Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 326: Ân tình của người đẹp



Lại xuất hiện một việc khiến mọi người cảm thấy bất ngờ, đại hội do Tống Mân chủ trì.

Thông thường mà nói, đại hội toàn khu nên là do lãnh đạo chủ chốt như Phó Bí thư Địa ủy, đôi khi là Chủ tịch Địa khu chủ trì. Tống Mân mặc dù cũng là lãnh đạo, nhưng chức vụ thực tế chỉ là Bí thư Thị ủy Ngạn Hoa. Để ông ta chủ trì đại hội hôm nay, có ý nghĩa rất đặc biệt.

Đại hội này, vốn là “Hội nghị học tập” của thị xã Ngạn Hoa, Phạm Hồng Vũ là cán bộ của thị xã Ngạn Hoa, hiện tại đổi thành đại hội toàn địa khu, nhưng chủ đề của đại hộ vẫn không thay đổi, vẫn là phê phán Phạm Hồng Vũ.

Do Tống Mân chủ trì, cũng coi như là hợp tình hợp lý.

Tống Mân phấn chấn, đưa bài viết ra, bắt đầu chủ trì. Đây cũng là một điểm bất đồng. Bình thường người chủ trì hội nghị thường nói khá ngắn gọn, chủ yếu là mời lãnh đạo lên tiếng. Nhưng xem tư thế này của Tống Mân, có lẽ ông ta sẽ thao thao bất tuyệt một phen.

Sự thật đúng là như thế.

Tống Mân vừa bắt đầu, đã chậm rãi đọc bài viết hôm đó của Lục Thành Đống. Từ thời gian đó đến nay, truyền thông cấp cao không ngừng cho đăng những bài viết có liên quan, trong đó có một số người có địa vị còn cao hơn cả Lục Thành Đống.

[CHARGE=3]Nhưng hôm nay Tống Mân cố tình chọn bài viết của Lục Thành Đống, dụng ý này không cần phải hỏi cũng biết.

Trong một đại hội lớn, việc “học tập’ bài viết của ai có huyền cơ rất lớn.

Lục Thành Đống trước đó không lâu đã được đề bạt làm Phó chủ nhiệm phòng Nghiên cứu chính sách, cấp bậc tạm thời không thay đổi, nhưng đây chỉ là vấn đề thời gian. Nếu được lãnh đạo tầng cao để mắt đến thì cấp bậc bộ trưởng, thậm chí là hơn cũng chỉ là việc bình thường.

Tống Mân đọc diễn cảm, ngắt dừng đúng lúc, cảm xúc trào dâng, thỉnh thoảng còn đưa tay múa may, để tăng thêm giọng điệu. Đọc đến chỗ hay thậm chí còn rung đùi đắc ý, mang theo vẻ tán thưởng và ngưỡng mộ.

Thật là một hành động tốt.

Sau khi đọc diễn cảm bài viết của Lục Thành Đống, Tống Mân liền nói tới bài phát biểu của một đồng chí lãnh đạo tầng cao trong thời gian trước. Còn liên hệ thực tế, việ cải cách xí nghiệp công hữu thị xã Ngạn Hoa và công tác thu hút đầu tư đã thu được những kết quả rực rỡ.

- Sự thật chứng minh thị xã Ngạn Hoa đi đúng đường. Chúng ta đã giải quyết xong những khó khăn của xí nghiệp công hữu gặp phải trong quá trình cải cách mở cửa. Rất nhiều xí nghiệp quốc doanh, tập thể sau khi thay đổi chế độ, tuy rằng thuộc tính sở hữu đã thay đổi nhưng lại đem lại hiệu quả kinh tế và hiệu quả xã hội lớn. Gánh nặng tài chính được giảm bớt, công nhân cũng có được lợi ích thực tế…

Tống Mân múa may cánh tay, dõng dạc kết thúc bài phát biểu của mình.

Hội trường vang lên tiếng vỗ tay rầm rầm.

Cán bộ của thị xã Ngạn Hoa vỗ tay nhiệt liệt, trong đó có không ít người mặt mày rạng rỡ, cảm xúc kích động.

Thực tế, rất nhiều cán bộ có mặt ở đây ngày hôm nay, thời gian này cũng đã “chịu đủ dày vò” rồi. Bàn cờ chính trị ở thị xã thậm chí là cả địa khu Ngạn Hoa ngày càng kịch liệt, đứng về phe Tống Mân và Lục Nguyệt hay là đứng về phía Khâu Minh Sơn, vẫn là lựa chọn rất gian nan.

Hiện tại phiền não này đã không còn nữa.

Phạm Hồng Vũ gây sức ép nữa thì cũng chỉ là lấy trứng chọi đá.

Trận long tranh hổ đấu về sau, cục diện cuối cùng cũng trở lại yên lặng rồi.

Ngoại trừ Phạm Hồng Vũ từ một ngôi sao chính trị mới, trong nháy mắt bị hủy diệt ra thì không có thay đổi gì. Trời vẫn xanh và mây vẫn trắng.

- Tiếp theo, các đồng chí hãy nổ một tràng pháo tay, xin mời đồng chí Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa lên cho chỉ thị.

Tống Mân dẫn đầu vỗ tay.

Tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên như thủy triều.

Lương Quang Hoa ho khan một tiếng, đeo kính lão vào, lấy bài phát biểu ra.

Nếu như là hội nghị bình thường, Bí thư Lương thường không cần dùng bài phát biểu mà mà ngẫu hứng lên tiếng. Ông ta là nhân vật số 1, nói bất kỳ câu gì đều là chỉ thị quan trọng, chỉ có trường hợp quan trọng Lương Quang Hoa mới sử dụng bài phát biểu được chuẩn bị sẵn.

- Các đồng chí.

Lương Quang Hoa cao giọng nói.

Rất nhiều người không kìm nổi, liền nhìn lên Bí thư Địa ủy.

- Vừa rồi đồng chí Tống Mân nói rất hay, nói đến tư tưởng của đại hội hôm nay. Cái gì là cải cách mở cửa? Cái gì là thị trường hóa? Chúng ta từng có tranh luận, thậm chí là có chia rẽ. Nhưng hôm nay đã có đáp án, sự thật thắng cho hùng biện. Bất kể làm thế nào. Chỉ cần xí nghiệp sống là sẽ mang đến lợi ích cho nhà nước…

Lương Quang Hoa cũng giống như Tống Mân, giọng nói rất to.

Người sáu mươi tuổi, vẫn trông vẫn rất tinh thần, không chút nào già nua cả.

Các cán bộ tham dự hội nghị đều tập trung tinh thần nghe chỉ thị ủa Bí thư Địa ủy.

Lương Quang Hoa không đọc bài viết nào, mà trình bày trọng điểm tinh thần bài phát biểu của đồng chí lãnh đạo cao tầng, rất phù hợp với địa vị thân phận của ông ta.

- Các đồng chí, đối với tinh thần bài phát biểu của lãnh đạo trung ương, chúng ta nhất định phải học tập nghiêm túc. Mỗi một cán bộ đảng viên đều phải làm được. Từ thời gian đó đến nay, ở địa khu Ngạn Hoa chúng ta xuất hiện một luồng tà khí…luồng tà khí này là cái gì? Chính là một số đồng chí tư tưởng bảo thủ, coi thường kỷ luật, công nhiên đối nghịch với quyết định của cấp trên. Tư tưởng và hành vi này, đều cực đoan sai lầm, nhất định phải phê phán nghiêm túc, Ví dụ như đồng chí Phạm Hồng Vũ ở thị xã Ngạn Hoa chẳng hạn.

Lương Quang Hoa nhấn mạnh, nghiến răng nghiến lợi nói ra tên của Phạm Hồng Vũ.

Ánh mắt của mọi người lại tập trung lên phía trên.

- Phạm Hồng Vũ có đến không?

Lương Quang Hoa uy nghiêm quát.

- Đến!

Phạm Hồng Vũ giơ tay đứng dậy, cao giọng trả lời.

- Báo cáo Bí thư Lương, tôi đến.

- Rất tốt!

Lương Quang Hoa hiển nhiên không ngờ Phạm Hồng Vũ lại trả lời lưu loát như vậy, nhìn qua người trẻ tuổi này còn điềm tĩnh hơn cả Bí thư Lương.

Phạm Hồng Vũ không sợ đối diện với Lương Quang Hoa.

- Các đồng chí, tôi tin rằng mọi người đã biết người này rồi đúng không? Cậu ta chính là Phạm Hồng Vũ, đã từng là Bí thư Đảng ủy thị trấn Phong Lâm thị xã Ngạn Hoa, trong vụ giải cứu thôn Đại Vương đã đạt được công lớn. Nhưng đồng chí này tuổi trẻ, mà tư tưởng lại cực đoan bảo thủ, tác phong làm việc không đường hoàng, coi thường kỷ luật của tổ chức đảng. Sau khi Thị ủy Ngạn Hoa có quyết định, Phạm Hồng Vũ không những không chấp hành mà còn ngang nhiên chống lại. Đây là hành vi gì?

Lương Quang Hoa giận dữ mắng, sắc mặt đen xì như đáy nồi.

- Đối với hành vi như vậy, quan điểm của Địa ủy rất rõ ràng, tuyệt đối không nhân nhượng, nhất định phải xử lý. Công nhiên làm trái lại tổ chức, cũng giống như trong chiến đấu không phục tùng chỉ huy, thậm chí là làm lĩnh đào ngũ. Bất kể là ai, nếu vi phạm như vậy thì đều bị xử lý.

Lương Quang Hoa đập tay xuống bàn.

Hội trường hơn ngàn người, lập tức lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều kìm nén bực bội, không dám phát ra lời.

Đúng lúc này, một tràng vỗ tay đột ngột vang lên, là từ hàng ghễ của thị xã Ngạn Hoa, không ngờ chính là Lục Nguyệt.

Lục Nguyệt là người đầu tiên vỗ tay.

Những cán bộ khác tự nhiên cũng vỗ tay theo. Tuy nhiên tiếng vỗ tay này lại rất thưa thớt, chỉ một bộ phận nhỏ nhát gan, sợ hãi Lương Quang Hoa nên mới vỗ tay.

Lương Quang Hoa cũng không tức giận.

Đợi tiếng vỗ tay dừng hẳn, Lương Quang Hoa cao giọng nói:

- Đương nhiên, tôn chỉ của Đảng là, trị bệnh cứu người, đối với những đồng chín vi phạm sai lầm, chúng ta đều cho một cơ hội để người đó sửa sai. Đồng chí Phạm Hồng Vũ tuy rằng vi phạm nghiêm trọng, nhưng tổ chức vẫn cho cơ hội sửa sai. Phạm Hồng Vũ, cậu lên đài, trước mặt toàn bộ cán bộ của địa khu, hãy kiểm điểm sâu sắc. Căn cứ vào thái độ của cậu, tổ chức sẽ xử lý một cách công bằng.

Nhân viên phục vụ liền chuẩn bị microphone bên cạnh đài chủ tịch, đây là vị trí kiểm điểm.

Còn muốn kiểm điểm trước mặt mọi người?

Rất nhiều cán bộ tham dự hội nghị tỏ ra thông cảm.

Nói Phạm Hồng Vũ đánh vào mặt thị xã Ngạn Hoa, nhưng người ta dù sao cũng là đăng bài trên Quần Chúng nhật báo, rất quang minh chính đại. Đám Lương Quang Hoa lại trả thù hèn hạ như vậy, thật là quá đáng.

Phạm Hồng Vũ đứng dậy, nhếch miệng cười, chuẩn bị lên đài.

Người này đúng là điếc không sợ súng, lúc nào rồi mà hắn còn cười?

Đúng lúc này, một bóng dáng thon thả mạnh mẽ đứng dậy.

Là Cao Khiết.

Cao Khiết hôm nay ăn mặc rất chính thức, một bộ đồ Tây trang đen nhánh, khuôn mặt xinh đẹp lạnh như băng, cầm một cốc trà đi nhanh tới chỗ Phạm Hồng Vũ.

- Đồng chí Phạm Hồng Vũ, uống miếng nước đã.

Cao Khiết đưa trà tới bình tĩnh nói.

Phạm Hồng Vũ ngồi ở vị trí đó, cũng không có nước bày trước mặt.

Tất cả đều ngây người, há hốc miệng, vẻ mặt tỏ ra không thể tin nổi.