Siêu Thứ Nguyên Kết Nối Không Gian

Chương 37: Conan thế giới bí mật



Dừng chân bên trong mội cánh rừng nhỏ nằm ở ngoại thành. Hoài Nam hai người đang ung dung dạo bước dưới những bóng cây rậm rạp. Vừa đi, hắn vừa giảng giải về những điều bí ẩn tại thế giới này cho nhị tiểu thư.

- Ran hẳn là đã nói qua với ngươi về “thứ nguyên lãnh vực” đi?

- Đúng nha. Ta còn biết thêm cả các thế giới song song nữa cơ. – Sonoko gật đầu khẳng định.

- Như vậy thì dễ nói rồi. Thế giới mà ngươi đang sinh sống có một quy luật rất đặc biệt.

- Mọi vấn đề đều phát sinh xung quanh “tổ chức áo đen”. Bất kể là sự kiện nào, cho dù là lớn hay nhỏ thì nó luôn phải tuân theo nguyên tắc này.

- Vì lẽ đó ta mới có tự tin để cho Ran trở thành “nhân vật chính” trong cố sự sắp sửa được viết ra. Đây có thể xem là bước đầu tiên của kế hoạch.

Nhị tiểu thư nhún nhẹ bước chân, tạo ra những tiếng kêu sột soạt trên mặt đất. Nàng nghiêng đầu nhìn Hoài Nam, nghịch ngợm vặn hỏi:

- Có phải hay không là vì Shinichi tình thương cực thấp đâu?

- Ân! Hắn quá kiêu ngạo, thường xuyên đặt bản thân mình vào vị trí của “chúa cứu thế”. Điều này có đôi lúc sẽ mang lại những hậu quả trái ngược. Ta không thể đặt tương lai của cả thế giới vào một người như vậy.

Hoài Nam chẳng hề ngần ngại mà thừa nhận vấn đề này. Giống như hắn nói, những biểu hiện của Shinichi sau khi thu nhỏ, thật sự làm cho người hiểu chuyện phải thất vọng. Nóng vội, tự phụ, hành động thiếu tính toán là những đặc điểm nổi bật nhất của thanh niên này. Nếu không nhờ vào việc mang theo quang hoàn “vai chính”. Nhiều khả năng cả hắn và những người xung quanh đều đã sớm lành lạnh.

Nghe thấy Hoài Nam giảng giải, Sonoko liên tục gật đầu công nhận vấn đề trên. Nếu không phải tên kia là đối tượng mà Ran thầm mến, nàng mới không thèm quan tâm đâu. Thiếu nữ cảm thấy để bạn tốt của mình làm “nhân vật chính” có vẻ thích hợp hơn nhiều.

- Ngài vừa mới nói đó chỉ là bước thứ nhất. Như vậy chắc hẳn còn có các nước đi khác hả?

Hoài Nam chọn được một mảnh đất trống. Lấy từ trong túi áo ra hai quả hạt giống, hắn thả nó ngay xuống bên dưới chân mình. Rất nhanh bọn chúng liền nảy mầm và sinh trưởng thành các đại thụ vững chắc. Kế đến từ trên mỗi thân cây, rất nhiều dây leo bò ra và đan vào nhau ngay giữa không trung. Chẳng mấy chốc một cái xích đu tự nhiên đã được tạo thành. Ra hiệu cho nhị tiểu thư ngồi váo đó, Hoài Nam nối tiếp chủ đề vừa rồi.

- Ngươi thử đoán xem, “ông trùm” hiện tại của “tổ chức áo đen” có thân phận như thế nào.

- Không phải chính là chủ nhân trước của “Lâu đài hoàng hôn”, Karasuma Renya sao?

Bởi vì Ran được nhìn qua quỹ tích tương lai nên đã từng kể câu truyện về tòa lâu đài đó cho Sonoko nghe. Hiện tại từ lời của Hoài Nam xem ra, việc này còn có một tầng bí ẩn nào đó đi. Thiếu nữ không khỏi tò mò chờ đợi hắn trả lời.

- Ngươi nói không sai nhưng đó chỉ là bề nổi mà thôi. Sau khi mất tích bí ẩn, vị kia được cho là ẩn sau màn điều khiển hết thảy mọi thứ.

- Nhưng nếu như hiện tại người lãnh đạo tổ chức không phải là hắn. Ngươi cảm thấy thế nào?

- Ý ngài bọn họ đấu tranh nội bộ hả? – Sonoko thử dò xét.

- Ai biết được! Khả năng cao là hắn đang mượn nhờ một người nào đó đi.

Nghe đến chủ đề chính, thiếu nữ xoa bàn tay thúc giục Hoài Nam mau nói ra sự tình.

-- Ngài đừng úp mở nữa được không? Ta không yêu thích trinh thám chút nào!

- Đường đường nữ thám tử Sonoko lại phát ra cảm thán như thế. Nếu để cho đám người hâm mộ biết chắc hẳn phải khóc thét vì ngươi.

- Hi hi! Là do Ran biết trước kịch tình từ đó mang theo ta chơi mà thôi. Ngài đừng quá đề cao ta nha.

Hoài Nam lắc đầu không còn gì để nói về cô nàng này. Hắn đành tập trung trở lại câu truyện.

- Kỳ thật ta cũng đang điều tra danh tính của người này.

- A! Ngài chẳng phải nắm giữ mọi thứ sao? Nếu không thì có thể đi tìm ý chí thế giới để dò xét nha. – Nhị tiểu thư cấp ra đề nghị của mình.

- Nếu ta nói ngay cả nó cũng không biết thì ngươi có tin không?

- Gì chứ?

Sonoko thiếu chút nữa đã ngã xuống mặt đất. Rất may là Hoài Nam kịp thời đỡ lấy nàng. Ngượng ngùng chỉnh lại tư thái của mình, nhị tiểu thư nhanh nói sang chuyện khác.

- Không phải nói ý chí thế giới quản lý lấy mỗi người chúng ta sao? Vì lý do gì nó lại thiếu hiệu quả ngay tại lúc này chứ?

- Đó chỉ là về mặt lý thuyết mà thôi. Trên thực tế mỗi thế giới sẽ có những hạn chế của riêng mình. – Dừng một chút Hoài Nam lại tiếp tục.

- Ngươi có thể hình dung mỗi thứ nguyên tựa như một cố sự được biên soạn ra vậy. Có những câu truyện đã cố định sẵn kết cục. Nhưng ngược lại, một vài câu truyện sẽ đi theo phương hướng rất khác.

- Bọn chúng phụ thuộc vào từng hoàn cảnh mà sản sinh ra biến hóa thích hợp. Giống như thế giới này, việc tiết lộ thân phận của người đang điều hành “tổ chức áo đen”, chính là hồi cuối của cố sự. Ngay cả ý chí thế giới, bản thân nó cũng không hay biết gì về quá trình diễn biến trên cả.

Nhìn thấy nhị tiểu thư tựa như đã choáng váng. Hoài Nam tạm dừng câu truyện, chờ cho nàng khôi phục lại. Mãi một lúc lâu sau, Sonoko mới trở nên bình tĩnh, nàng vội vàng dò hỏi:

- Chúng ta không thể tham khảo từ các thế giới song song sao? Ý ta là quỹ tích của mỗi thành viên bên trong đa nguyên là tương tự nhau đúng không?

Lấy trong đạo cụ không gian ra một lon nước ngọt đưa cho nàng. Hoài Nam chậm rãi giảng giải:

- Đó là một ý tưởng hay nhưng tiếc là nó không có hiệu quả trong trường hợp này. Như ta đã nói, sự chuyển hóa của “ông trùm” tại mỗi thế giới sẽ diễn ra khác nhau. Có thể ở đây một thám tử A trở thành xưởng rượu chủ nhân. Nhưng tại một thứ nguyên khác, vị cảnh sát B nào đó lại là nội gian không chừng.

Nghe đến đây Sonoko đã hiểu rõ phần nào vấn đề. Bất chợt nàng nhận thấy một vài từ mấu chốt trong lời nói của Hoài Nam. Thiếu nữ nhanh chóng nuốt xuống ngụm nước, vội bày tỏ nghi vấn của mình.

- Ngài nói đến thám tử, chẳng lẽ là nghi ngờ Mori đại thúc là người đứng đầu của “tổ chức áo đen” sao?

Quả nhiên trò chuyện với người thông minh chỉ cần nói một, đối phương sẽ tự suy ra hai hay ba mà. Hoài Nam gật đầu biểu hiện sự đồng ý với nàng. Ngay sau đó hắn lại nói:

- Ta và Tiểu Vi đã lập ra danh sách các nhân vật khả nghi nhất. Mori Kogoro là một cái tên nằm trong số đó.

- Mặc dù vậy, sau khi thăm dò qua thì mức độ trở thành “ông trùm” của hắn là khá thấp.

Tuy không thích trinh thám nhưng phải nói Sonoko rất có thiên phú trong lĩnh vực trên. Chẳng hạn như lúc này, chỉ một câu nói đơn giản, nàng đã liên tưởng đến nhiều thứ khác.

- Lần trước ngài bảo ta đưa bức thư kia cho Mori đại thúc, kỳ thật là muốn xem phản ứng của ông ấy chứ? Nói như vậy, hẳn là đại thúc đã biểu hiện ra điều gì đó khiến cho ngài tin tưởng sao?

- Ân! Từ sau lần đó hắn bắt đầu âm thầm điều tra về sự tình ngày hôm ấy. Nếu là chủ xưởng rượu thì hành động này là rất không hợp lý.

- Tuy nhiên cũng nhờ vào đó, ta phát hiện ra tên kia vậy mà lại là một đại nhân vật đâu.

- Thân phận gì thế? – Thiếu nữ hướng khuôn mặt tràn đầy tò mò về phía Hoài Nam, chờ đợi hắn giải đáp.

Búng nhẹ vào cái mũi của nàng, Hoài Nam mỉm cười trả lời:

- Bí mật.

Sonoko che lấy khuôn mặt mình. Nàng trợn mắt tựa như mèo cái nhìn lấy đối phương.

- Hừ hừ! Ta xem ra là ngài đang lợi dụng Mori đại thúc để giúp mình thu thập tình báo đi.

- Còn rất thông minh nha.

- Dĩ nhiên rồi! Ta là mỹ thiếu nữ Sonoko, một người vô cùng xinh đẹp và trí tuệ mà.

Hoài Nam nhìn lấy cô nàng từ trên xuống dưới. Mãi đến khi nhị tiểu thư sắp bão nổi thì hắn mới mở miệng:

- Đúng là tình thương rất cao nhưng nhan trị thì còn phải suy tính lại. Ngươi nhìn xem cách ăn mặc này! Đáng tiếc cho một túi da tốt mà.

Sonoko không nói thêm gì. Nàng lao thẳng vào trên người Hoài Nam, hai chân còn quấn chặt lấy eo đối phương. Kề sát khuôn mặt của hai người lại với nhau, nàng tức giận chỉ vào má mình vặn hỏi:

- Ta xấu ở chỗ nào chứ? Người ta là mỹ thiếu nữ một trăm phần trăm nha.

Nếu là trước đây có lẽ Hoài Nam sẽ bối rối. Đáng tiếc là trải qua các cô gái trong nhóm oanh tạc. Hiện tạ hắn đã chai lì rồi. Dùng dây mây nhẹ nhàng lôi kéo nàng ra ngoài, Hoài Nam mỉm cười đầy ẩn ý nói với nàng:

- Ran chưa cho ngươi biết là kiểu tóc hiện tại thật sự rất không phù hợp sao.

Nhị tiểu thư nghe thấy thế đã không còn rảnh để bận tâm tới vấn đề vừa rồi. Nàng vuốt mái tóc mình qua lại nhưng nào có nhận ra sự khác biệt gì. Thiếu nữ một mặt không tin dò hỏi Hoài Nam:

- Ta thấy nó thật dễ thương mà. Có phải hay không là do ánh mắt của ngài không tốt đâu?

Hoài Nam không nói nhiều. Hắn nhanh chóng nhờ Tiểu Vi chiếu ra hình ảnh trong tương lai, khi nàng thay đổi cách trang diện của mình. Nhìn vào chân dung mới này, Sonoko bất ngờ không thôi. Thế là ngay trước mặt Hoài Nam, nhị tiểu thư ôm lấy hình chiếu, cười ngây ngô như một ngốc nữ vậy.