Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 28: Chapter 27



[Lực sĩ là dành để cho những người thực sự mạnh mẽ, đánh đổ tất cả chướng ngại vật]

Lại thêm một con nữa!!

Tân hơi bất ngờ nhưng cũng mau chóng tập trung trở lại, đôi chân vừa được một luồng nóng ẩm năng lượng cải tạo hoàn thành.

Vừa nhúc nhích một chút là có thể dễ dàng cảm nhận các thớ cơ mạnh mẽ chuyển động dưới bắp chân.

Trong lòng ngập tràn phấn khích, ánh mắt nhìn con zombie lực sĩ như con mồi, lấp lóe như sao sáng.

Khàaaaa!!!

Sảng khoái tuôn ra cổ họng, cậu vươn người về phía trước chạy thật nhanh, tầm mắt xung quanh dần vụt mờ.

Gió rượi làm mát toàn thân, tốc độ cậu bây giờ và lúc trước khác biệt, nhanh hơn gấp đôi nhiều.

Dẫm mạnh lên nền bê tông cảm thấy mặt đất gần như trở nên giòn rụm hơn trước, dép cậu đã quăng đi lúc nào không hay, nền đất cậu vụt qua hằn nhẹ dấu vết chân người.

Năng lượng kì lạ sau khi giết zombie đã cải tạo đôi chân, một phần trong đó còn có một ít rò rỉ chảy ra toàn thân, làm cậu thể lực cậu hồi phục đôi chút.

Mệt mỏi sau hai trận đã hết, cậu nhẹ nhàng tìm lại cảm giác, bắt đầu cho năng lượng chảy xung quanh cơ thể tụ tập về hai tay.

Vảy máu tươi mới xếp từng nếp bao phủ hai cánh tay, nhìn từ xa như găng tay màu đỏ, phản quang lóng lánh mặt nước, cực kì mĩ cảm.

Biết Tân đang lao tới, zombie lực sĩ gào khàn khàn cổ họng, đưa hai cánh tay đen thui đầy cơ bắp thành hình nắm đấm, đập về phía Tân

Vù vù! Vù vù!

Không để ý bầu trời đã tối, bằng mấy giây trôi qua, cậu lao sầm vào zombie lực sĩ, hai cánh tay màu đỏ va chạm mạnh mẽ hai nắm đấm zombie.

Bành!!!

Nắm đấm to hơn cả bánh bao nổ cái ầm, như gọng đinh ghim chặt vào nhau không nhúc nhích.

Tân nhìn zombie lực sĩ từ trên xuống, giờ mới thấy rõ ràng, trên người không những cơ bắp rất to, mà còn gân guốc ngoằn ngoèo to phồng hơn dây điện.

Zombie lực sĩ từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm cậu một cách dữ tợn, đôi mắt phát sáng có tia máu vằn vện nhiều như gân của nó vậy, chậm chạp chảy nước dãi gào khàn khàn bên trong cổ họng.

Trên nắm đấm dù tuôn ra hết sức nhưng không thể nhúc nhích mảy may tên trước mắt, lâu dần không chịu nổi tay đấm của cả hai dần run bần bật.

Mồ hôi chảy nhễ nhại quanh cổ, không ngờ có zombie đợt ba có thể dễ dàng đối mặt không thua cậu về mặt sức mạnh, đổi lại chỉ cần cậu tuôn hết sức nó cũng không thể thắng qua cậu.

Tân nháy người lui về phía sau tách ra, nghiêm trọng nhìn lực sĩ.

Xem ra cậu đã có chút tự tin rồi, sau khi dùng tay không đấm nát nhừ zombie bụng thịt đã làm cho cậu có chút tự tin về sức mạnh của mình.

Cứ nghĩ đã có chút tự vệ, không ngờ tiếp đến lại xuất hiện một con có thể ngang cậu về mặt ưu thế duy nhất.

Sức mạnh.

Không thấy cặn da chết bị vỡ rớt lụn vụn từ nắm đấm của lực sĩ, Tân nghiến răng thầm vận dụng mọi cách có thể suy nghĩ được để giết được lực sĩ.

Cậu đứng một mình trong gió, đôi chân biến mất, vì chuyển động cực nhanh mà biến mất, sau đó là cả thân người cậu.

Liên tục vừa đánh ầm ầm lên thân người zombie, vừa lui lại đánh du kích, dù làm vậy rất hao sức, nhưng cậu không muốn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Dùng hết sức là tốt nhất.

Trời đã tối lúc nào không hay.

.....

Ánh sáng xanh từ chiếc điện thoại bật lên.

Năm giờ năm bảy phút!!

Tiến Hải lấy điện thoại ra để dễ nhìn xung quanh, xung quanh trời tối rất nhanh làm cả đám người không biết giờ giấc.

Trời đã tối rồi mà đám người vẫn chưa thấy được Tân, từ sau khi cậu ta dẫn người nhện đi ra xa liền không thấy bóng dáng đâu nữa.

Vì ở bên ngoài không biết còn xuất hiện thêm con zombie khủng khiếp nào nữa không nên họ nhất trí đi tìm một chỗ nấp lại cùng một chỗ.

Tên Tí cũng đi sau đám người, anh ta hứa sẽ không làm chuyện gì nguy hiểm cho đám người nên đám Vĩ mới ngập ngừng đồng ý.

Một phần anh ta dù sao cũng là thăng cấp ba lần, không ai dám lên tiếng đánh đuổi mạnh mẽ gì cho cam, đánh không lại nên không ai dám đánh.

Thêm nữa anh ta cũng không có làm hành động đáng ngờ, không còn hung dữ nữa, đám người tự nghĩ rằng chắc anh ta đã bị Tân đánh sợ cũng nên.

Khải Minh sau khi không có Tân cũng mới dám nói chuyện được, không muốn ẩn nấp trong một lớp nào nữa, cậu ta kêu mọi người nên đi ra ngoài bằng cổng chính, nên rời đi ngôi trường nguy hiểm này.

Đám người vẫn còn nhớ hành động chó đẻ của cậu ta đối với Vĩ nên lúc đầu làm ngơ, lúc sau không biết nghe cậu ta nói như thế nào mà cả đám dần đồng ý ra ngoài theo.

Ngôi trường này chắc chắn có chỗ bị nguyền rủa gì gì đó, nên mới xuất hiên nhiều zombie khủng khiếp đến vậy, ngay cả mạnh như Tân cũng không biết rõ dấu vết, ở lại càng lâu càng nguy hiểm.

Tên Tí đi theo sau mặt không nhúc nhích gì, trong đầu thì nghĩ nếu nhóc kia lành ít dữ nhiều thì anh ta không cần theo bọn này đi ra ngoài chịu chết, anh ta đi theo sau bọn này vốn dĩ là vì nhóc kia mà.

Miệng thì vẫn có chút lo lắng cho Tân nhưng vẫn là nên trốn thoát khỏi trường trước đã, đám người nhờ ánh sáng lờ mờ từ đèn pin điện thoại đã sắp đến cánh cổng.

Có zombie xuất hiện tiếp cận lao tới thì những ai cầm vũ khí dài đứng ra xử lí, Tí bước ra gọt đầu từng con một bằng con dao lớn một cách gọn gàng.

Quả thực là thăng cấp ba lần có khác!!!

Đám người thầm nhớ sự lợi hại của tên Tí, nếu có dám đánh anh ta thì quả thực phải suy nghĩ lại.

Dù đã còn một tay nhưng vẫn rất ghê gớm.

Trên đường ít zombie hẳn so với tối hôm qua, đêm nằm ngủ mà còn nghe được tiếng gào rống từ trăm con zombie, thức vật vờ đến sáng mai.

Như vậy càng làm cho đám người thêm tin tưởng điều Khải Minh vừa nói, Khải Minh mặt lạnh lùng cho là chuyện bình thường, nhưng tâm thần bên trong dần được chữa lành an ủi, tin chắc rằng cậu vốn dĩ là một người được mọi người nể trọng.

Cánh cổng trường mở toang, nhìn ra bên ngoài thì tối đen không thấy gì, đám người không hiểu sao thấy ớn, đứng chụm lại đoàn kết.

Tí đứng bên cạnh mà chảy mồ hôi, thầm lo lắng cho chính mình, không biết mình lựa chọn như vậy có đúng không.

Có tiếng người phát ra, đang hô gì đó, xuất hiện một đám người, khoảng chừng bốn năm người gì đó.

Tới gần rọi đèn pin thì mới thấy rõ bọn họ.

Một cô gái dẫn đầu chạy phía trước, cô gái tóc tết gọn gàng thành đuôi bím tóc dài phía sau. vầng trán trắng tròn trĩnh, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt đặc biệt to, to bằng người bình thường khác trợn căng mắt ra.

To lớn nhưng không phản cảm, đôi mắt trong suốt tỉnh táo lấp lánh, thu hút ánh nhìn của người khác ngay lần đầu gặp mặt.

Cũng bất ngờ trước sự xinh đẹp thu hút của cô gái, một lúc rồi Tí cũng dời mắt nhìn về phía sau cô ta, nheo mắt nhìn kĩ.

Khải Minh nhìn ngẩn ngơ, sau mới tỉnh lại, thấy cô từ bên ngoài trường chạy vô đây, cậu ta phấn khích nói to rõ với cô gái

-Nè bạn ơiiii, mấy bạn dẫn bọn mình đi ra ngoài với, bọn tớ định ra thì không biết đi đâu.

-Mấy người ở đây làm gì, ở phía sau có cả đàn đang đến đấy, ra ngoài ở đâu cũng có zombie, ra để mà chết à.

Trái ngược với sự xinh đẹp trắng trẻo của cô, cô ta nghe Khải Minh kêu mình dẫn đám người ra ngoài lần nữa thì có chút buột miệng nói lớn tiếng lại, trong lòng có chút bực mình.

Đang muốn chạy vô trường học trối chết, thì gặp đám nào đó kêu mình dẫn ra lại.

Nói xong tức thì cô và đám người phía sau một nam bốn nữ chạy lướt qua bọn họ.

-Chạy mau!!!

Tí la lên một tiếng, xong nhanh chóng chạy lần lượt theo sau

Vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đến khi lần lượt bóng người đầu cổ ngả nghiêng, trẹo qua một bên đang hướng về phía này chạy đến.

Ba mươi người là ít, dù nhìn giống người nhưng không ai nghĩ họ là người cả, vừa nhìn phát là co giò chạy.

Cô gái phía trước gặp một con zombie xuất hiện cản đường, trong tay rút ra một cục sắt nhỏ gọn

"Cạch" một phát, một lưỡi dao được rút ra từ động cơ bên trong, dài khoảng ba mươi xăng.

Cô ta tăng tốc về phía trước "xực xực" đầu từng con zombie lìa khỏi cổ, phát chém dứt khoát mạnh mẽ, không động tác thừa.

Đám người nhìn cô ta lợi hại có chút bất ngờ, nhưng chạy thì chân vẫn cứ chạy.

.....

Đứng hai tay chống lên gối, Tân cả người có chút khô đét, mồ hôi ướt xung quanh áo, thở hồng hộc gấp gáp.

Một người to lớn hai chân ngã trên đất, hai bàn tay đen thui khỏe mạnh cố gắng chống người dậy.

Trước ngực, hai vai và sau lưng có nhiều vết lõm hình nắm đấm in mạnh lên, làn da đen bị nắm đấm đánh vỡ nứt như bánh quy, vụn vặt da chết li ti rớt trên đất ngày càng nhiều.