Sau Khi Dọn Sạch Kho Địch, Mang Theo Vật Tư Vượt Qua Năm Tai Họa

Chương 18: 18




Một quả trứng luộc, hơn nửa bát mì cắt, hai cái móng heo, một muỗng mì lớn có cả lá cải, một chén lớn tràn đầy được đưa tới trước mặt Vương quản sự.

"Vương quản sự, vì thịt đông tương đối mặn nên ta không cho thêm muối, nếu không đậm đà có thể thêm chút tương ớt, ngươi từ từ dùng!"
Vương quản sự âm thầm gật đầu, uống một ngụm canh liền bắt đầu tăng nhanh tốc độ ăn uống.

Một đám nam nhân cách đó không xa nhìn đến nuốt nước miếng, nhưng cũng không chủ động xin ăn.

Tử Ngọc úp ngược chậu gỗ nhào bột xuống đất, đặt nửa bát mì thêm trứng và một cái móng heo ở trên chậu, cuối cùng đặt một cái muỗng lên trên.

"Tiểu Lạc ăn chậm một chút!"
"Cảm ơn ca ca!"
Tử Lạc không còn đòi rửa tay nữa, cái miệng nhỏ nhắn phồng lên thổi vào cái bát đang bốc hơi nóng.

Tử Ngọc mặt không đổi sắc đem cả canh lẫn mì, cùng nhau đổ vào trong chậu lớn, cho vào trong nồi rồi thêm vào một gáo nước.


Nàng phóng khoáng vén vạt áo bông, ngồi xổm bên đống bắt đầu lửa ăn.

Vương quản sự ăn xong vẫn thấy thèm, lại bật cười lắc đầu nói lời khách sáo với Tử Ngọc.

"Tiểu huynh đệ, món này của ngươi không tệ, nếu có phần dư có thể bán cho chúng ta được không.

"
"Đám lão gia chúng ta không ai biết nấu cơm, toàn nấu ra mùi có thể nói là một lời khó nói hết.

"
"Nếu không, ngươi giúp chúng ta nấu cơm cũng được, dọc theo đường đi thức ăn cùng an toàn đều sẽ được thương đội bảo đảm, ngươi xem có được không?"
Tử Ngọc nhanh chóng uống nốt ngụm canh cuối cùng, lắc đầu nói.

"Vương quản sự, ta có thể làm cơm cho một hai người ăn, nhưng nếu nhiều hơn thì ta sợ mình canh lửa không chuẩn, nói không chừng lại càng khó ăn.

"
"Hơn nữa, ta còn có một đứa nhỏ bên người, không thể để nó rời xa ta được.

"
"Canh này chế biến rất đơn giản, các ngươi có thể tự mua nguyên liệu làm cũng được, rất tiện mang ra ngoài.

Tử Ngọc đào ra một chút tro từ cỏ cây đem đi rửa bát, rửa bằng nước nóng ở trong nồi.

"Chế biến thịt đông cũng rất đơn giản, ta dùng xương heo, gà, giò heo, lại thêm dầu nước thì có thể cho thêm bì thịt.

"
“Sau khi vớt bọt máu thì thêm hành, gừng, rượu trắng đun sôi, đun trên lửa nhỏ hầm tới khi thịt mềm nhừ, để qua đêm liền đông lại.



Vương quản sự sợ mình không nhớ được, liền đọc lại hai lần cho Tử Ngọc xác nhận là không sai, rồi mới chắp tay nói cám ơn.

"Tiểu huynh đệ, phần tình này của ngươi đại ca sẽ ghi nhớ, cũng đừng gọi là Vương quản sự nữa, trực tiếp gọi là Vương ca đi.

"
"Cần người giúp đánh xe thì nói một tiếng, một mình ngươi dẫn theo đứa nhỏ cũng không dễ dàng gì.

"
"Sáng mai vào lúc gần xuất phát, ta sẽ bảo Tiểu Ngũ tới an bài cho ngươi, có cái gì không hiểu ngươi cứ trực tiếp hỏi hắn.


Tử Ngọc không nghĩ tới chỉ là món thịt đông đơn giản, vậy mà lại được hưởng loại đãi ngộ này, nàng xem như đã trực tiếp đánh vào nội bộ đi!
"Đa tạ Vương ca chiếu cố!"

Tuyết rơi trên người rất nhanh đã tan, người của thương đội cũng lục tục tiến vào lều trại nghỉ ngơi, có bốn người trực đêm canh gác đống lửa.

Một lần nữa đổ thêm nước và củi, nấu hết trứng gà còn lại, rồi lại cầm theo bô dẫn Tiểu Lạc đến chỗ tối đi vệ sinh.


Trở về thấy nước trong nồi đã sôi, múc nửa gáo nước ra đổ vào trong chậu chuyên dùng để rửa chân, tiếp tục lau mặt rửa chân cho Tiểu Lạc.

Chiếu cố đứa nhỏ xong, lại đặt hắn vào bên trong xe đắp chăn kỹ, Tử Ngọc mới có thời gian dọn dẹp bên ngoài.

Mở mái che phía trước, đắp cho con la một cái chăn cũ để giữ ấm, hình ảnh này khiến một loạt người trực đêm phải bật cười.

Chờ Tử Ngọc thu thập xong, trứng gà trong nồi cũng đã chín, số nước còn lại trong nồi cũng trở thành nước rửa mặt rửa chân.

Tử Ngọc lại lấy ra hai cái lò sưởi nhỏ bằng đồng, cho thêm hai khối than vào trong lửa, cho thêm vào nửa nồi nước vào cái nồi vẫn còn hơi nóng tỏa ra.

Thu dọn xong những việc lặt vặt này, Tử Ngọc mới thản nhiên xách trứng gà cùng lò sưởi nhỏ lên xe la, nàng lơ đãng liếc mắt nhìn một chiếc xe ngựa ẩn trong màn đêm.