Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Chương 19



Bởi lời nói của Lưu Uyển khiến Uy Lan có chút khiếp sợ, hắn không dám tin vào tai mình nữa. Uy Lan im lặng một lúc lâu không nói gì nhưng rất nhanh ổn định tinh thần, hiểu ra những lời của Lưu Uyển nói có ý gì.

Lần này ánh mắt Uy Lan nhìn về phía Lưu Uyển càng cảnh giác hơn, không dám tin tưởng nhìn Lưu Uyển nói:“ Cậu muốn nói chuyện gì với tôi “.

Thật ra từ lúc nghe Lưu Uyển câu trước đó của Lưu Uyển, Uy Lan biết được có thể cậu cũng trùng sinh, nên điều này khiến Uy Lan rất cảnh giác, bởi kiếp trước hắn từng bắt Lưu Uyển tuy không đích thân tra tấn Lưu Uyển, cũng không giết cậu nhưng dù sao cái chết của Lưu Uyển cũng là do hắn mà ra.

Vậy nên khi thấy Lưu Uyển xuất hiện hắn mới không khỏi khiếp sợ, hắn còn nghĩ tới cậu có khi đến chả thù hắn chứ, nhưng không ngờ câu nói tiếp đó của Lưu Uyển khiến Uy Lan liền lâm vào trầm tư.

Uy Lan dù sao cũng là người thông minh hơn hết trước đó hắn từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, vì lúc đó Uy Lan muốn lấy lòng một người có gia thế giàu có rất yêu thích tiểu thuyết, nên Uy Lan cũng biết về việc trùng sinh và nhiều chuyện huyền ảo hơn rất nhiều.

Lời nói của Lưu Uyển chả khác là đang nói, Lưu Uyển hiện tại không phải Lưu Uyển trước đó, nói cách chính giống như đã bị chiếm thân xác vậy.

Dù vậy Uy Lan chả tin tưởng lời nói của Lưu Uyển tí nào, nếu Lưu Uyển không phải người của trước đó vậy vì sao Lưu Uyển này lại tìm đến mình.

Nhìn phản ứng của Uy Lan, Lưu Uyển sao không nhận ra Uy Lan đang suy nghĩ gì chứ nhưng cậu trước giờ không muốn giải thích quá nhiều. Lòng vòng quá khiến cậu rất ghét đó nha, giống 3 tên vừa rồi, cậu thừa biết bọn họ sẽ định làm gì nhưng cậu không rảnh nói chuyện vớ vấn mấy đám người này đâu.

Quá phiền phức không bằng trực tiếp ra tay cho đỡ phải nói nhiều.

Thế là ngay sau đó Lưu Uyển không cho Uy Lan kịp phản ứng đã trực tiếp bắt Uy Lan lên xe của cậu, vừa rồi cậu chỉ hỏi cho có thôi nếu Uy Lan chần chừ không muốn, vậy thì Lưu Uyển cũng không ngại mà ra tay luôn đâu.

Từ lúc bị đưa lên xe trong lòng Uy Lan bây giờ rất hoảng loạn, tuy hắn có chút muốn phản kháng nhưng nghĩ tới vừa rồi cậu đánh ba người đó.

Uy Lan liền rơi vào trầm lặng không nói gì thêm, có thể nó dù bất kỳ kiếp nào Uy Lan rất thông minh nhưng giá trị vũ lực lại chẳng cao tí nào. Hiện tại còn không có dị năng thì hắn làm sao dám phản kháng lại đây chứ, thôi thì cứ nhìn xem tình hình trước đã.

Nhìn ra cửa sổ cảnh chưa kịp ngắm đã liên tục thay đổi trong chớp nhoáng, tốc độ xe lái của Lưu Uyển rất nhanh nhưng không hề gây ra xóc nảy, Uy Lan nhíu lông mày nhìn Lưu Uyển lái xe lên tiếng hỏi.

Uy Lan:“ Chúng ta đang đi đâu “.

Nghe Uy Lan lên tiếng Lưu Uyển chỉ nhìn hắn chứ không nói gì cả, Uy Lan thấy vậy đành im lặng lại không nói gì thêm, trong lòng thì đang tính toán tiếp theo phải đối phó thế nào.



Khoảng 1 tiếng sau chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, Lưu Uyển bước xuống trước không nói gì tiến gần bờ biển, còn Uy Lan thấy vậy cũng không chần chừ mà xuống xe.

Vốn tính toán tìm đường trốn nhưng ngay sau đó Lưu Uyển quay sang nhìn Uy Lan nói:“ Nếu không muốn gặp chuyện thì đi theo tôi “.

Uy Lan nghe vậy trong lòng thầm chửi thề, cuối cùng vẫn đi theo Lưu Uyển.

Lưu Uyển rất biết chọn chỗ cậu chọn một vách đá cách nước biển hơn 40 m, từ đây họ có thể thấy được một đại dương bao la.

Âm thanh của sóng biển cùng với tiếng gió hoàn vào nhau, tạo cảm giác thoải mái đến lạ thường, cảnh vật xung quanh nơi này còn rất đẹp không kém. Nếu là ngày thường đến đây ngắm cảnh có lẽ sẽ khiến người ta có tâm trạng tốt hơn nhưng đối với Uy Lan tình hình hiện tại chả có tâm trạng đâu mà ngắm.

Cuối cùng Uy Lan vẫn lên tiếng trước:“ Cậu muốn gì “.

Lưu Uyển nghe vậy không có trả lời luôn mà nhìn về phía xa, lại nhìn xuống độ cao từ vách đến mặt nước biển, trong lòng tính toán quay sang nhìn Uy Lan nói.

Lưu Uyển:“ Cũng không có gì chỉ là muốn cậu tham gia một trò chơi mạo hiểm với tôi mà thôi “.

Nghe Lưu Uyển nói xong trong lòng Uy Lan không hiểu ra sao, không hiểu tại sao cách nói chuyện của người này lại đi nhanh như vậy, Uy Lan nhíu mày lên tiếng:“ Nếu tôi không muốn tham gia thì sao “.

Câu của Uy Lan vừa dứt Lưu Uyển nhìn thẳng vào mắt hắn chợt mỉm cười nhẹ, cơn gió lúc này thổi lớn làm cho Lưu Uyển đứng gần vách đá tạo cảm giác như bất cứ lúc nào có thể rơi xuống đó.

Lưu Uyển cũng không thích dài dòng khóe miệng nhếch lên, nói với giọng điệu thờ ơ như thể là lẽ đương nhiên:“ Cậu không muốn thay đổi số phận sao, số phận mà trước đó cậu phải trải qua, Uy Lan à không phải việc có kí ức của kiếp trước sẽ đơn giản mà vượt qua thế đây, mọi thứ những gì mà cậu đã trải qua chưa chắc đã là thật đâu, vậy chả lẽ cậu không muốn thay đổi thật à... “.

Đúng là phong cách nói chuyện của Lưu Uyển có khác, những gì cậu nói không quá nhiều và dài dòng nhưng lại đúng trọng tâm, Uy Lan nghe xong mà phải mất rất lâu mới hiểu những gì Lưu Uyển nói sao.

Hắn rất thắc mắc... thắc mắc tại sao cậu lại biết nó, nhìn vào biểu cảm ấy Uy Lan có thể chắc chắn Lưu Uyển không hề nói dối, mà sự thật đằng sau có khi nó còn kinh khủng hơn rất nhiều.

Rốt cuộc Lưu Uyển này là ai chứ, tại sao cậu lại biết việc hắn trùng sinh, tại sao biết nhiều thứ như vậy.