Sói Săn Mồi

Chương 115: Ta là Dâʍ Ma (7)



“Lão chắc biết xài nó, chia cho mọi người mỗi người một ít đi, tôi muốn tất cả phục hồi với tốc độ nhanh nhất có thể” Long không chần chừ đưa tảng đá tới cho lão, với hắn thời gian là quan trọng nhất.

Hưng phấn khiến Long không kìm được nữa ngay lập tức đuổi lão Tiêu Nghệ đi để bắt đầu tu luyện, hắn lấy một khối Long Thạch nho nhỏ ra, dù sao cũng không được phung phí.

“Xùy…….” Tử khí đậm đặc từ Long nhanh chóng truyền tới viên Long Thạch, ngay khi tiếp xúc thì tử khí bao quanh không lâu thì viên Long Thạch phản ứng, nó nhanh chóng hấp thu tử khí xung quanh mình vào bên trong.

“Xùy……xùy……..rắc!” Tiêu hao khoảng chừng một phần ba tử khí bên trong cơ thể, rốt cuộc viên Long Thạch cũng nứt làm Long dừng lại, nếu hắn tiếp tục thì viên Long Thạch không chịu nổi nữa mà triệt để hóa thành phấn vụn mất.
Lôi ra một viên khác, lần này to hơn, Long tiếp tục truyền tử khí vào.

Sau một tiếng đồng hồ, tốn ba viên Long Thạch cuối cùng Long cũng triệt để truyền toàn bộ tử khí bên trong cơ thể sang chúng.

Hít sâu một hơi, Long nhanh chóng uốn một ngụm nước hoàn tan Long Thạch để hồi sức, hắn sẽ không dùng thứ Thạch Nhủ trân quý kia cho việc này.

Sau hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng hổi phục lại trạng thái đỉnh phong, Long gọi lão Tiêu Nghệ vào chuẩn bị cho quá trình áp súc tử khí lên 5 lần.

“Bắt đầu đi!” Long đứng thế sẵn sàng lên tiếng.

“Được!” Tiêu Nghệ quát khẽ, tay lão ấn một chưởng từ xa vào ba viên Long Thạch chứa đầy tử khí.

Nội khí chạm tử khí, hay tức thì ba viên Long Thạch phát nổ, tử khí bên trong bạo tạc ra bên ngoài như một cớn lốc cuốn đen kịt, tuy đã đứng cách xa nhưng Tiêu Nghệ vẫn cảm thấy khí tức hủy diệt từ cơn lốc đen kịt kia.
“Hấp Tinh Đại Pháp!” Long quát to, hai tay hắn hướng cơn lốc tử khí mà hút lại vào trong cơ thể tiến hành áp súc.

Không có các vết nứt trên cơ thể, Long cứ thế thành công áp súc tử khí lên 5 lần sau một giờ hấp thu cơn lốc, nhờ Thạch Nhủ mà cơ thể hắn đã quá mạnh mẽ rồi.

“Haha…….tốt……” Long suиɠ sướиɠ hét lên, hắn cảm nhận được sức mạnh kinh người của bản thân, thử nghiệm thành công khiến hắn vững tin vào việc biến mạnh nhờ Long Thạch và Long Nhủ.

Nghỉ ngơi nửa ngày, Long tiếp tục truyền tử khí vào Long Thạch để tiến hành áp súc tử khí, lần này hắn cần đến 10 viên Long Thạch mới chứa được hết tử khí trong cơ thể và thêm 10 viên nữa để hồi phục hoàn toàn, mức tiêu hao này làm lão Tiêu Nghệ há hốc mồm, thằng này cũng phá của quá đi thôi, bên ngoài người ta chỉ vì một mẩu nhỏ mà điên cuồng còn hắn ở đây xài Long Thạch như rơm rác.
……..3 ngày trôi qua.

“Hắc hắc…….” Long thu công đứng dậy, hắn vừa thành công áp súc tử khí lên 6 lần, tử khí của hắn giở đây đã đạt đến một cường độ kinh khủng vô cùng, mỗi khi hắn toàn lực vận công thì tử khí phóng xuất đủ để làm lão Tiêu Nghệ biến sắc vì áp lực khổng lồ cho dù lão đứng cách hắn đã vài mét, càng đáng sợ hơn là không gian quanh người hắn đã bắt đầu có một chút vặn vẹo do tử khí đậm đặc.

“Tạch……..tạch………..tạch…….” Bỗng nhiên tiếng cánh quạt máy bay trực thăng nổ vang trên bầu trời làm Long cùng lão già giật mình, hai người liếc nhau hội ý, xem ra hôm nay có tù nhân mới.

“Nhanh tập hợp mọi người!” Long lao nhanh ra ngoài để lại câu nói với Tiêu Nghệ, lão cũng không chần chờ đi tập trung tất cả mọi người lại phòng ngừa có chuyện xảy ra.
Bên ngoài……….

Lão Dương đã nhíu mày nhìn lên bầu trời, một chiếc trực thăng tử trên cao đang dần dần hạ xuống, lão biết một trận ác chiến có thể xảy ra, lão lo lắng không biết ai là người thắng nếu có giao tranh nhưng tốt nhất là Long vì nếu tổ chức thắng thì việc lão bị xử lý là không thể tránh khỏi.

“Biết người đến là ai không?” Long như một cái bóng lướt tới bên cạnh lão Dương lên tiếng hỏi.

“Không chắc lắm nhưng nếu máy bay màu vàng là của Thập Lục Tháp thưa quản ngục…….” Lão Dương nói gấp, màu vàng Thập Lục Tháp, màu đỏ là ZeRo…….là hai máu chính dùng để phân biệt tù nhân của các tổ chức.

“Chiếc chở tôi đến màu gì?” Long nhíu mày.

“Là màu đỏ!” Lão Dương nhớ lại nói.

Màu đỏ, xem ra toàn bộ suy đoán của hắn là chính xác, cơ mà không biết kẻ đó là ai vì theo cách hắn nói chuyện thì tầm vóc của hắn trong tổ chức không hề thua kém Satan.
“Tại sao lần này gã Thuần không báo trước?” Long nghi vấn hỏi vì nếu đưa tù nhân tới thì thường trước đi hai ba ngày gã tên Thuần sẽ gọi điện báo trước cho lão Dương để chuẩn bị cơ mà.

“Đó là với các tổ chức khác còn Thập Lục Tháp luôn luôn khinh thường các quy tắc, tù nhân của họ đều bị đưa đến một cách bất ngờ rồi ném xuống xong thì quay đít bỏ đi mà không nói một lời nào…” Lão Dương thở dài nói, người ta mạnh người ta có quyền nha, lão cũng chả khác gì một con chó canh nhà nên không dám có ý kiến.

“Được rồi………ông cứ tiếp đón như bình thường, nếu có gì phát sinh thì chúng ta mới ra tay, chắc hẳn ông hiểu giờ ông có phản bội tôi thì kết cục của ông là thế nào?” Long liếc lão Dương nói.

“Vâng….vâng…….có cho mười lá gan lão già này cũng không dám làm chuyện đó……..” Lão Dương cúi đầu vâng dạ, đã ngồi lên chiếc thuyền này rồi lão không còn lựa chọn.
Mười phút sau, tại bãi đất trống dùng làm bãi đáp, chiếc trực thăng cuối cùng cũng hạ xuống….

“Cạch…….” Cửa máy bay mở ra.

“Bốp……….bốp……..” Hai cú đánh mạnh đẩy hai người, một nam và một nữ bay thẳng ra ngoài máy bay.

“Lão già……..nhớ ‘hầu hạ’ bọn chúng cho tốt……….” Một giọng nói cuồng bạo và khinh bỉ tử bên trong hướng tới lão Dương ở xa.

“Haha………vâng thưa các ngài đặc sứ……….tôi dùng tánh mạng đảm bảo chúng sẽ nhận được ‘đãi ngộ’ tốt nhất có thể”

“Hừ!” Sau tiếng hừ lạnh, cửa máy bay đóng sập lại, chiếc máy bay lại bay lên cao, từ đầu đến cuối những cao thủ bên trong không hề lộ diện một chút nào, xem ra chúng thật sự coi thường cái nhà tù hẻo lánh, chim không thèm ị này.

“Đưa hai người họ vào đây……” Sau khi chiếc máy bay đã bay khuất tầm nhìn, Long mới hiện thân ra lệnh.
“Còn chờ gỉ nữa……..không nghe thấy quản ngục đại nhân ra lệnh hả?” Lão Dương quát tháo với mấy tên cai đứng cạnh.

Ngay tức thì có hai tên da đen tiến đến khiêng lấy hai người bị thương trở về căn nhà.

……..

Một giờ sau, hai người nam nữ tỉnh lại………từ trong miệng họ Long xác định được đây là một đôi vợ chồng cao thủ có tiếng trong giang hồ nhưng vì đắc tội với Ngũ trưởng lão của Thập Lục Tháp nên bị đày tới nơi đây dày vò, xem ra mới đó mà đã có kẻ leo lên được vị trí Ngũ trưởng lão rồi.

“Khoan đã…….phải chăng Thập Lục Tháp đang tuyển chọn các vị trí trưởng lão mới……..” Đột nhiên Long hỏi gã nam nhân vừa được cứu, gã có biệt hiệu là Khoái Đao – Lục Bình.

Lục Bình sững sờ một chút rồi nhanh chóng đáp:

“Đúng là như thế, kẻ thù của vợ chồng tôi chính là Kim Mao Sư Vương……..”
“Tạ Tốn?” Long trừng mắt ngắt lời.

“Không……là Chu Ngụy…….” Khoái Đao nghi hoặc nhìn Long, Tạ Tốn nào ở đây.

“Ô, xin lỗi….” Long xấu hổ đỏ mặt, nghe danh tự hắn liên tưởng đến bác Kim Dung nên không kìm được lên tiếng cắt ngang.

Lục Bình tiếp tục nói :

“Thật không ngờ qua mấy năm mà công lực của hắn tịnh tiến, trong cuộc tuyển chọn Ngũ trưởng lão hắn cứ thế mà dành được quán quân, trở thành Ngũ trưởng lão mới của Thập Lục Tháp, bằng quyền thế ngập trời, hắn chèn ép vu oan cho vợ chồng tôi cái tội chống đối Thập Lục Tháp nên đày tới nơi đây…..” Lục Bình cắn răng nói.

“Thế còn vị trí Lục trưởng lão, Thất trưởng lão thì sao?” Long vừa nghĩ ra một kế.

“Cái này, tuyển chọn cho vị trí Lục trưởng lão thì còn nửa năm nữa……..các vị trí khác thì ba vị Nhị, Tam, Tứ trưởng lão sẽ trực tiếp đề cử mà không thông qua tuyển chọn nữa…….”
“Nửa năm……..” Long lẩm bẩm, hắn vừa nghĩ ra một kế, đó là xâm nhập vào Thập Lục Tháp bằng cách biến thành một tên trưởng lão, còn nửa năm……..hắn nhất định phải tăng mạnh thực lực một lần nữa.

…….Lấy ra bình Long Nhũ cùng Long Thạch, Long nhanh chóng vùi đầu vào tu luyện.

Một tháng trôi qua, tử khí trong người Long đã áp súc đến 8 lần.

Hai tháng tiếp theo, tiêu hao toàn bộ Ngọc Dịch cùng Ngọc Thạch……Long thành công áp súc 9 lần, hắn một lần nữa mò xuống khu mỏ để đào bới tìm kiếm Ngọc Thạch.