Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 404



CHƯƠNG 404

Mấy người đàn ông lực lưỡng bưng thuốc mê chuẩn bị đổ vào miệng hai mẹ con này, cơ bắp trên mặt họ đều bạnh ra.

Tô Thư Nghi hơi sợ, cô úp mặt vào ngực Cố Mặc Ngôn không dám nhìn, bàn tay lạnh buốt. Cô nhất thời hơi mềm lòng.

Nhưng Khương Dĩ Mai và Lâm Bảo Châu lại không hề hối hận, ngược lại còn đang kêu gào muốn giết cô, căm ghét cô như thế nào.

Trái tìm Tô Thư Nghỉ run lên, cứ mặc cho Cố Mặc Ngôn xử lý là được, cũng coi như trút giận cho Tô Ninh Kiều mẹ cô.

Mặc dù tấm lòng của cô lương thiện, nhưng dù sao cô cũng không phải thánh mẫu hay là bánh bao mặc cho người ta nhào nặn. Nếu năm đó Lâm Bảo Châu có thể đối xử với cô như vậy, bây giờ cô cần gì phải mềm lòng?

Hai mẹ con Lâm Bảo Châu đã sắp sửa bị làm nhục rồi, nhưng không ngờ vào đúng thời khắc quan trọng này, Dương Tùng Đức đột nhiên nhận được một cuộc gọi, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi dữ dội!

Sao lại như vậy…

Chuyện gì đang xảy ra thế này!

Anh ta cảm thấy sự việc rất nghiêm trọng, nhất định phải lập tức ngăn Cố Mặc Ngôn và mấy người đàn ông lại.

Dương Tùng Đức vội rỉ tai Cố Mặc Ngôn.

Không biết anh ta nói gì, chỉ thấy mặt Cố Mặc Ngôn cũng biến sắc, anh đột nhiên khoát tay, ngăn hành vi của mấy người đàn ông lực lưỡng lại.

“Dừng tay! Các người mau dừng tay!”

Dương Tùng Đức tiến lên ngăn mấy người đàn ông lại.

Thuốc đã đưa đến bên miệng Lâm Bảo Châu và Khương Dĩ Mai, đột nhiên bị kêu dừng lại nên bắn tung tóe khắp người bọn họ.

Mấy người đàn ông lực lưỡng kịp thời thu †ay lại, Dương Tùng Đức bảo bọn họ trở về.

Lâm Bảo Châu và Khương Dĩ Mai sợ đến mức chân nhữn cả ra, vẫn chưa định thần lại được.

Cố Gia Huy vừa bất ngờ mừng rỡ cũng vừa hơi nghi hoặc, tại sao Cố Mặc Ngôn lại đột nhiên kêu dừng?

Anh ta cũng không muốn nghĩ nhiều như vậy. Đã có cơ hội được cứu rồi, anh ta liền vội vàng cởi dây trói cho Lâm Bảo Châu, một tay đỡ cô ta, một tay đỡ Khương Dĩ Mai.

“Gia Huy!” Lâm Bảo Châu cảm thấy hình như mình đã được cứu rồi, cô ta úp mặt vào ngực Cố Gia Huy khóc toáng lên.

Khương Dĩ Mai cũng thút tha thút thít ngồi dậy, bà ta hoàn toàn sợ đến choáng váng.

Lớn tuổi như vậy rồi mà còn suýt chút nữa bị người ta đổ thuốc mê, khó giữ được tiết hạnh tuổi già, nếu bị người khác biết được chuyện này thì bà ta coi như xong. Chỉ e Lâm Kim Minh sẽ vứt bỏ bà ta và đuổi bà †a ra khỏi nhà họ Lâm!

Lúc này Tô Thư Nghi cũng ngây ra, cô thầm nghĩ Cố Mặc Ngôn đang làm gì, tại sao anh lại đột nhiên thay đổi chủ ý? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hay là anh mềm lòng?

Lúc này sắc mặt của Cố Mặc Ngôn đang căng chặt, nhưng lại khiến người ta không nhìn ra được cảm xúc của anh. Anh nhìn sang Tô Thư Nghị, đột nhiên áy náy nói: “Anh xin lõi, chỉ sợ anh không thể xuống tay với Lâm Bảo Châu được rồi.”

Cố Mặc Ngôn cứ vậy buông tha cho mẹ con Lâm Bảo Châu sao?

Tô Thư Nghi rất nghỉ ngờ. Tại sao Dương Tùng Đức vừa nhận một cuộc điện thoại thì Cố Mặc Ngôn đã lập tức thay đổi thái độ? Cô hơi không quen, đây không giống tác phong làm việc của Cố Mặc Ngôn.