Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh

Chương 32: Tôi không đối xử tệ để cậu phải lo



"Ồ chúng ta lại gặp nhau rồi "

"Là anh, Phạm Song Đức sao ? sao anh lại ở đây?"

"Cô khách sáo với tôi vậy? đây là công ty con của tôi thì tất nhiên tôi là tổng giám đốc thôi"

Vậy mà hắn lại là sếp của cô , trong phút chốc cô cũng không tin được vào mắt mình.

Cô đứng ngây người ở đó , Song Đức thấy vẻ mặt đó của cô thì cười mỉm

"Cô vào đây đưa tài liệu à ?"

Hoàng Vy lúng túng , Cầm tập tài liệu mà suýt nữa thì rơi xuống , chạy vội lại đưa ngay ngắn trên bàn làm việc của anh.Không may cô trượt chân té ngã vào lòng anh.

"Cẩn thận chứ "

Hoàng Vy ngước nhìn lên , cô nhìn chằm chằm vào mặt anh ta , cô phải công nhận người đàn ông này ưu tú thật , vậy mà đến giờ hắn chưa có nổi ai bên cạnh đúng là khó tin.

"Tôi... tôi xin lỗi anh" Cô vội vã xin lỗi

"Không sao không sao , tí nữa cô muốn đi uống cà phê nói chuyện một chút không ? tôi mời " Nói xong hắn ta cười lên như tỏa hàng ngàn tia nắng rực rỡ.

"Được , anh cứ xếp lịch đi , tôi sẽ sắp xếp để đi uống , sau giờ tan làm được không?"

"Sau giờ làm nhé ,tôi đứng đợi cô dưới sảnh công ty"

Hoàng Vy vội vã cúi đầu , sau đó quay lưng bước đi thật nhanh.

Vừa đi cô vừa nghĩ lại lúc cô ngã vào lòng anh ta , sau đó lại còn nhìn vào gương mặt tuấn tú rung động lòng người đó , thật sự khiến cô rất xấu hổ.



Trong khi cô đang gấp gáp trở về phòng , cô nhận được cuộc máy điện thoại của Huy Hoàng.

"Này , tầm 19h tôi đưa người đến đón em , em muốn tôi đón ở đâu?"

"Thôi không cần , tôi tự đi về được , anh không cần lo"

"Một là em nói địa chỉ , hai là tôi đến bắt người"

Hoàng Vy nghe thế thì cảm thấy hắn ta bị bệnh hả ? lúc nào thích bắt cô lại có quyền đến bắt.

"Được , tầm 18h30 tôi gửi địa chỉ , được chưa"

"Thế có phải ngoan không"

Hoàng Vy không muốn nghe hắn nói nữa nên tắt máy luôn , đúng là cô yêu hắn nhưng lắm lúc hắn ta phiền đến phát bực làm cô cũng rất khó chịu.

Hoàng Vy trở về phòng tiếp tục công việc , chả mấy chốc mà đến giờ tan làm , cô vội vã cất đồ đạc và tài liệu chạy xuống sảnh.

Lúc này ở dưới sảnh , các nữ nhân viên đang vậy quanh Phạm Song Đức , hết lời ngợi ca vẻ đẹp với tài năng của anh ta , cô nào cô nấy cũng nịnh bợ , làm đủ mọi cách để thu hút sự chú ý từ anh .

"Song Đức , Tôi đây" Hoàng Vy thấy nhiều nữ nhân viên vây quanh hắn quá nên hét lớn để tạo chú ý.

"Tôi đây , để tôi đưa cô lên xe"

Phạm Song Đức nói xong thì các nữ nhân viên nhìn chằm chằm vào cô , bắt đầu bàn luận

"Hóa ra sếp có bạn gái rồi sao?"

"Cô gái này hình như trưởng phòng bộ phận thiết kế, có thể tiếp cận được sếp , ngoại hình lại không tệ , chắc chắn sếp để ý rồi"



Các cô nhân viên bắt đầu giải tán vì đó đều nghĩ hắn đã có người yêu.

"Cảm ơn cô đã giải cứu tôi nhé"

"Tôi có làm gì đâu"

"Thôi lên xe đi"

Song Đức lịch sự mở cửa cho cô, đèo cô đến quán cà phê rất sang chảnh , nhìn qua cũng biết chắc chắn mắc tiền vô cùng , xa hoa , lộng lẫy và phong cảnh cũng rất đẹp.

Cô thầm nghĩ "nhà giàu thật sự thích chơi khác người"

Song Đức nho nhã chìa tay ra đỡ cô xuống xe , sau đó dắt cô vào bàn .

Anh ta gọi nước xong , thì bắt đầu hỏi han cô.

"Dạo này cô làm việc thế nào ? Hài lòng với công việc hiện tại chứ?"

"Làm đúng đam mê với chuyên ngành của tôi thì đương nhiên tôi đam mê rồi , mà sao anh lại quyết định về công ty làm thế?"

"Tôi cũng ở ẩn đủ lâu rồi , cũng đến lúc tôi đi làm chứ , nhưng mà có duyên thật , cô Trần đây lại làm dưới trướng của tôi. Tôi thấy cô với tôi cũng cùng có sở thích , thỉnh thoảng tôi muốn mời cô ra ngoài ngoại thành chơi , những nơi đó đều là của gia đình tôi nên cô cứ thoải mái "

"Tôi sẽ cân nhắc , mà ông bà tôi trước đó anh có gặp không?"

"Có , ông bà khỏe lắm , căn dặn tôi lúc lên cũng nên để ý cô chút xem có bị tên Huy Hoàng kia đối xử tệ không?"

Nói xong , có một bàn tay vỗ vào vai Song Đức , cất giọng nói vô cùng lạnh lùng

"Cậu yên tâm , tôi không đối xử tệ mà để cậu Phạm Song Đức đây phải lo đâu"