Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 8: Giao lưu



Bên trong kết nối không gian, đứng cạnh nhân tạo Địa Cầu vào lúc này còn có thêm bốn khỏa tinh cầu khác. Đó chính là bốn thế giới vừa mới được liên kết với nơi này. Bởi vì là những cấp thấp thứ nguyên, nên mỗi thế giới cũng chỉ gói gọn bên trong từng Địa Cầu tương ứng.

Trên thực tế đây cũng chỉ là một dạng phức tạp hình chiếu chứ không phải là những tinh cầu chân thật. Nói chính xác hơn thì Hoài Nam có thể nhìn thấy từng sinh vật bên trên đó. Thậm chí hắn có thể thông qua hình chiếu này tự do đi vào từng thế giới mà bọn họ thì không thể làm theo ở chiều ngược lại.

Hoài Nam và Tiểu Vi vẫn đang dùng bữa tại nhà mình. Thông qua rất nhiều màn sáng đang hiện ra, hắn dễ dàng quan sát toàn bộ tình huống bên trong vùng không gian này. Đó còn chưa kể có thêm một màn hình vẫn trình chiếu tình trạng của các thành viên trong nhóm. Các nàng vẫn còn đang trải nghiệm thứ nguyên lãnh vực đâu.

- Ngươi nói ý chí thể giới hy sinh nhiều lợi ích như vậy chỉ đơn thuần tìm kiếm sự bảo hộ thôi sao?

Không sai, các thế giới mới liên kết này không chỉ mặc Hoài Nam tham quan mà còn ngầm chấp nhận để hắn lựa chọn đại diện cho bọn chúng. Điều này đồng nghĩa nếu muốn Hoài Nam có thể loại trừ các thành viên bên trong Chat group và thay thế bằng những người khác. Dĩ nhiên Hoài Nam sẽ không lạm dụng quyền lợi một cách bừa bãi. Hắn chỉ cảm thấy khó hiểu bởi hành động nhượng bộ này.

- Ta cho là bọn họ đang dự định đánh bạc một lần. Bởi vì một nửa kết nối không gian nằm ngoài thứ nguyên lãnh vực, các thế giới nhiều khả năng muốn dựa vào yếu tố này để đánh gãy quá trình khởi động lại. – Tiểu Vi vừa gặm chuối tiêu vừa giải thích.

- Đúng là vì sinh tồn thì không có gì là không thể từ bỏ - Hoài Nam không khỏi cảm thán.

- Ngài không cần quá lo lắng, bọn chúng không lật khỏi bàn tay của ta đâu.

Liếc nhìn đôi tay nhỏ của nàng, Hoài Nam gật gật đầu công nhận. Hắn lại nhìn về phía màn sáng đang phát ra hình ảnh của các cô gái. Thông qua chuyển đổi không gian, Tiểu Vi đã đưa ý thức các nàng đi qua từng thứ nguyên một. Có những nơi yên bình nhưng cũng có nơi tràn đầy hắc ám. Ngắm nhìn biểu cảm của từng người, Hoài Nam cảm thấy rất thú vị.

- Ngươi chơi lớn như vậy sao? Ta cứ cho là chỉ để các nàng xem video thôi chứ.

- Quá trình thuyết minh sẽ đi kèm với thực tế, ta nghĩ như vậy sẽ chân thật hơn. – Tiểu Vi giảng giải.

- Làm rất tốt. Bây giờ chúng ta cần cải tạo nơi này để làm chỗ tụ hợp đã.

- Ngài ưa thích phong cách nào? Là lãng mạng một chút hay đi theo hướng cổ điển đâu? Chỉ cần ngài nghĩ đến Tiểu Vi đều làm được. – Cô gái nhỏ vỗ ngực đảm bảo.

- Thứ nguyên thế giới đa phần đều lấy hơi hướng Nhật Bản đúng không? Nếu vậy ngươi cứ dựa theo kiến trúc của bọn họ làm thành một không gian để giao lưu vậy. Đúng rồi, đừng quên phân tách nhà của chúng ta ra khỏi tân không gian nhé.

- Xin ngài cứ yên tâm.

Thoáng chốc một khu rừng toàn cây đào đột nhiên xuất hiện, nó bao xung quanh nơi trước đó vốn là căn nhà của hai người. Một tòa Nhật thức trang viên khá rộng lớn được tạo ra. Kế đến là một dòng sông chảy qua trước cửa chính, phân tách kiến trúc với một phần khu rừng. Bên trong rừng, căn nhà gỗ, dưới gió nhẹ, cánh hoa rơi, nước chảy róc rách, quả thật là một khung cảnh tựa như trong tranh vẽ vậy.

- Thật tuyệt vời. Chúng ta có thể nhân lúc rảnh rỗi chế tạo thêm một vài không gian tương tự thế này để thư giãn.

- Không thành vấn đế.

Xoa đầu nàng khích lệ, Hoài Nam lại nói tiếp:

- Chuẩn bị một ít bánh ngọt và nước uống cho các nàng dùng. Nhớ trả đủ tiền cho Hương tỷ nhé.

Mặc dù nói tại kết nối không gian Tiểu Vi là vạn năng nhưng trên thực tế vẫn có một vài giới hạn. Nàng không thể tạo ra đồ vật mang sinh mệnh. Toàn bộ động thực vật tại đây đều do nàng “mượn” từ vô số thứ nguyên đem về, sắp đặt theo từng khu vực tương ứng. Khi biết được sự thật này Hoài Nam chỉ cảm thấy hình tượng Tiểu Vi trong lòng hắn đã thấp đi không ít.

Lại nói đến Hương tỷ, nàng là giám đốc của một công ty bách hóa tại Địa Cầu nào đó. Thông qua Hoài Nam đề nghị, Tiểu Vi đã cùng thứ nguyên ý thức trao đổi và đạt thành thỏa thuận. Hương tỷ sẽ cung ứng các vật phẩm cần thiết cho Hoài Nam ngược lại thế giới đó sẽ bảo hộ cho nàng nếu có sự cố phát sinh. Còn Tiểu Vi thì hứa hẹn liên kết với nó khi có đủ diều kiện. Đến giờ Hoài Nam vẫn còn nhớ rõ tình cảnh Tiểu Vi cùng một con sóc nhỏ đối thoại. Không sai ý thức thế giới nơi đó là một con sóc nâu trông khá buồn cười.

Trong suốt một năm tại không gian luyện tập, Hoài Nam đã nhờ vào thế giới này cung ứng các nhu vật phẩm giống như kiếp trước. Kỳ thật Tiểu Vi cũng có thể chế tạo ra những thứ này. Tuy nhiên Hoài Nam luôn cảm thấy có gì đó không thoải mái cho nên từ chối nhờ nàng giúp đỡ.

Quay trở lại hiện tại, Tiểu Vi đã mang về một cái tủ lạnh nhỏ chất đầy nước uống có ga bên trong. Hoài Nam im lặng nhìn nàng, muốn nói lại thôi.

- Ngài muốn khen ta thì cứ tự nhiên, ta không ngại đâu.

- Ân, ngươi làm rất tốt.

Ngay cả hắn cũng biết nữ nhân đều rất ngại những thứ này. Vậy mà cô gái nhỏ còn mang về nhiều như thế. Lại nói dưới bầu không khí này, ngươi không phải nên làm ra Nhật thức trà đạo hay sao? Thật là một cô nàng không tim không phổi mà.

Đúng vào lúc này, bốn cái vòng xoáy lần lượt hiện ra bên trong rừng đào. Hoài Nam biết các thành viên trong Chat group đã đến. Cố nén lại những suy nghĩ lung tung, hắn muốn tạo ra cho mình hình ảnh của một vị chủ nhóm đáng tin cậy.

Busujima Saeko có cảm giác giống như mình đang nằm mộng. Trong lúc nàng đang thiền định như thường ngày, một thứ gọi là “toàn năng Chat group” bảo nàng chuẩn bị để đón nhận tin tức gì đó. Saeko cho là mình bị ảo giác nên cũng không quan tâm tới nó. Nàng cố gắng điều chỉnh hơi thở để bình tĩnh lại tâm tình. Nhưng Saeko không ngờ tới thứ kia lại mang mình đi đến một nơi xa lạ.

Đó là một căn phòng tràn đầy hắc ám nhưng rất nhanh bóng tối đã tan đi, Busujima Saeko trông thấy ba cô gái khác cũng đang ngơ ngác giống như mình. Nhìn lướt qua ngoại hình những cô gái kia, nàng đoán rằng bọn họ cũng như mình đều là người Nhật. Trong đó có một cô gái ăn mặc đồng phục học sinh trung học, chỉ là loại hình này nàng vẫn chưa từng thấy qua. Hai người còn lại, một là tiểu nữ sinh không có gì đáng nói, trên tay nàng thậm chí còn đang cầm cần câu đâu. Liếc nhìn một chút Saeko cảm thấy im lặng, ai lại đi lấy hình tượng bản thân làm mồi câu kia chứ. Đến người sau cùng, trông bộ dáng rất khả ái nhưng mà nàng trang dung lại tựa như người của thế kỷ trước. Bên cạnh thắt lưng nàng đang treo một thanh kiếm lưỡi ống rất cổ quái. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Saeko, chẳng lẽ cô gái này là thành viên của câu lạc bộ nào đó sao.

Tạm gác lại sự hiếu kỳ của mình, Saeko ngắm nhìn xung quanh để tìm thêm manh mối. Nàng cho là mình đang bị bắt cóc hơn nữa còn là bị tổ chức buôn bán thiếu nữ bắt được. Bây giờ nàng cần phải đoàn kết mọi người lại để tìm cách thoát ly nơi này.

- Các vị ta gọi là Busujima Saeko. Nếu như ta suy đoán không sai thì chúng ta đã bị một thế lực nào đó bắt cóc. Hiện giờ việc chúng ta cần làm là nghĩ ra biện pháp rời khỏi đây. Cho nên nếu ai có ý kiến gì xin cứ việc nói ra.

Cố gắng dùng giọng nói và nụ cười thân thiện nhất có thể, Busujima Saeko tin chắc rằng mình sẽ thuyết phục được mọi người. Nhưng mà một giây trôi qua, hai giây trôi qua, mười giây trôi qua, một phút trôi qua mà vẫn không có ai đáp lại nàng. Đang lúc Saeko lúng túng không biết nên làm gì thì nữ sinh trung học kia đã giúp nàng giải vây.

- Ta tên Mori Ran là một học sinh, rất hân hạnh được làm quen mọi người.

Saeko phải thừa nhận rằng cô gái này thật quá đáng yêu. ĩ nhiên nếu nàng không dùng từ “hân hạnh” trong trường hợp này. Nàng lại nhìn về phía hai người còn lại.

- Ta là Misty hiện vẫn đang ăn bám vào các chị gái nhưng tương lai ta nhất định trở thành một Pokemon đại sư.

-Ta gọi Kochou Shinobu là một thành viên của sát quỷ đoàn.

Kochou Shinobu cho là mình cứ giới thiệu bản thân giống như những người khác thì sê không có vấn đề gì. Nhưng ai có thể giải thích với nàng vì sao những người kia lại nhìn nàng giống như đang xem đồ vật quý hiếm.

- Là Pokemon hệ ma sao? – Misty nghi vấn.

- Là u linh hay đi theo bên người đúng không? – Ran e ngại dò hỏi.

- Là sinh vật hút máu người lúc đêm khuya chứ? - Busujima Saeko hiếu kì học hỏi.

Kochou Shinobu không biết phải trả lời như thế nào. Ngay từ đầu nàng đã nhận ra những cô gái này đều là người bình thường. Shinobu dự định điệu thấp tìm hiểu tình hình nhưng xem ra kế hoạch của nàng là không thể thực hiện được.

Mặc kệ những người khác thắc mắc, Shinobu bắt đầu điều chỉnh nhịp thở, chuẩn bị vào trạng thái chiến đấu. Tuy nhiên mặt nàng nhanh chóng biến sắc, trùng chi hô hấp không thể nào điều động được năng lượng bên trong cơ thể. Đang lúc Shinobu vẫn còn khiếp sợ, một thanh âm manh manh truyền vào tai nàng.

- Shinobu tiểu tỷ tỷ bình tĩnh nào. Chúng ta đều là người thuộc cùng một phe đâu.

Hướng theo phía âm thanh phát ra, Kochou Shinobu nhìn thấy một vật nhỏ đang mỉm cười với mình. Nàng nhận biết sinh vật này, chính nó đã mang nàng đến nơi đây. Shinobu nhanh chóng cùng những người khác tụ hợp. Nàng hướng về thần bí sinh vật dò xét:

- Ngươi bắt chúng ta đến đây để làm gì?

Vẫn giữ nụ cười thân thiện, Tiểu Vi chậm rãi giải thích:

- Nơi này chỉ là địa điểm trung gian, kế đến ta sẽ mang theo các vị thực hiện một lần thứ nguyên lữ hành. Mọi thắc mắc đều sẽ được giải đáp bên trong đó.