Sợi Dây Trói Buộc Định Mệnh

Chương 25: Mua đồ đôi



Huy Hoàng vừa đi vừa nắm tay cô , cô liền không để ý , chỉ ngắm quang cảnh xung quanh

30p sau , sau khi nghe hát xong , mọi người cuối cùng cũng đến phiên chợ để kết thúc buổi đi chơi hôm nay.

"Bà ơi , cháu muốn ăn cái này "

"Cái này nữa"

"Bà ơi cái này đẹp quá , bà mua cho cháu đi !"

Hai đứa trẻ con không ngừng đòi hỏi vô độ .

"Các cháu đi tham quan với mua đồ đi , bà ở đây trông hai bọn trẻ con ăn "

"Thế cháu đi một lát , tầm 10p cháu sẽ quay lại nhé bà"

"Ừ , cháu cứ đi đi"

Cô liền chạy vụt đi xem các gian bán hàng , cô thấy mọi thứ đều thú vị , cứ muốn mua hết về

"Ê , tôi thấy con này giống cô nè" Huy Hoàng nói

"Con nào?"

Huy Hoàng chỉ vào con lợn gấu bông

"Nó đó "

"Có mà anh ý !" cô giận dỗi bỏ đi

Anh kéo cô lại vào lòng mình.

"Chúng ta đi mua đồ đôi đi"

"Sao anh lại có hứng mua đồ đôi ?"

"Tôi thích , chả phải ngày xưa yêu nhau cô nằng nặc đòi tôi mua ?"

"Ngày đấy khác , bây giờ khác , tôi đâu còn là thiếu nữ ngày xưa ?"



"Kệ cô , tôi cứ mua"

Thế là cuối cùng Huy Hoàng chọn đc 2 cái cốc đôi.

Mua xong , cả 6 người về , ai cũng mệt .

"Dạ thôi , cũng đã quá trưa , cháu xin phép bà về ạ !" Song Đức từ tốn xin phép bà ra về

"Được , mai qua chơi với bà nhé !"

"Đương nhiên rồi ạ !"

"Còn hai đứa này , vào nhà đi"

"Vâng"

Hoàng Vy vào nhà cùng 2 đứa trẻ , ai hầu như đều cũng đã thấm mệt

"Tiểu tử , ra đây bà hỏi vài chuyện" Bà gọi Huy Hoàng

"Dạ , bà có gì hỏi cháu ạ?"

"Cháu chưa giới thiệu"

"Cháu quên mất , cháu là Tống Huy Hoàng , hiện đang là chủ tịch của một công ty về bất động sản"

"Tuổi trẻ tài cao !" bà không ngừng cảm thán

"Sao cháu quen được cái Hoàng Vy nhà bà?"

"Dạ bọn cháu yêu nhau từ hồi còn bé , học chung với nhau nên biết nhau ạ"

" Ồ , cháu yêu nó mấy năm ?"

"14 năm ạ"

"14 năm sao ?"

Quãng thời gian cả tuổi xuân của Huy Hoàng đều dành cho cô.

"Bà giao lại nó cho cháu, chăm sóc nó cho tốt , không được để nó buồn , hiểu chưa ? bà mà thấy nó về nói cháu không đối xử tốt với nó , bà sẽ nhất quyết không cho cháu lại gần nó nữa " bà nghiêm nghị nói



"Vâng , cháu cảm ơn bà nhiều" anh lễ phép cúi đầu"

"Tốt"

Lúc này ông của cô cũng về

"Bà ơi tôi về rồi"

"Ông về rồi đấy à ?"

"Nhà ta có khách sao?"

"Đúng rồi , đây là bạn trai của Hoàng Vy nhà mình"

"Ái chà , thế mà nó lại giấu ông , tiểu tử ngồi đây nói chuyện với ông"

Hai ông cháu trò chuyện vui vẻ , nói chuyện xong , ông bà đều mời hắn ăn ở ngủ lại qua đêm , mai hẵng đi.

..................

Trong bữa cơm , mọi người đều chĩa ánh mắt về hắn , 2 đứa trẻ con không kìm được mà hỏi anh liên tục những câu hỏi ngây thơ : anh là bạn trai chị Vy sao ? anh đã dắt chị đi chơi chưa ? anh đã nắm tay chưa , em nghe mọi người bảo hôn nhau là có bầu , thế anh chị đã hôn chưa ?

Những câu hỏi ngây ngô nhưng lại khiến cả hai xấu hổ . Ông bà ngồi đó chỉ biết cười , cộng thêm việc nhắn nhủ vài điều.

"Bao giờ Hoàng Vy lên ?"

"Chắc mai cháu lên thành phố , bao giờ rảnh , cháu hứa lại về chơi với ông bà"

"Ừm được , nhớ đến ông bà là ông bà mừng rồi"

Huy Hoàng đột nhiên phá vỡ bầu không khí xúc động , hỏi thẳng một câu :

"Tối nay cháu ngủ ở đâu ạ?"

Mọi người nhìn anh , ông anh lên tiếng " hôm nay chàng trai trẻ này ngủ với tôi , bà cứ ngủ với bọn trẻ đi "

"Được được " bà gật đầu

Huy Hoàng nín lặng , anh tất nhiên là không đồng ý , anh muốn ngủ cùng với Hoàng Vy , anh nhớ cô chết đi được ,ông lại nỡ lòng nào làm vậy..