[OLN] The Lord

Chương 55: Chap 35



Chap này không có Edit vì tác hết tiền rồi :v  

_______

- [Judgement]

Các vòng tròn ánh sáng cấp cao nhất được tạo ra. Chúng đều mang một nguyên tố Ánh Sáng, một phép thuật mạnh mẽ đơn hệ.

Hàng chục vòng tròn phép được chia đều hai bên, mặt đầu của nó xuất hiện ra những sợi dây xích màu vàng trói lấy cơ thể Ryu. Các vòng tròn ấy trói chặt đến mức anh chẳng thể di chuyển gì nếu bị các vòng tròn đó khống chế, mọi hành động của anh bị trói chặt thậm chí anh còn chẳng làm xoay chuyển nó.

Cứ như một tội phạm bị chiếc còng số tám xích lấy vậy, chúng chỉ có thể nghe theo sự quyết đoán của phiên tòa về số phận của mình.

[Judgement] (Phán Quyết) chính là một đòn như vậy, hắn đã tự mình tạo ra phép thuật này xuyên suốt hai năm. Nó vừa được hoàn thành cách đây vài ngày và Nakila chẳng có dịp để thử nghiệm skill này.

Với một dự định skill có sức công phá, thuộc nhóm mạnh mẽ nhất hệ Ánh Sáng cũng như thuộc cả thế giới. Trước đây để phá hủy một vùng thì các pháp sư sẽ mất cả tháng để có thể dàn dựng kết hợp các phép cổ đại để thi triển, Nakila đã có thể làm điều đó chỉ trong vài giây với Vòng Phép to ngang một vùng đất.

Hắn nhìn từ xa với ánh mắt vàng. Những hình tròn khổng lồ ấy dần dần hợp nhất vào chiếc vòng đầu tiên, từ một phép cấp vương giờ đẳng cấp của nó đã vượt trên cả đẳng cấp ấy.

Đến mức chẳng biết nó ở đẳng cấp nào nữa rồi. Từ đường nét trong ấy như một bức họa chi tiết vẽ về ngày tận thế của thế giới Ragnarok vậy. Cả mặt trăng lẫn mặt trời đều kết hợp lại. Ryu chỉ có thể lặng im nhìn nó với [Protect] của mình. Anh ấy đang dần dần chuyển sang dạng tiếp theo của mình để có thể loại bỏ ra lượng Aura của Nakila.

Giờ phán quyết bắt đầu.

Từ trong những ma trận ấy một nguồn năng lượng khổng lồ được lấy từ thiên nhiên lẫn trong cơ thể Nakila truyền vào từng dây dẫn. Đến khi được giải phóng.

Một cột sáng được tạo ra giữa khoảng không. Nguồn năng lượng chảy mạnh qua lại với nhau tạo nên một sức công phá to lớn hơn tất cả phép thuật nào trên thế giới hiện nay. Còn trên cả một phép thuật cổ đại do nhà pháp sư vĩ đại tạo ra.

Đôi tay chứa đầy "Ngọn lửa hy vọng" ấy dần dần tan biến, một biểu hiện cho một thứ ma pháp đạt đến cả cấp thần thánh sắp kết thúc. Một cuộc trừng phạt nhỏ nhoi trên bầu trời không gian này, sự yên tĩnh của nó như một nhà tù phán xét vậy.

Tĩnh lặng đến rợn người.

Ngay lập tức lượng mana trong người Nakila chỉ còn 1%, tuy không phải nói là quá ít đối với hắn vì số lượng mana của hắn như một cái bồn chứa khổng lồ. Với lại do đã làm quen với nhịp độ tốc độ ánh sáng từ trước.

Hắn đã phục hồi lại lượng mana đó ngay tức khắc.

Trùng hợp thay ma pháp của hắn đã kết thúc. Án phán quyết đã kết thúc bằng sự tử hình, một ma pháp toàn năng.

Nakila bay giữa bầu trời không nhờ việc cuống theo các nguyên tử trong hình dạng ánh sáng (Light Mode). Cơ thể anh phát sáng, đôi mắt lạnh lùng không một chút cảm xúc gì nhìn về phía Ryu.

Nó lại trở nên yên lặng lần nữa rồi. Tĩnh lặng như vũ trụ, lạnh lùng như bầu trời đêm, buốt giá như hư không.

Đôi mắt vàng kim ấy trở lại. Hắn có thể dễ dàng nghe thấy nhịp đậm của trái tim qua bầu không gian này. Cơn gió lạnh nhẹ nhàng thổi thoáng qua sau sự hành quyết, mái tóc của vị phán quyết ấy đang bay trong gió. Hắn thở dài, đôi môi mỏng của mình cảm nhận bằng cả năm giác quan.

Hắn biết, hắn biết rằng Ryu dính đòn đó sẽ không chết ngay lập tức vì nó được sử dụng 100% bằng phép.

[Protect] có thể kháng phép, tuyệt vời đấy nhưng cái gì cũng có giới hạn.

Việc chiến khiên bất bại từ nãy giờ của anh biến mất sẽ chẳng có gì bất ngờ sau khi lãnh một đòn phép thuật một người triển khai mạnh nhất hiện tại.

Nhất là khi Ryu đang chuyển sang dạng chiến đấu khác mạnh hơn nữa của anh. Dạng Hybrid.

Từ trong cơn khói mịt mù ánh quang đẹp đẽ như những làn sóng. Chúng huyền ảo đến kỳ lạ để chào đón một kẻ mạnh trong thế giới này xuất hiện, hình dạng đã khiến người đó ghi danh vào lịch sử, khiến biết bao chủng tộc khác ngán ngẫm khi đối đầu.

Mái tóc bạc xoăn dài đang bay phấp phơi từ cơn gió lạnh. Đôi mắt xanh như được gắn một viên Sapphire vào khiến nó trở nên long lanh huyền ảo hơn, hoặc hơn thế ánh trăng xanh trong đêm đã bị con ngươi của loài rồng hớp hồn mất.

Đôi mắt chứa đựng cả linh hồn của mặt trăng, sự thuần khiết đến tuyệt vời.

Cơ thể của anh ta mang chiều cao một mét chín ba, không quá cao so với Nakila (một mét tám lăm). Đáng chú ý hơn, thay vì dạng lai như mọi loài khác nữa người nữa thú thì dạng này của Ryu lại mang nét con người đầy đặn hơn, chỉ có đôi cánh để đánh dấu cho mọi người biết rằng đây chính là dạng lai của Ryu.

Một hình xăm của loài rồng Châu Âu màu xanh đậm trải dài từ lưng đến má của Ryu, nó còn "bay" sang cánh tay phải của anh một phần khiến cho anh mang một nét riêng biệt so với những con người khác. 

Nakila nhìn anh, trong lòng có sự hứng thú nhất thời.

Quả nhiên Ryu không hề dễ đánh bại.

Tấm khiên vỡ thành từng mãnh đang rơi xuống trong không khí, người Ryu có các vết thương cháy bỏng nặng nhẹ đang dần dần hồi phục lại.

Nakila có thể cảm nhận được sức mạnh của anh ấy. Ryu đã mạnh gấp vài lần khi nãy.

- Giờ thì ngươi hết thứ để phòng thủ rồi nhỉ?

- Cảm ơn ngươi. Ngươi vừa giúp ta phải mất thêm mười năm để có thể sử dụng lại nó đấy.

Nakila chỉ cười đùa trêu Ryu.

Song hắn vẫn phân tích các thế mạnh của dạng này của Ryu.

Phòng thủ tuy không mạnh như khi nãy, nhưng điểm đáng nói ở đây là chỉ số tấn công lẫn tốc độ và sự đa dạng.

Chúng đã được đẩy lên một tầm cao mới.

Thay vì dính một đòn quật đuôi khi nãy Nakila còn phải thở Oxi thì giờ hắn hết cơ hội để thở Oxi, chỉ có thể là tắt thở.

Hắn im lặng, bộ não ấy đã phân tích xong các kế sách. Đôi mắt của hắn nhìn về đám mây phía dưới, nó hơi mờ nhạt so với ban đầu dường như cơ thể anh đã sắp hết chịu được sự áp lực do đã quá đẩy cao quá trình hồi phục.

Ý chí của hắn vẫn còn đó, nếu như kéo dài thêm trận chiến này hắn sẽ không chịu được nổi áp lực từ bên trong lẫn bên ngoài. Cơ thể hắn giờ như có hàng triệu mũi kim đâm vô, từ khúc xương, đâm sâu đến tận tủy. Con tim của hắn như đang bị một con dao thái cắt ra thành từng miếng. Nó đau đến kinh khủng.

Đến mức hắn muốn bất tỉnh ngay lúc này nhưng Nakila không muốn thua trận chiến này.

Hắn nhất định phải dành chiến thắng.

Hơi thở trở nên nặng trĩu hơn, con tim đập nhanh hơn bình thường gấp hai lần. Giới hạn của hắn sắp đến rồi.

Lúc này hắn phải tung hết sức thêm một lần nữa, dù nó có nguy hại đến mức nào. Dù gì thì con bài thật sự của hắn vẫn chưa tung ra mà.

Đến lúc này thời gian về buổi sáng sắp đến rồi chỉ còn vài tiếng nữa là mặt trời sẽ xuất hiện. Hắn lạnh lùng nhìn Ryu.

- Ta vẫn luôn thắc mắc.

- Gì?

[Ngài...]

- Nếu ta sử dụng tới nó, thứ mà đến ta còn không kiểm soát được. Thì liệu ngươi sẽ chịu được bao nhiêu đòn đây, Ryu?

Hắn nhìn Ryu. Dẫu cơ thể mình đang nhộn nhịp, trái tim thì đang đập tưng bừng như những chiếc loa và sắp nổ tung.

- Ngươi nói nhảm gì thế?

Nakila im lặng hắn không nói tiếp.

Hắn còn một thứ, thứ đó chính là thứ duy nhất mà cả hai cơ thể hắn đều sử dụng. Nó mang một sức mạnh khổng lồ tới mức đã làm cột mốc lịch sử cho cả thế giới này đến mức họ gọi thứ năng lực này là "Làn Sóng Chết".

Thứ đã lập nên "Thời Kỳ Khủng Hoảng" cho cả nền văn minh vĩ đại, làm chao đảo cả thế giới con người. 

Sát Khí của Nakila.

Tầm thường đúng không? Sai rồi.

Wake đã làm chấn động cả Ngũ Đại Thế Giới bằng cách thức tỉnh thứ này đấy.

Và nếu nói cách sử dụng Sát Khí để đánh bại Ryu thì chỉ có riêng Nakila mới có thể làm được.

- Hãy chịu đựng lâu hơn nhé, Ryu.

Cơ thể của Nakila phát ra một ánh hào quang sáng màu đỏ của máu. Hắn cứ như con quỷ trong những quyển truyện tiểu thuyết đang phát điên lên vậy.

Dáng đứng vẫn giữ vững ấy, Light Mode vẫn còn. Đôi mắt vàng của hắn chuyển dần sang màu đỏ rồi nhìn về ánh trăng. Lúc này những dòng tâm tư của hắn lại hiện lên một lần nữa, về những gương mặt thật sự của thế giới này.

Thế giới này luôn có hai mặt của nó. Màu sắc cũng vậy, bất kỳ thứ gì cũng đều có hai mặt chính. Mặt tốt và xấu.

Giống như con người, chúng được sinh ra để điềm báo rằng một sinh vật có trí tư duy hơn người, một sự tiến hóa đỉnh cao của các loài sinh vật nói chung và động vật nói riêng. Dĩ nhiên nó sẽ là một điều lành cho tạo hóa, nhưng trái lại chúng đã làm nên điều gì?

Đốt rừng, tiêu diệt các sinh vật khác, phá hủy các tầng khí quyển.

Con người là tạo hóa tuyệt vời cũng như là nỗi thất bại đáng thất vọng của thiên nhiên. Đơn giản hơn thế là về màu sắc. Màu đỏ, màu tượng trưng cho tự do, tượng trưng cho hòa bình và mạnh mẽ.

Nhưng chúng cũng mang vẻ chết chóc của bản thân mình bởi vì máu cũng có màu đỏ, bất kỳ nơi nào có thảm sát, có xác chết đều có màu đỏ. Màu xanh lá cây cũng vậy, tượng trưng cho cây lá cũng như thiên nhiên, nhưng có khi nào chúng ta thắc mắc rằng tạo sao các bể chứa hóa học gây chết người lại màu xanh?

Những gương mặt ấy dần dần tạo nên một thế giới hoàn chỉnh. Một hệ thống hoàn hảo, phức tạp. Một trong những cách nói chung của vũ trụ về toàn bộ thế giới này.

Kể cả là thần, chúng cũng có những gương mặt khác của mình.

Hắn thở dài. Đây không phải là sự chuyển đổi hay tiến hóa gì của hắn.

Chỉ là hắn đã tung hết sức mình thôi, giờ hắn chẳng còn con bài nào nữa.

Chắc chắn đấy.

Ta muốn trở thành kẻ mạnh nhất, chính vì vậy ta sẽ không thua ngươi.

"Mắt hắn thay đổi"

Ryu bất ngờ nhìn Nakila. Tay anh cũng có tí gì đó gọi là run sợ khi nhìn thấy Nakila.

Không đúng hơn là nhìn thấy làn khí đỏ ấy của hắn.

"Mình chắc chắn đó không phải là Khí bình thường"

"Sát khí nồng nặc quá, đến mức nó tỏa ra mùi máu vô hình luôn vậy"

Một mùi hương nức mũi tiến vào mũi Ryu. Thật khó chịu.

Hơn thế, không khí xung quanh dần trở nên kinh hãi hơn. Đôi vai Ryu trở nên nặng trĩu như có một thứ gì đó đè lên, áp lực đó lớn đến mức muốn buông đôi cánh này ra rồi dính thẳng vào mặt đất vậy.

Trọng lượng mạnh mẽ này, anh không chịu được, Ryu chỉ có thể cúi mặt xuống. Từng giọt mồ hôi lạnh toát của anh rơi xuống hư không cuống theo làn gió đỏ.

Hả làn gió đỏ?

Sát Khí của hắn...

Quá mức rồi.

Đối với Ryu hiện tại chẳng khác gì anh đang cúi đầu trước một vị chúa tể thực thụ vậy.

Một kẻ sở hữu sức mạnh, địa vị, danh tiếng, tiền tài. Một vị chúa tể ác độc thật sự cứ thế mà khống chế toàn bộ hành động của Ryu.

Nakila dần dần kiểm soát được khí của mình, nhưng trước đó anh nhìn về cánh tay trái của Ryu, tức cánh tay không hình xăm.

Một sự hứng thú trỗi dậy trong người hắn, cứ như cảm xúc mãnh liệt đã bị ràng buộc bất lâu nay đã bị phá bỏ vậy. Phẫn nộ, Ngạo Mạn, Tham Ăn, Lười Biếng, Tham Lam, Dâm Dục, Đố Kỵ, những con quỷ ấy cứ như những loài thú đã bị nhốt lâu ngày. Chúng trồ ra thành một mớ hỗn độn, tranh nhâu chiếm hữu cảm xúc của Nakila bây giờ.

Thế sau một mớ hỗn độn là gì?

Hắn sẽ chẳng thể cảm nhận được gì trong sự rối loạn cảm xúc đó. Gương mặt lạnh lùng, đôi mắt vàng chứa đựng cả vũ trụ ngày nào giờ chỉ còn đôi mắt đỏ rực chứa đầy Sát Khí.

Đứng dưới sự áp lực đó, Ryu chỉ nghiến răng. Linh hồn của anh cố gắng chiến đống chống lại bầu không khí đáng sợ đó, ban đầu anh đã bất lực quỳ xuống diện kiến trước vua nhưng bây giờ Ryu đã có thể dùng mọi trí lực của mình chống đối lại sự áp lực ấy.

Sát Khí của hắn bóp nghẽn ống thở của Ryu, đến mức từng hơi thở của anh đều mang một nỗi đau to lớn vậy. Anh điều khiển được tay rồi, Ryu đưa tay trái của mình lên cao tích một hồi năng lượng rồi giải phóng ra một cách cực đoan.

Nó không tác dụng mấy đối với Nakila. Ít ra làm như thế còn khiến anh dễ chịu hơn là việc không thể làm được gì.

Ryu như vừa từ địa ngục bước ra.

Anh đã có thể di chuyển tự do, mức ảnh hưởng của luồng sát khí ấy còn ảnh hưởng tới anh nhưng nó không quá nhiều như hồi vài giây trước, bằng cách vượt qua mọi giới hạn của mình. Anh từ từ liếc mắt lên Nakila.

Hộc Hộc.

Trong sự áp lực. Anh đã sinh ra một thứ ảo giác.

Đằng sau Nakila, những tia sáng đổ được nhuộm hết cả vũ trụ. Đôi mắt của hắn tựa quỷ thần đang phán xét cả thế giới. Thấp thó trên mái tóc trắng xóa của hắn, một chiếc vương miệng đỏ máu được tạo ra. Một vị tân vương ư? Ryu tự hỏi, không. Với Nakila, anh không thể nào dùng từ Vương được.

"The Ruler."

Hộc Hộc.

- [Cut]

Hắn cầm lấy thanh kiếm của mình. Vung nhẹ một cái, đường lưỡi kiếm màu đỏ sáng chém về phía Ryu.

Nếu như Nakila không thể tiến vào trạng thái này, thì trận chiến trên không này Ryu sẽ làm chủ. Nhưng sự thật hiện tại đang diễn ra trước mặt anh.

Anh đang thua thế Nakila.

Đối diện với con quái vật thật sự thì kẻ biệt danh là quái vật chỉ tựa con kiến.

Ryu lách sang một bên né đi vết chém ấy. Anh cố gắng mọi cách để có thể cử động được trong lúc này, may mắn thay anh đã né được cú chém chí mạng ấy.

Đòn chém lớn hơn người của Ryu gấp vài lần tiến vào hư không. Trong thoáng chốc, không gian đã cử động nhẹ nhàng.

"Đòn đấy đánh bật cả hư không?"

Nếu đòn đánh bình thường thì sẽ không được.

Điều đó có nghĩa là hiện tại sức mạnh của Nakila đang dần vượt xa mức của một Nhân Loại thông thường.

Ryu bất ngờ, mọi biểu cảm trên gương mặt anh như đang nói "Đùa à?". Anh nuốt nước bọt, cố gắng gượng cười.

Bắt đầu anh cảm thấy hơi chùn bước so với Nakila, sự tự tin khi nãy đã không còn nữa.

Hắn im lặng nhìn Ryu né đòn đánh ấy khá dễ dàng. Nakila chẳng bất ngờ gì, vì vốn dĩ đòn đó anh tung ra là để thử năng lực của mình khi đã dung hòa với một phần triệu Sát Khí gốc ra sao. Nhưng có lẽ hắn cần giảm thêm tí nữa.

Ryu từ trong không trung. Anh nhắm mắt lại nhớ về quá khứ của mình.

Một cô gái với mái tóc tựa dãy thiên hà hiện lên. Sau đó trở về lâu hơn, người cha của Ryu hiện ra. Khuôn mặt ông ấy đã bị che đi phần mắt vì đây là trí nhớ nhanh của anh. Ông ấy từ từ mở miệng ra khuyên bảo Ryu:

"Ryu, nên nhớ. Trong một trận đấu, nên nhớ gồm có hai điều chúng ta không nên nghĩ đến."

"Là gì vậy. Ông già?"

"Tsk...Thứ nhất là không nên nghĩ đến chuyện thua. Thứ hai không nên nghĩ đến đồng đội của mình vì nếu làm vậy tinh thần con sẽ bị lay động."

123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau