Rung Động: Sự Quyến Rũ Của Thiên Thần

Chương 127: Phần 2





Justin sau khi nghe Hà My nói xong, anh chẳng thèm quan tâm đến Bella đang ỏng ẹo bên cạnh. Một động tác đã hất cô ta qua một bên, Bella nếu không được ông bà Frank đỡ thì sẽ té ngay. Điều này càng khiến cho Bella đối với Hà My ghi thù sâu sắc hơn. Đã vậy còn trước bao nhiêu người, Justin lại vì Hà My mà không đoái hoài đến cô ta…. Thật sự làm cô ta tức chết !.

Đôi chân dài nhẹ bước tới chỗ Hà My, tay vươn ra một cái đã kéo lấy thân thể nhỏ nhắn, yêu kiều ôm vào lòng.

Khoé môi anh tuấn nhếch lên một đường tuyệt đẹp, vẻ mặt ôn nhu cưng chiều nhìn giai nhân trong lòng. Tiếng nói trầm ấm nhẹ vang lên:

“Bae, đừng tức giận nữa mà! Loại người đầu có não nhưng không thể hoạt động như vậy, em cần gì phải phí lời chứ. Cái miệng nhỏ này của em chỉ nên….”

Nói một đoạn, Justin ngưng lại, lắp lửng cười cười với Hà My, không tiếp tục nói nữa.

Hà My cũng vì điệu bộ này của anh mà sinh ra khó hiểu trên gương mặt xinh đẹp.

Đôi môi nhỏ mím lại, hai mắt phượng long lanh nâng lên rồi cất tiếng:

“Nên cái gì ? Học cái thói ăn nói không đầu khônh đuôi của ai vậy hả ?”

Justin vẫn giữ nét tươi cười đầy ôn nhu, anh yêu dáng vẻ này của cô quá đi mất.

Cánh môi bạc nhẹ dán lên gò má ửng hồng mịn màng, sau đó lần lần ra sau tiến tới vành tai mẫn cảm. Hơi hé môi khẽ day lên làn da nhạy cảm nơi vành tai trắng nõn. Justin hít nhẹ rồi lại phà làn hơi ấm nóng len vào vành tai khiến cơ thể Hà My nhất thời cứng đờ.

Tựa như có ma lực dụ hoặc làm cho Hà My nóng bừng. Một hơi thở của anh cũng khiến những nơi nhạy cảm trên cơ thể cô bắt đầu phản ứng.

Hít thật khẽ để điều chỉnh tâm trạng đang có phần chuyển hướng không tốt, Hà My cắn nhẹ môi dưới, tỏ vẻ muốn Justin nói nhanh lời anh đang bỏ dở.

Justin vẫn cười thật ôn nhu với cô, lần nữa anh cúi xuống điểm lên vành tai cô một nụ hôn. Tiếng nói như mê hoặc lần lần ở bên tai cô phát ra:

“Cái miệng nhỏ này của em chỉ nên ở dưới thân anh, yêu kiều cầu xin anh “yêu” em thật nhiều thôi. Với cả còn phải nói những lời mật ngọt với anh nữa. Anh rất thích nghe em nói yêu anh, âm thanh đó vô cùng kiều mị, lại quyến rũ khiến anh mỗi lần nghe đều phấn chấn, muốn làm chuyện xấu.”

Từng câu từng chữ nói ra vô cùng nhẹ nhàng, nhưng ý tứ thật sự khiến Hà My ngượng đến đỏ bừng cả mặt.

Cô trừng Justin một cái, tay đánh lên cơ ngực rắn chắc qua lớp áo. Hơi nhích người ra một chút, hai tay khoanh lại, cô nói:

“Ăn nói không đứng đắn gì cả. Anh xem, áo của anh bị ám mùi của phụ nữ khác rồi, em thật sự khó chịu đó.”

Quan khách xung quanh xì xầm, bàn tán, còn nhà Frank thì lại có phần kênh kiệu. Họ đang chờ xem Justin phản ứng thế nào. Nhất là Bella, cô ta dám chắc anh sẽ chẳng vì một câu nói của Hà My mà làm bẽ mặt cô ta đâu. Tình cảm hai gia tộc thân thiết lắm, nơi đông người thế này, Justin dù có muốn thì cũng phải nghĩ kĩ. Mọi hành động của anh đều sẽ ảnh hưởng đến cả gia tộc phía sau.

Ngay khi Bella định cất bước đến chỗ Justin đổ dầu vào lửa thì chợt khựng lại, đôi mắt cô ta mở to kinh ngạc. Còn mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên không kém, ai ai đều trợn mắt ra nhìn.

Sau khi Hà My tỏ ra khó chịu, Justin nhìn cô rồi mỉm cười, tay nhanh chóng cởi bỏ áo veét ngoài. Anh chẳng màng đến đó là đồ thiết kế riêng hay loại vải may đắt tiền, cứ thế thẳng tay ném xuống đất trước mắt mọi người.

Lần nữa vươn tay kéo Hà My ôm vào lòng rồi nói:

“Được chưa Bae, còn lại về nhà anh cởi rồi quăng đi. Ở đây nhiều người lắm, anh không thể để người ta xem hàng của em được. Chỉ có em mới có thể sử dụng cơ thể này thôi….Nhất là nơi bên dưới….”

Hà My đỏ mặt, môi chúm chím cười trông vô cùng đáng yêu. Justin không nhịn được cúi xuống hôn lên trán cô một cái.

Hà My hơi đẩy anh ra sau đó nói:

“Được rồi được rồi, chẳng đứng đắn gì cả. Anh làm như thế không chừng Bella tiểu thư giận đấy nhé. Người ta dựa dẫm anh, ỏng a ỏng ẹo vậy mà anh lại tạt cho người ta gáo nước lạnh ngắt thế. Ai thế nào chứ nếu em mà là cô Bella đây thì chắc tìm cái lỗ chui xuống. Đã muốn cướp chồng người khác rồi mà còn bị người ta đẩy ra xa nữa…Nhục nhã thật đó!”

Hà My nói với Justin nhưng cũng như muốn nói với tất cả mọi người. Giọng điệu có phần trêu chọc lại như khẳng định rằng, Justin là của cô, người nào cướp đi chắc chắn có cái kết không đàng hoàng.

Justin đưa tay ngắt yêu chóp mũi thanh tú của cô, sau đó quay sang nhìn toàn thể mọi người có mặt. Nhất là ánh mắt hằn lên tia lạnh lẽo dành cho những người trong gia tộc Frank.

Giọng nói trầm thấp vang lên đủ cho tất cả những ai có mặt ở đây nghe:

“Ngày hôm nay đến đây tôi có một lời muốn tuyên bố với tất cả những ai có mặt. Tháng sau, tôi và Lê tiểu thư, cô Hà My-người phụ nữ đang đứng cạnh tôi, cũng là người tôi yêu nhất, sẽ tổ chức lễ cưới. Nhân đây tôi muốn nói, bất kì người nào có ý định, hay lời nói không hay về vợ sắp cưới của tôi, người đó chắc chắn không có kết cục tốt. Nhất là gia đình nhà Frank, nếu muốn giữ quan hệ với gia tộc Williams thì đừng dại dột gây chuyện với vợ tôi. Tôi biết các người thèm khát vị trí thiếu phu nhân bên cạnh tôi rất lâu rồi. Nhưng người muốn ngồi vào đó phải do tôi chọn, và đưa về ra mắt gia đình. Cho nên đừng lúc nào cũng mang danh thân thiết rồi làm loạn lên. Đây là nhắc chung và khẳng định rằng, cô Hà My sẽ là người vợ duy nhất của tôi. Kẻ nào động đến thì toàn bộ người trong gia đình kẻ đó sẽ bị thanh tẩy. Frank nhớ câu này của tôi thật kỹ nhé! Đừng để gia tộc các người, đang bên bờ vực thẳm, mà vì hành động ngu ngốc của một trong số các người đẩy rơi xuống vực.”

Một lời tuyên bố khẳng định chắc nịch của Justin đã làm cho mọi người vừa e sợ, vừa ngưỡng mộ. Riêng người nhà Frank mặt mày cắt không còn giọt máu, Bella và ba mẹ cô ta tức điên nhưng chẳng thể làm gì. Muốn mượn bữa tiệc này để gán ghép Bella và Justin, nhưng lại thành sự nhục nhã cho bọn họ.

Bella nhìn theo Justin và Hà My rời đi, lòng cô ta hừng hực lửa hận, ánh mắt sắc bén ghi nhớ ngày hôm nay. Cô ta nhất định phải khiến Hà My sống dở chết dở vì sỉ nhục cô ta, phải khiến Justin yêu cô ta say đắm. Nhất định phải như vậy.

Justin và Hà My rời đi ngay khi nói xong, trên đường ra đến ngoài cổng được mọi người chúc phúc rất nhiều. Phóng viên cũng đến hỏi nhưng cả hai chỉ trả lời qua loa, ngắn gọn và cũng chẳng màng đến sự căm phẫn của gia tộc Frank.

Ngay khi lên xe Justin đã đè Hà My vào ghế mà hôn thật dữ dội như vũ bão. Phải mất một lúc lâu anh mới buông ra.

Hơi thở nặng nề phả vào khuôn mặt xinh đẹp, anh nói:

“Gần em là anh chẳng kiềm chế nỗi nữa, Bae!”

Hà My mỉm cười nâng tay lên vòng qua cổ anh, rướn người hôn vào môi anh thật kêu. Cô nói:

“Phải thế chứ, em bé của em chỉ được yêu thích một mình em thôi. Em đói rồi, muốn ăn thật ngon.”

“Được, đưa em đi ăn ngon!”

Justin cười cười hôn mấy cái vào khắp nơi trên mặt cô, sau đó giúp cô thắt dây an toàn. Xong xuôi bắt đầu lái xe đưa cô đi ăn.