Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 46: Một góc của sự thật



- Vì sao lại như thế chứ? “Cuồng Chiến Công Hội” đáng chết!

- Các ngươi dám lừa ta... Thật không thể tha thứ mà!

...

Tại một khu vực khác bên trong học viện Infinite Stratos. Ichika Orimura vừa đi, vừa không ngừng lẩm nhẩm trong miệng, những câu nói vô cùng khó hiểu.

Sau khi nghe theo sự an bài của Houki, hắn đã mang lên bộ trang giáp có tên là Byakushiki, để đi làm nhiệm vụ. Tuy nhiên, khác với màu trắng tượng trưng cho sự thánh khiết, tới từ cỗ máy IS. Thần thái của nó hiện tại, lại chỉ khiến cho người ta cảm nhận được, mười phần đồi phế và chán nản.

Cầm trên tay thanh đao Yukihira, thứ vũ khí cận chiến duy nhất của bộ áo giáp này. Byakushiki bây giờ đang lạc lõng, giữa cả vùng chiến trường rộng lớn. Theo bản năng của mình, Ichika cứ đi thẳng về phía trước, để mặc cho vô số công kích tới từ kẻ địch đánh vào người.

Hắn chẳng nhớ nổi mình đã tiêu diệt bao nhiêu con quái thú. Kể từ khi cùng Houki tách ra, Ichika tựa như cái xác không hồn, chỉ biết tiến lên và tiến lên mà thôi. Thái độ vô tâm này khiến cho Ichika không hay biết là, có hai con mãng xà cực lớn, đang chăm chú vào bóng lưng của mình.

- Rõ ràng đã nói là mượn đường đâu. Tại sao mọi chuyện lại mất kiểm soát đến mức độ này?

- A! Ta muốn giết các ngươi... Giết chết các ngươi...

Đang lúc Ichika cắn răng gào thét, bất chợt có thứ gì đó vừa va đập mạnh vào cơ giáp của hắn. Mặc dù đã sử dụng hệ thống đẩy, để tạm thời giữ lấy thăng bằng. Tuy nhiên Byakushiki cũng bị bức lùi một đoạn đường khá dài. Nếu nhìn kỹ còn sẽ thấy, có hai cái rãnh sâu được bày ra bên dưới chân của nó.

Biến cố này vô tình lại đánh gãy mạch cảm xúc của Ichika. Nhìn lấy các số liệu thống kê bên trên màn hình điều khiển, hắn nhất thời cũng cảm thấy bất ngờ không thôi. Chỉ chiến đấu chưa quá mười phút, Byakushiki đã tiêu hao gần hết một phần năm mức năng lượng hiện có. Chậm rãi nhớ lại những biểu hiện mới vừa rồi của mình, hắn thầm trách bản thân vì sao lại ngu ngốc như thế chứ.

- Ta thật là đần mà! Sử dụng hệ thống đẩy vô tội vạ theo cách này, rõ ràng là đang tự giết chết Byakushiki.

- Nếu không có chiến giáp, làm sao ta có thể đánh bại kẻ đã lừa gạt mình kia chứ.

- Không được! Ta vẫn chưa thể dừng lại ở đây... Đúng rồi, ta còn cần phải tìm cho ra “Cuồng Chiến Công Hội”, để báo thù nữa cơ mà.

Giống như đã suy nghĩ thông suốt, Ichika bắt đầu lấy lại tinh thần. Hắn biết rằng, muốn làm được những điều trên, trước tiên phải vượt qua khốn cảnh ở hiện tại. Chỉ nhìn thoáng qua màn hình quan sát, hắn đã nhận thấy có hai con cự mãng, đang lăm le hướng về phía mình. Hẳn là những quái thú này đã cho rằng, hắn bị đánh bại sau đòn đánh bất ngờ vừa rồi đi.

Có vẻ như hai con rắn lớn đã không nhịn được, bọn chúng bắt đầu muốn nuốt lấy mồi ngon trước mặt. Chỉ thấy một con trong số đó đã lao vụt lên, mở to cái mồm rộng như máy trộn bê tông, làm lộ ra mấy khỏa răng độc đang tràn đầy nước bọt. Nó nhắm ngay đầu của Byakushiki, với ý định trước tiên sẽ cắn vào bộ phận này.

- Khởi động kỹ năng cấm: Reiraku Byakuya. – Ichika thấp giọng nỉ non.

Giống như nhiều bộ IS khác, mỗi khi vận dụng kỹ năng cấm, trang giáp đều sẽ được một quang mang thần bí bao phủ. Sau khi kết thúc quá trình này, lưỡi của thanh đao Yukihira đã chuyển đổi sang trạng thái năng lượng. Với chế độ trên, Byakushiki có thể chém lấy địch nhân mà không cần quan tâm đến, bất cứ lớp giáp nào của đối phương.

Vốn còn đang giữ tư thế chống đao xuống đất, rất nhanh Ichika đã biến mất khỏi vị trí mới vừa rồi. Con mãng xà còn chưa kịp làm ra phản ứng, nó đã cảm thấy sau đầu mình đau nhói. Kế đến nhận thức của nó đột nhiên bị đảo loạn. Chỉ vài giây sau đấy, cái đầu khổng lồ kia đã rơi ra và đập mạnh vào mặt đất.

Cú va chạm này vô tình làm cho khói mù sinh ra. Nhân cơ hội này, Ichika đã dùng hệ thống đẩy, thổi toàn bộ bọn chúng bay về phía con rắn còn lại. Vốn là dã thú, nên con vật kia không hề cảm thấy bi thương, với cái chết của đồng bạn. Trái lại nó bắt đầu phát ra tiếng “chít chít” và đâm thẳng về phía Byakushiki.

Điều này không hẹn mà lại phù hợp với ý định của Ichika. Hắn hiện tại còn đang muốn phát tiết tâm tình của mình đâu.

- Gia tăng tốc độ đánh lửa.

Sau mệnh lệnh của Ichika, bộ phận động lực bên trong cơ giáp, bắt đầu đẩy mạnh hiệu suất của mình. Từ cơ sở là một trong hai IS nhanh nhất thế giới, Byakushiki bây giờ trông không khác gì đứa con của thần gió cả. Nhận thấy mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất, Ichika nghiêng người, bay theo hướng ngang với mặt đất. Trong khi đó, hai tay của hắn nắm chặt lấy thanh đao, nhắm thẳng về phía con cự mãng đang ngày một đến gần.

Không có bất cứ sự cản trở nào, Byakushiki dễ dàng phá vỡ lớp phòng ngự của quái thú. Nó đâm xuyên qua tảng thịt khổng lồ và chỉ để lại một màn mưa máu. Chẳng cần bận tâm đến dáng vẻ hiện tại của mình, Ichika dồn toàn bộ tâm trí vào bản đồ nhiệt, nhằm đảm bảo đối phương đã bị giết chết. Trải qua hơn mười giây sau đó, hắn bắt đầu gia tốc và bay thẳng về một khu vực gần đấy.

- Chờ ta chém hết bọn quái thú, để xem khi ấy ngươi có xuất hiện hay không. – Ichika nghiến răng, nói ra từng chữ một.

...

Tuy nhiên hắn lại không hay biết một điều, những biểu hiện của mình, đã rơi vào trong mắt của một vài người nào đó. Bên trong căn phòng rộng lớn nằm dưới lòng hòn đảo, Hoài Nam đoàn người cùng theo Chifuyu đi đến nơi này. Tại đây có một hệ thống giám sát, bao trọn lấy toàn bộ học viện. Nhờ vào đó, đám người đã được chứng kiến hình ảnh mới vừa rồi của Ichika.

Nhìn xem Chifuyu đã trở nên trầm mặc, không nói nên lời. Hoài Nam đưa cho nàng lon nước ngọt, lấy từ trong đạo cụ không gian của mình. Trông thấy nữ lão sư đã tiếp nhận nó, hắn mới mở lời để đi vào vấn đề.

- Đó chỉ là hình ảnh mà thôi. Nếu có thể, chúng ta cần nghe thêm thanh âm, để có kết luận chính xác.

- Ở đây không có quyền hạn, nhằm lắng nghe tiếng nói bên trong IS cơ giáp. Cho nên yêu cầu này, đáng tiếc là chẳng thể thực hiện được. – Chifuyu lăn qua lại lon nước trên tay mình, đồng thời giảng giải với nam nhân trước mặt.

- Ngươi không làm được nhưng một vị khác thì có thể đúng chứ? – Hoài Nam cười như không cười nhìn lấy mỹ nữ giáo viên.

Chỉ thấy Chifuyu bất chợt sững sờ tại chỗ. Nhưng ngay lập tức, nàng đã bình tĩnh lại, trông dáng vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra vậy. Nàng mỉm cười đối diện với Hoài Nam.

- Vị tiên sinh này nói gì đó? Ta nghe mà mơ hồ đâu.

- Là như vậy sao? Ta còn tưởng rằng, Chifuyu tiểu thư dự định mang cả bọn đến đây, là để giam lỏng cơ đấy. – Hoài Nam chăm chú vào nàng, giống như đang mong chờ điều gì đó.

- Nào có! Ngài suy nghĩ quá nhiều rồi. – Nữ giáo viên ấp úng, vội vàng né tránh ánh mắt đầy tính xâm lược của đối phương.

Hoài Nam không còn để ý đến nàng nữa. Hắn xoay người và nhìn chằm chằm vào một góc tối ở bên cạnh. Mặc dù nơi đó không có ai, thế nhưng hắn vẫn nói chuyện tựa như bình thường vậy.

- Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, Chifuyu tiểu thư biểu hiện thật sự rất hoàn hảo. Từ cảm xúc ngạc nhiên, sau đó đến nghi vấn, rồi cuối cùng là thỏa hiệp, nói thật là không chê vào đâu được.

- Nếu giống như ngài phân tích vậy, thế thì tại sao còn phát ra lời như vừa rồi? – Chifuyu nắm chặt lấy lon nước, dùng giọng hiếu kì hỏi lại Hoài Nam.

Hắn không quay về nhìn nàng, trái lại vẫn tiếp tục vấn đề của mình.

- Ngươi tạo cho chúng ta cảm giác, giống như bản thân đã bất lực, để rồi đành chấp nhận hợp tác với lão bằng hữu của mình.

- Đáng tiếc là Chifuyu tiểu thư lại quên mất một chuyện. Trụ sở ngầm sẽ không bao giờ công khai cho Tabane đi vào.

- Mặc dù mối quan hệ giữa hai người là rất đặc biệt. Nhưng với tư cách của một cựu binh, ngươi sẽ chỉ âm thầm xem như không hay biết gì. Nó trái ngược hoàn toàn với hành động, dẫn dắt chúng ta đến tận nơi như thế này.

- Nếu ta đoán không sai. Hẳn là Chifuyu tiểu thư bởi vì thời gian quá gấp, nên không kịp làm ra ứng biến thích hợp. Trong lúc nguy cấp, ngươi đành nghĩ ra biện pháp này. Xem toàn bộ căn phòng quanh đây, như là hoàn cảnh cho một ngục giam tạm thời vậy.

- Những điều ta nói có đúng không, một cái khác Tabane tiểu thư. – Hoài Nam mỉm cười, đồng thời chờ đợi câu trả lời của đối phương.

- Không sai.

Một thanh âm tương tự như Tabane truyền ra. Nhưng nếu để ý kỹ sẽ nhận thấy, nó xuất hiện ở phương hướng khác biệt hẳn với Tabane khi trước. Hoài Nam kéo ra một chiếc ghế cho đối phương ngồi vào, đồng thời ra hiệu để Tabane của Chat Group đi đến gần mình.

- Thương thế của ngươi ra sao rồi?

Mặc trên mình một bộ đồ ngủ in hình thỏ hồng, lại kết hợp thêm hai cái tai máy móc, trông thiếu nữ hiện tại đáng yêu vô cùng. Trước ánh mắt soi mói của Hoài Nam, nàng vậy mà tỏ ra cực kỳ tự nhiên, khi ngồi vào vị trí đối diện với hắn.

- Ngay cả chuyện này ngài cũng biết sao? – Nàng vừa nói, vừa đưa tay đòi lấy lon nước cho mình.

Mang ra thêm một ít đồ ăn và thức uống đưa cho thiếu nữ. Đang lúc Hoài Nam dự định tiếp lời thì Tabane còn lại đã nhanh hơn hắn một nhịp.

- Hi hi! Một cái khác ta, ngươi lần này bị lừa rồi nha.