Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 477



Nhìn thấy vẻ Diệp Nhiên liền có chút áy náy, dù sao cô ấy làm nhiều như vậy không phải vì để giúp cô xả giận sao?

“Thực ra tớ chỉ là đoán mà thôi. Mặt của Cố Tống Vy đã như vậy rồi, còn đi tham gia buổi lễ nữa, chắc chắn là vì

t thất vọng của Tiêu Tiêu, trong lòng Tiêu

để tìm ông chủ mới cho mình. Mà cậu náo loạn như vậy, tớ nghĩ chắc không có công ty nào dám ký với cô ta nữa đâu”

Tiêu Diệp Nhiên lại phân tích như vậy, cũng coi như đã xoa dịu được tâm trạng thất vọng của Ứng Tiêu Tiêu. “Thật không?” Nghe thấy lời cô nói, Ứng Tiêu Tiêu lập tức khôi phục tâm trạng, khó che sự đắc ý mà nói: “Tớ chính là muốn khiến cô ta không tìm được công ty nào để ký hợp đồng, khiến cô ta không lăn lộn được trong giới giải trí"

Tiêu Diệp Nhiên gật đầu: “Ừm, có lẽ là thật sự đã không n được nữa rồi.

lăn Cố Tống Vy bây giờ nói nghiêm trọng một chút thì là danh tiếng bê bối, công ty nào ký với cô ta thì chính là nhặt rác về nhà, không chỉ làm thối mình, còn để lại tiếng xấu trong giới.

“Không phải có lẽ, mà là chắc chắn” Ứng Tiêu Tiêu chắc như đinh đóng cột mà nói.

Tiêu Diệp Nhiên cười cười, không có tiếp tục bám lấy vấn đề này nữa, mà dời chủ đề, hỏi: “Nghe nói cậu định đến Thời Thuy làm việc?” 

Cô đột nhiên hỏi như vậy, Ứng Tiêu Tiêu sững sờ, một hồi mới hồi thần lại: “Sao cậu biết? Vừa hỏi ra xong, Ứng Tiêu Tiêu liền phiền muộn mà võ võ cái đầu mình: “Tớ đúng là tên ngốc, chắc chắn là Cố Thanh Chiêu nói với cậu rồi”

Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu: “Không phải”

“Vậy thì là Thẩm Tử Dục”

“Ừm, là anh ta” Vẻ mặt Tiêu Diệp Nhiên hứng thú mà nhìn cô: “Nói xem, tại sao cậu lại có ý nghĩ muốn đến Thời Thuy làm việc vậy? Vì Thanh Chiêu sao?”

“Bởi vì Cố Thanh Chiêu?” Ứng Tiêu Tiêu trợn trắng mắt: “Cậu nghĩ nhiều rồi, Diệp Nhiên. Tớ chỉ là muốn đi rèn luyện bản thân mình mà thôi”

“Ò, vậy sao?” Tiêu Diệp Nhiên không tin lý do của cô đơn giản như vậy.

“Cậu không tin thì thôi”

“Tớ không phải là không tin, mà là tớ nhớ...là ai đã nói cô ấy không thể chịu nổi chế độ nghiêm khắc không có tự do của công ty, cả đời này cũng không muốn vào công ty làm việc nhỉ?”

Cô nhướng mày với Ứng Tiêu Tiêu, trong mắt toàn là trêu chọc.

Ứng Tiêu Tiêu bĩu môi: “Được rồi, là tớ nói. Nhưng trước khác nay khác, hiểu không?”

“ồ” Thanh âm của Tiêu Diệp Nhiên cố ý kéo dài ra, sau đó nói: “Nếu như tớ tin lời cậu, vậy tình cảm bao nhiêu năm nay của chúng ta đều là “Tóm lại tớ chính là muốn rèn luyện bản thân mình một chút, nếu như cậu nghĩ nhiều, tớ cũng hết cách” Ứng Tiêu Tiêu nhún vai, bộ dạng bất lực.

Tiêu Diệp Nhiên nhịn không được mà cười: “Tiêu Tiêu, đây không phải là tính cách của cậu a”

Ứng Tiêu Tiêu mà cô quen đáng lẽ phải là người có tính cách rất thẳng thừng, muốn nói gì thì nói cái đó, muốn làm gì thì làm cái đó, chưa hề dễ dàng che giấu tâm tư thật sự của mình.

M: này cô đột nhiên muốn đến Thời Thuy làm việc, tuyệt đối không có đơn giản như cô nói.

“Tính cách của con người luôn có mặt đối lập a. Cho

nên..” Ứng Tiêu Tiêu nhếch môi cười một cái: “Cậu quen là được rồi”