Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 337



"Cô muốn diễn vai nữ số hai?"

Nghe thấy yêu cầu của Cố Tống Vy, Ninh Huyên Huyên hơi kinh ngạc, ngay sau đó trong lòng cô ta khế mỉa mai. Chỉ dựa vào khả năng diễn xuất như vậy, độ nổi tiếng như vậy của cô ta mà cũng mơ tưởng diễn vai nữ số hai của bộ phim chuyển thể lớn này sao?

Cho cô ta diễn vai nha hoàn là đủ rồi.

"Ừ” Cố Tống Vy gật đầu: "Tôi đã đọc nguyên tác rồi, tôi rất thích nhân vật nữ số hai này, chỉ cần tôi có thể diễn vai này, thì chắc chắn có thể đứng vững gót chân trong ngành giải trí"

"A" Ninh Huyên Huyên khẽ cười một tiếng, sau đó khẽ ngả người dựa vào ghế sofa phía sau: "Cô cảm thấy cô có thể diễn tốt sao?"

"Cô có ý gì?" Ánh mắt Cố Tống Vy bỗng nhiên chuyến sang lạnh lẽo.

Ninh Huyên Huyên khế mỉm cười: "Không có ý gì cả, chẳng qua là tôi cảm thấy nếu cô đã muốn diễn thì cố sức tranh giành đi. Hiện giờ vai diễn nữ số hai vẫn chưa quyết định, cô vẫn còn cơ hội đó."

Chỉ là cơ hội không lớn. Trong lòng Ninh Huyên Huyên bổ sung một câu.

Chuyện này không phải cô không biết, còn cần cô ta nói sao? Trong lòng Cố Tống Vy cười nhạt.

"Tôi muốn cô đề cử giúp với đạo diễn Lâm một lần" Cố Tống Vy nói ra mục đích thật mà mình tìm đến đây.

"Dựa vào đâu chứ?" Hai cô không thân cũng chẳng quen, huống chỉ, đây là một bộ phim lớn, cô ta cũng không muốn đến lúc đó khi nữ số hai diễn quá nát, thì lại ảnh hưởng đến người giới thiệu là cô ta.

"Dựa vào đâu?" Cố Tống Vy nhíu mày, nhất thời không thể nghĩ ra nổi lý do.

Căn bản là Ninh Huyên Huyên không muốn giúp cô ta chuyện này, nên đã nháy mắt ra hiệu với chị Hân.

Người đứng sau lập tức hiểu rõ, nên chị ta khách sáo nói với Cố Tống Vy: "Cô Cố, lát nữa Huyên Huyên còn có một buổi phỏng vấn, chỉ sợ không có thời gian hàn huyên với cô nữa"

Đây là lệnh đuổi khách.

Cố Tống Vy nhíu mày nhìn chị Hân, sau đó lại nhìn về phía Ninh Huyên Huyên, cô ta đang vô dùng dửng dưng, hiên nhiên là không muốn giúp.

Cô cắn môi, giống như đã quyết định điều gì đó, rồi mở miệng nói: "Nếu như cô giúp tôi chuyện này, tôi sẽ bảo. Hạo Tuấn tự mình đến cảm ơn cô."

Không đến mức bất đắc dĩ, thì cô ta tuyệt đối sẽ không đẩy Hạo Tuấn ra, nhưng nhân vật lần này cô ta bắt buộc phải lấy được, cho nên...

Trong lòng cô ta căng thẳng chờ đợi câu trả lời của Ninh Huyên Huyên.

Ninh Huyên Huyên ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào người cô ta, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra: "Cô Cố, cô rất thông minh"

Đây là một câu giễu cợt, không phải Cố Tống Vy không nhận ra, nhưng cô ta vẫn nhìn chằm chằm vào Ninh Huyên Huyên: "Vậy còn cô Huyên Huyên? Cô có thông minh không?"

Sắc mặt Ninh Huyên Huyên cứng lại, nhưng rất nhanh cô ta đã trở lại bình thường, sau đó cô ta lại cười nhẹ nhàng rồi nói: "Tôi đồng ý với cô"

Trái tim vẫn luôn căng thẳng của Cố Tống Vy bây giờ mới thả lỏng ra, cô ta khẽ thở phào một hơi, sau đó đứng dậy: "Tôi sẽ chờ tin tốt của cô."