Sính Kiêu

Chương 54



Vị thế thương mại và sự giàu có của gia tộc nhà họ Phó được đo bằng danh sách tài sản theo đời sau, chưa nói là giàu nhất nhưng trong những người hàng đầu thì hoàn toàn có thể nằm trong số đó.

Nhà ngoại Phó phu nhân là quan lớn.

Một siêu đại gia dung hợp cả giàu có và quyền lực như vậy, mọi động tĩnh của thành viên trong gia tộc đều gây sự chú ý lớn, huống chi hiện tại lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Cậu cả nhà họ Phó – Phó Kiện Sinh tử vong ngoài ý muốn, hơn nữa, anh ta cũng chết trong hoàn cảnh thế giới bên ngoài đồn thổi rằng Thuyền vương Phó sắp không qua khỏi, anh ta sắp bị kiểm soát toàn bộ tài sản của cả gia tộc nhà họ Phó.

Tin tức đặc biệt lớn này được lan truyền rầm rộ vào ngay đêm hôm đó và ngày hôm sau, tin tức về cái chết bất ngờ của Phó Kiện Sinh đã chiếm hầu hết các tiêu đề trang nhất trêи các tờ báo lớn nhỏ, ngay sau đó, đường phố ngõ hẻm hầu như ai cũng biết.

Nếu như cậu cả Phó thật sự đơn thuần chỉ bởi vì say rượu mà bất cẩn rơi xuống hồ nhà mình mà chết, thì bên ngoài cùng lắm là than thở cho sự vô thường của số phận, đồng thời cảm thấy may mắn mình dù không có tiền bạc, địa vị như người ta nhưng ít nhất vẫn còn sống tốt. Chờ qua mấy ngày nữa thì sự việc sẽ dần lắng xuống. Dẫu sao thì, tin tức dù có giật gân đến mấy cũng là cuộc sống riêng của người khác. Mỗi người đều có cuộc đời riêng của mình, sau vài bữa trà dư tửu hậu là hết bàn tán ngay.

Nhưng lần này, cái chết bất ngờ của cậu cả Phó đã được định sẵn sẽ không kết thúc một cách suôn sẻ và rút lui khỏi tầm quan sát của công chúng như thế, bởi vì ngay sau đó, còn có một loạt các câu chuyện nội bộ còn làm người ta thấy giật gân hơn.

Nghe nói, cậu cả Phó từ nhỏ không được cha yêu thương, người cha đã dành hết sự quan tâm và tình yêu thương của mình cho cậu em trai Phó Minh Thành, vì vậy từ trước đến nay mối quan hệ cha con không hề hòa thuận như bề ngoài vẫn thấy. Theo mấy năm nay Thuyền Vương ngày càng già yếu, mà cậu cả càng lúc càng mạnh, có lẽ là vì e ngại với gia tộc bên ngoại của đại phòng mà Thuyền Vương bắt đầu chuyển giao việc kinh doanh cho cậu cả, nhưng lại không có ý từ bỏ cậu hai. Những lời đồn về mâu thuẫn này cũng dần dần nổi lên.

Vào cái đêm xảy ra sự cố, người ta nói rằng khi chứng kiến bệnh tình của cha chuyển biến xấu, hôn mê bất tỉnh, một khi mà ra đi, thì cậu em trai học y cùng nhà ngoại của cậu ta không đủ mạnh để cạnh tranh với mình. Anh ta vui sướиɠ trong lòng mà lén uống rượu tự ăn mừng, kết quả là vui quá hóa buồn, cũng không biết là làm sao, rất có thể là do say rượu mà vô ý ngã xuống hồ, vô tình chết đuối.

Xét về thói quen xấu nghiện rượu trước đây của anh ta, những tin đồn như vậy tự nhiên tăng thêm độ tin cậy.

Tất nhiên, đối với những tin đồn thối và vu khống được miêu tả sinh động như thể núp dưới gầm giường để nhìn trộm, bà Phó và nhà ngoại dĩ nhiên phản đối kịch liệt và kiên quyết phủ nhận.

Thái độ bên chỗ bà Phó cực kỳ cứng rắn, tuy bản thân không trực tiếp ra mặt, nhưng những bạn bè thân thích thường ngày qua lại mật thiết đều bị ám chỉ cậu hai Phó Minh Thành là hung thủ, cho rằng anh thấy người cha sắp không qua khỏi, mong ước bấy lâu được nắm giữ gia nghiệp đã bị thất bại, bị thúc đẩy bởi sự phẫn uất và thất vọng mà đã ra tay sát hại anh trai mình.

Một lý do mà bà Phó nghi ngờ, chính là con trai bà Phó Kiện Sinh tuy trước đây từng có tật xấu là nghiện rượu, nhưng anh ta đã bắt đầu cai rượu vào hai năm trước, và trong nửa năm qua đã đạt được kết quả rất tốt. Trong bữa tiệc mừng thọ Vương Hiếu Khôn vào mấy ngày trước, do tình cảm của chủ nhà mà anh ta chỉ uống một ly để chúc mừng Vương Hiếu Khôn, tất cả các khách cùng bàn đều thấy rõ.

Về vấn đề cai rượu thành công của anh ta, viện trưởng bệnh viện Thanh Hòa Qinghe Kimura, người đã điều trị chứng nghiện rượu của anh ta và các hồ sơ bệnh án liên quan cũng có thể làm chứng.

Chỉ một ngày sau cái chết của Phó Kiện Sinh, một luật sư được ủy thác nói với phóng viên đến phỏng vấn rằng bà Phó nức nở thanh minh, tuyên bố rằng con trai bà không hề uống rượu và cũng không có khả năng sẽ uống rượu. Theo như bà Phó nói, bệnh tình của ông Phó càng ngày càng nặng, anh ta suốt ngày lo lắng hầu hạ bên giường bệnh, làm sao còn tâm tình uống rượu được?

Còn về mùi rượu vẫn còn sau khi vớt từ dưới hồ lên, nghi ngờ là sau khi sát hại anh ta, hung thủ cố tình đổ rượu vào miệng cho chảy vào bụng để tạo hiện tượng say rượu giả, tạo nhầm lẫn thị giác và làm rối tâm trí của người khác.

Luật sư đề nghị bên ngoài chấm dứt ngay những suy đoán và những vu khống không có cơ sở, đừng đổ oan cho người chết và làm người sống càng thêm đau khổ hơn.

Tuy luật sư không nói rõ, nhưng từ lời nói của ông ta đã kết luận được ai là người hại Phó Kiện Sinh, dĩ nhiên là người được hưởng lớn nhất sau cái chết của Phó Kiện Sinh, em trai anh ta Phó Minh Thành rồi.

Luật sư đại diện cho bà Phó yêu cầu Cục cảnh sát phái người khám nghiệm tử thi để xóa bỏ tin đồn, cũng điều tra rõ hung thủ, gia tăng nghiêm trị và an ủi người chết.

Dĩ nhiên, tất cả chỉ là lời nói một phía của bà Phó.

Mẹ của Phó Minh Thành đã qua đời từ lâu. Nhà ngoại anh tuy không phải là đại phú đại quý gì nhưng cũng là người đọc sách. Cậu anh là hiệu trưởng một trường trung học, hiện tại cháu ngoại của mình bị người ta đẩy ra ngoài sóng gió như vậy, dĩ nhiên là không thể ngồi yên được rồi, đối mặt với những tin tức phóng viên nghe được thì lập tức phản bác lại lời nói của đối phương.

Nếu Phó Minh Thành có ý muốn tranh đoạt sản nghiệp, với sự coi trọng và yêu thương của Thuyền Vương với anh bao nhiêu năm nay, anh đã bảo Thuyền vương giao lại một bộ phận việc làm ăn của nhà cho anh kinh doanh từ lâu rồi.

Sự thật đúng là vậy, Thuyền vương từng vài lần hy vọng anh có thể về nhà tiếp quản một bộ phận việc kinh doanh của gia tộc, nhưng đều bị anh từ chối, bày tỏ không muốn theo nghề kinh doanh mà chỉ muốn theo đuổi nghề y.

Cậu của Phó Minh Thành nói, năm đó anh đã kiên quyết chọn học y thay vì học kinh tế hay thương mại đầu ngành, sau khi tốt nghiệp anh còn chủ động đi dạy học ở một trường y ở vùng sâu vùng xa. Đây là chứng cứ có sức thuyết phục cho ý chí của anh.

Hơn nữa, dù anh có âm mưu sai trái thật thì cũng sẽ không xuống tay ngay ở trong nhà mà biến mình trở thành nghi phạm lớn nhất.

Lập luận của hai bên đều có rất có lý, dư luận và công chúng đều có niềm tin riêng, bàn tán ra vào. Có người cho rằng người của vợ cả nhân cơ hội này chèn ép và làm ầm ĩ lên về cái chết của Phó Kiện Sinh. Phó Minh Thành một khi bị chứng thực là hung thủ, sẽ hoàn toàn mất đi tư cách kế thừa tài sản gia tộc. Bằng cách này, bà Phó có thể độc hưởng khối tài sản khổng lồ của nhà họ Phó rồi.

Đương nhiên, cũng có người tin “đại thiện tắc ngụy”, cậu hai con vợ bé thấy Thuyền vương sắp không quả khỏi, nếu không ra tay chỉ sợ sẽ bị đại phòng đè bẹp, vì thế bí quá hóa liều, bày ra kế hoạch hãm hại anh cả của mình.

Vụ án lớn này gây chấn động toàn xã hội, đại phòng nhà họ Phó đến gặp Tổng thống và yêu cầu được khám nghiệm tử thi nhằm lấy lại công bằng.

Tổng thống chỉ thị cho Hạ Hán Chử, Tư lệnh Cảnh vệ, người đứng đầu cơ quan cao nhất phụ trách trị an ở Thiên Thành xử lý vụ việc này, đồng ý với yêu cầu của người nhà, chỉ định các bác sĩ chuyên nghiệp và có liên quan để nhanh chóng khám nghiệm thi thể người chết, điều tra rõ ràng.

Sự việc quan hệ trọng đại, Bộ tư lệnh không dám chậm trễ, Hạ Hán Chử đích thân liên lạc với một vị chuyên gia giải phẫu bệnh học có tiếng người Anh tên là Ryan, cố vấn đặc biệt Scotland Yard, trong thời gian này, vì mục đích học thuật và cũng để tham dự Hội nghị Y khoa toàn cầu sắp tới, đã đến trước thời hạn, và hiện đang là giáo sư thỉnh giảng tại Đại Học Y khoa Sư phạm Bắc Kinh.

Ryan biết được sự việc thì vui vẻ nhận lời, cùng ngày đã lên xe lửa tới Thiên Thành, thực hiện việc khám nghiệm tử thi.

Trọng tâm của vụ án là liệu người chết lúc còn sống có uống rượu hay không, và liệu chết do rơi xuống hồ là do ngẫu nhiên hay do có người gây ra.

Dưới sự giám sát của Bộ Tư lệnh, Cục cảnh sát và phóng viên hiện trường, Ryan đã lấy được mẫu máu của người chết, và cuối cùng xác định rằng trong máu có chứa Etanol, chiếu theo tiêu chuẩn, BAC, cũng chính là hàm lượng cồn trong huyết dịch nằm khoảng 0,15.

Nên biết rằng khi BAC đạt trêи 0,03 thì con người sẽ xuất hiện năng lực phối hợp, thời gian phản ứng và phán đoán sẽ trở nên kém hơn, khi vượt quá 0,12 thì sẽ buồn nôn và nôn, khi lên tới 0,25 con người sẽ rơi vào trạng thái hôn mê. Vượt qua 0,4 nó dễ gây đến tử vong trực tiếp.

Con người sau khi chết đi, do quá trình lên men bên trong cơ thể, một phần nồng độ cồn cũng có thể đo được trong huyết dịch. Nhưng hiện tại đang là mùa đông, thi thể ngâm trong nước lạnh, từ lúc phát hiện đến lúc thực hiện khám nghiệm tử thi cũng chưa tới hai ngày, do đó, sự gia tăng hàm lượng cồn này hầu như không đáng kể.

Tỷ lệ BAC của người chết đo được là 0,15, ngay cả xem xét đến lúc anh ta còn sống khả năng chịu đựng của anh ta đối với rượu cũng có thể không chút do dự mà nói rằng, trước khi anh ta chết đã đạt đến trạng thái say rượu nghiêm trọng rồi.

Ngoài xét nghiệm máu, Ryan còn khám nghiệm tử thi và phát hiện phần sâu trong phổi của người chết có chứa các tạp vật trong hồ nước, kết hợp với BAC, cuối cùng đưa ra kết luận, nguyên nhân dẫn tới tử vong của người chết là sau khi say rượu thì chết đuối.

Ngay khi kết quả này được đưa ra, mặc dù bên nhị phòng còn chưa toàn toàn thoát khỏi hiềm nghi, nhưng ít nhất, đã phủ định được quan điểm của đại phòng trước đó cho rằng con trai mình là bị người ta mưu hại, sau đó bị chuốc rượu nhằm chế tạo chết đuối giả.

Sau khi chết, hoặc là sau khi bị chuốc rượu đến ngất xỉu, ethanol nhiều nhất sẽ được phát hiện trong miệng, thực quản và dạ dày, không thể dẫn tới kết quả xét nghiệm cao trong máu như vậy được.

Đại phòng sau khi phát hiện Phó Kiện Sinh chết một cách bất thường thì đã báo án, Cục cảnh sát lập tức liệt nhị phòng vào danh sách nghi phạm lớn nhất, Tôn Mạnh Tiên khi ấy đã phái người mời Phó Minh Thành đến trụ sở, bảo anh hỗ trợ điều tra, hiện tại cuộc điều tra vẫn còn đang tiến hành.

Kết quả khám nghiệm tử thi được đưa ra, dù Phó phu nhân kiên quyết không tán thành, nhưng bởi vì báo cáo có uy tín của Ryan, mà Cục cảnh sát đương nhiên không thể tiếp tục tạm giam Phó Minh Thành theo ý muốn của đại phòng được. Tôn Mạnh Tiên buộc phải thả Phó Minh Thành ra.

Phó Minh Thành đã bị giam giữ một đêm.

Mặc dù không bị giam giữ ở một nơi nhỏ hẹp và bẩn thỉu như những phạm nhân bình thường, phòng giam đơn của anh thậm chí còn được trang bị một chiếc chăn bông sạch sẽ mà cậu mợ đưa tới cho anh, nhưng giam giữ cả một đêm, trông anh vẫn khá tiều tụy.

Trong mắt anh mang theo sợi tơ máu, hiển nhiên là cả đêm không ngủ, âu phục mặc trêи người cũng hơi nhăn nhúm.

Anh nghe Tôn Mạnh Tiên xin lỗi, mong được anh hiểu cho, anh chỉ cười không nói gì, bình tĩnh sửa sang lại quần áo của mình.

Lúc ra ngoài, một đám phóng viên canh ở ngoài xông lên.

– Cậu hai Phó, nghe nói hiện giờ mẹ cả nhà cậu vẫn nhận định cậu là hung thủ, đối với điều này cậu thấy thế nào?

Cậu của anh và mấy người nhà tới đón anh đẩy phóng viên ra cho anh.

Trong ánh đèn flash và những tiếng chụp ảnh phát ra tách tách, anh không nói một lời, hơi cúi người chui vào trong một chiếc xe tới đón mình, nhanh chóng rời khỏi.

Tô Tuyết Chí không quen biết gì với nhà họ Phó, nhưng với Phó Minh Thành thì lại không giống, anh không chỉ là thầy cô, hơn nữa, nếu nói ở nơi này cô có bạn bè, bạn bè duy nhất, thì đó chính là Phó Minh Thành.

Cô vẫn luôn theo dõi sát sao những tin tức liên tiếp về nhà họ Phó. Sớm hôm sau, khi từ trêи báo chí biết được kết quả khám nghiệm tử thi đã loại trừ hiềm nghi giết người và anh đã được phóng thích, cô đã thở phào nhẹ nhõm.

Tuy báo cáo khám nghiệm tử thi chưa đủ để chứng minh hoàn toàn sự vô tội của anh, ví dụ như, nếu đại phòng vẫn khăng khăng cho rằng anh đã đẩy anh trai trong tình trạng say rượu xuống hồ, do sức ảnh hưởng mạnh mẽ của đại phòng đối với tất cả các bên, trong tiền đề không có bằng chứng chắc chắn để tiếp tục chứng minh anh không có liên quan, thì tiếp theo, anh có lẽ sẽ vẫn phải bị điều tra.

Nhưng bất kể thế nào, đây vẫn là một tin tức tốt.

Tô Tuyết Chí rất vui cho anh, cũng hy vọng Hạ Hán Chử với tư cách là một nhân viên thực thi pháp luật có thể chịu được những áp lực và dư luân của các nơi để điều tra vụ án với sự công bằng chính trực tối thiểu nhất, để người vô tội không bị phán xét là có tội vì bất kỳ lý do gì.

Buổi sáng là tiết học thực nghiệm.

Tô Tuyết Chí đang cùng nhóm nhỏ Tưởng Trọng Hoài, Du Tư Tiến làm việc cùng nhau chuẩn bị phẫu thuật con chuột đã được nuôi cấy khối u.

Hiện tại, chuột bạch vẫn chưa trở thành thứ yêu thích của nhân viên phòng thí nghiệm, nhưng trong thời gian dài lần mò và nghiệm chứng, sau khi mèo, chó, thỏ, thậm chí cả cá sấu gặp thảm họa quy mô lớn trong phòng thí nghiệm, giới y học đã phát hiện, sự phát triển của chuột, so sánh ra, là loại động vật có иɦũ ɦσα phù hợp nhất với cơ thể người, và thích hợp cho nghiên cứu sinh lý, bệnh học và dược lý học.

Tưởng Trọng Hoài tự nhận chức Tổ trưởng, từ trước tới nay đều không làm gì, chỉ phụ trách chỉ huy Tô Tuyết Chí và Du Tư Tiến, sau đó chép bài tập.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Tô Tuyết Chí thấy Du Tư Tiến gấp gáp muốn làm thì dĩ nhiên không giành với anh ta, để anh ta mổ, còn cô thì ghi chép.

Đang bận rộn thì một bạn học đi vào nói bên ngoài có người tìm cô.

Tô Tuyết Chí ném vở cho Tổ trưởng Tưởng, cởi áo đi ra ngoài.

Người đến là Đinh Xuân Sơn.

– Tô thiếu gia, Tư lệnh bảo tôi tới mời cậu đi một chuyến, có việc quan trọng.

Đinh Xuân Sơn nói.