm miệng, im phăng phắc, không ai dám nói lời nào nữa.

Minh để ý thấy, có vẻ như họ rất sợ cô gái, mặc dù cậu qua quét hình thần thức, cô gái này tu vi Thần Đàn Tam Tinh, cũng tương tự như Trúc Cơ tầng 3, mà nhóm người kia đông, lại có tận 4 người Trúc Cơ tầng 3, nhưng lại dường như vô cùng sợ cô gái, khiến cậu cũng có điều suy nghĩ và tò mò về cô gái Ma Pháp Sư này.

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?