Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh

Chương 37: Thoả hiệp



"Nếu không phải con của Tuấn Phong , vậy là con của Nhật Minh sao?"

"Có khả năng"

"Vậy sao anh không đối phó với Nhật Minh mà chỉ có Sở Hà"

"Anh đang cho hắn ta kiếm nốt tiền để sau này nuôi con ý mà , em xem xem , anh vẫn còn chút nhân đạo với hắn và với cả cô ta rồi đó"

Hoàng Vy thấy phóng viên với mọi người càng lúc càng đông thì bảo Huy Hoàng về , thực sự quá nhiều chuyện trong hôm nay khiến cô đau đầu rồi.

"Tôi muốn đến chỗ làm"

"Được"

Anh dắt tay cô đi , sải bước thật nhanh đến chỗ để xe

Trên xe , hắn vừa đi vừa ôm cô , cô dựa vào thấy êm ái chẳng mấy chốc ngủ thiếp đi, đến công ty cô anh mới dám gọi cô dậy

Hoàng Vy đi vào trong , bắt đầu công việc một cách chăm chỉ , trong lúc đang làm ,cô lại mở máy để xem tin tức hôm nay của Tuấn Phong , thực sự thì giờ các bài báo về Lê Tuấn Phong đã ở trang đầu rồi . Từ trước đến nay anh luôn mang vẻ hình tượng người đàn ông cuốn hút , giỏi giang , thành đạt ,Nhưng giờ cư dân mạng lại gọi anh bằng cái tên tra nam , mất dạy , không được giáo dục , thích chơi đùa phụ nữ,.....

"Cậu ta không định dập mấy cái bài báo này xuống sao?"



Tuy Hoàng Vy rất muốn giúp cậu ta , nhưng trả thù được Sở Hà thì cô cũng rất phân vân có nên ra tay giúp không , vì dù sao cũng chẳng có bằng chứng , chi bằng đành đợi lúc cô ta sinh ra đứa con thì đem đi xét nghiệm , vừa hạ thấp được danh tiếng của cô ta , vừa lấy lại được công bằng cho Tuấn Phong.

....................

Lê Tuấn Phong lúc này vô cùng đau đầu , anh yêu cầu thuộc hạ dập mấy cái bài báo xuống nhưng không hiểu sao không thể dập hết được.

Thuộc hạ của anh ta chạy vào hối hả , thở không ra hơi , lập tức báo cáo

"Thưa ngài , chúng tôi không thể dập được , các tòa soạn báo hình như đều đã được mua chuộc toàn bộ ,lúc chúng tôi đàm phán rằng họ không sợ Lê tiên sinh dẹp tòa soạn sao ? thì họ trả lời họ không sợ , đã có người bảo kê họ toàn bộ vụ này "

Nghe thế , Tuấn Phong đập tay xuống bàn thật mạnh , đến mức tay dính máu, đống tài liệu bay tứ tung

"Chết tiệt , người phụ nữ quái quỷ này"

"Lập tức gọi người phụ nữ kia đến , bảo cô ta tôi sẵn sàng thỏa hiệp nếu cô ta chịu đứng ra thanh minh"

"Tuân lệnh"

Chẳng mấy chốc , Sở Hà đã được đem tới văn phòng Tuấn Phong

"Cô không biết sợ chết là gì sao?"

Sở Hà biết chắc chắn anh ta sẽ không bao giờ dám giết mình , mà mình còn đang mang trong mình giọt máu của anh ta chứ ? lẽ nào anh ta định giết con của chính mình sao?



"Tôi nói thật sao tôi phải sợ ? tôi hẹn gặp anh , anh không chấp nhận tôi , yêu cầu tôi phá thai , tôi phải đi đến mức này anh mới chịu sao?"

"Nói đi , giờ cô muốn gì?"

"Tôi muốn làm vợ anh"

Thực sự Sở Hà không biết ngượng là gì , lại có thể nói ra câu như vậy

"Cô đang mơ à, một đứa con gái nuôi nhà họ Trần suốt ngày ăn chơi như cô mà đòi lấy tôi ? cô cũng lớn gan nhỉ ?"

"Tùy anh thôi , anh nghĩ thế nào cũng được , anh thích xúc phạm tôi tôi sẽ lan ra cho khắp báo chí anh đểu giả như thế nào"

Nói xong , Sở Hà lôi ra chiếc điện thoại đang ghi âm lại cuộc trò chuyện . Tuấn Phong sững người , tranh chấp với cô ta , tranh giành bằng được cái máy.

Sau cùng anh ta cũng lấy được và xoá đi .

"Hahahahaha , anh xóa cũng như không thôi , tôi đã lưu lại rất nhiều dưới dạng bản sao , anh không thoát được đâu , tôi cũng gửi qua cho hệ thống máy tính của tôi rồi"

Tuấn Phong biết lần này mình thực sự thua người phụ nữ mưu mô này , bèn thỏa hiệp , muốn kí hợp đồng hôn nhân với cô ta.

"Vậy là , cô muốn cưới tôi , đúng không ?"