Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Chương 138: Mạt Thế Nguy Thành 32 Sửa Chương



Bên này, đám người Tô Noãn và Dương Chiêu tiếp tục tiến về phía trước, không lâu sau họ lại nhặt được hai chiếc xe hơi, lúc này mới chia nhỏ mười mấy người ra để ngồi.

Trên đường đi cũng ngang qua vài thành phố nhỏ, mỗi khi tìm kiếm vật tư, Đại Hùng đều giao Nám Nám cho Tô Noãn bảo vệ, bởi vì anh ta cảm thấy ở bên cạnh Tô Noãn con bé sẽ an toàn hơn so với ở cạnh mình. Sau đó mỗi lần tìm kiếm, anh ta sẽ dũng mãnh xông pha vào hàng ngũ tiên phong.

Dương Chiêu nhắc nhở anh ta chú ý an toàn, Đại Hùng ngượng ngùng gãi ót giải thích: "Cô Tô đã giúp tôi bảo vệ Nám Nám thì lão Hùng tôi đây cũng phải kiếm bù luôn một phần của cô ấy chứ."

Tô Noãn thấy hơi bất đắc dĩ, vừa buồn cười cũng vừa cảm thấy ấm lòng.

Đại Hùng là kiểu người tướng mạo rất hung ác, hơn nữa vừa cường tráng vừa xăm trổ khắp người, nếu là trước đây chắc chắn cô sẽ tránh xa loại người như vậy, càng sẽ không cho rằng một gã đàn ông thô kệch xăm hoa lên cánh tay thật ra lại là một người cực kỳ giản dị chất phác.
Hai ngày sau cuối cùng bọn họ cũng tới được một thành phố lớn, là một thành phố rất nổi danh. Trong thành đâu đâu cũng mịt mù khói đen, thỉnh thoảng có xe cộ hoặc là con người bị zombie đuổi theo tháo chạy ra ngoài, trong tầm mắt đều là cảnh tượng hỗn loạn, thành phố giờ đây không còn thấy được bất cứ sự phồn hoa nào của ngày xưa nữa.

Thức ăn thừa của bọn họ cũng chẳng còn là bao, lâu rồi họ chưa tìm được một thành phố nào đủ lớn để bổ sung vật tư.

Mà thành phố này rất lớn, không dễ gì bị bao vây đến chết, nên bọn họ quyết định sẽ bổ sung vật tư khi đi vào thành phố.

Chầm chậm lái xe vào trong, tốp năm tốp ba zombie đang đi tập tễnh trên đường thấy xe của bọn họ thì gào rú đuổi theo, nhiều nhất là động được vài cái vào xe của bọn họ, sau đó đã bị ném ra ngoài.
Cũng có những chiếc xe sau khi kiếm xong vật tư đã lao nhanh ra khỏi thành phố.

Đợi đến khi anh ta tìm thấy một siêu thị thì lại phát hiện có rất nhiều người đứng ngóng ở bên ngoài, muốn chờ cơ hội đi vào tìm kiếm vật tư, bởi vì sảnh ngoài của siêu thị có tới cả trăm con zombie nấn ná đi tới đi lui, như thể lang thang không có mục tiêu rồi lại không muốn rời đi.

Tô Noãn lập tức nhận ra có vài người kiệt sức bị mắc kẹt bên trong siêu thị, sau đó bọn họ bị đám zombie này bao vây.

Thấy số lượng zombie bên ngoài siêu thị không ít, Dương Chiêu bảo Tiểu Ngũ đỗ xe ở phía xa, sau đó cầm bộ đàm bắt đầu lên kế hoạch hành động.

Chắc chắn là bọn họ không thể cứ thế ngu ngơ tiến lên rồi, nếu không chẳng những không tìm được vật tư mà còn tự đưa bản thân vào miệng của zombie nữa.
Trong lúc bọn họ đang chuẩn bị thì chợt nghe được một tiếng rầm từ hướng siêu thị truyền tới, sau đó là tiếng khóc la hoảng sợ vang lên, Tô Noãn lập tức biết được hẳn là zombie bên ngoài đã phá cửa xông vào.

Dương Chiêu đang bày kế hoạch hành động cũng tạm dừng, lập tức nhìn ra phía ngoài, thì thấy một bức tường thủy tinh của siêu thị bị đập vỡ, đã có zombie từ chỗ đó ùa vào siêu thị, những con zombie còn lại trên quảng trường cũng đang kéo nhau đi về hướng đó.

"Tôi lái xe đi bịt cái lỗ đó lại! Đại Hùng, anh dẫn đội đi vào từ bên hông lấy vật tư, Lục Lục lái một chiếc xe tải chạy vòng quanh siêu thị chuẩn bị tiếp ứng bọn tôi."

Bộ đàm truyền tới vài tiếng đáp lại, Dương Chiêu cất bộ đàm đi chuẩn bị xuống xe, sau đó lại quay đầu nhìn Tô Noãn, chớp mắt cười: "Đừng lo cho tôi."
Tô Noãn đáp lại anh ta bằng một ánh mắt xem thường.

Nếu một tiến hoá giả đơn thương độc mã còn bị zombie bao vây vậy thì dứt khoát đừng sống nữa.

Rất nhanh sau đó, Tô Noãn thấy Dương Chiêu lái một chiếc xe, cực kỳ dũng mãnh lao thẳng về phía cái lỗ bị zombie đập vỡ kia, những zombie trên đường đều bị anh ta húc đổ rồi nghiền nát, tức khắc hấp dẫn càng nhiều zombie đi tới.

Nhân lúc này Tiểu Ngũ xung phong giẫm chân ga, từ một hướng khác vọt tới chỗ siêu thị, một chiếc xe khác cũng chạy sát theo sau. Những người vốn dĩ trốn tránh muốn tìm kiếm thời cơ vừa thấy mấy chiếc xe này vọt qua hung hãn như thế thì chấn động tinh thần, sau khi định thần thì tức tốc chạy theo chiếc xe, nối đuôi nhau thành một hàng dọc chạy vào bên trong siêu thị.

Rõ ràng những người này đã đói bụng rất lâu, nếu không cũng sẽ không mạo hiểm tính mạng ngồi ở chỗ nguy hiểm như vậy đợi chờ cơ hội.
Đúng lúc này một tiếng nổ lớn vang lên, Tô Noãn quay đầu thì thấy chiếc xe được Dương Chiêu lái đã tông thẳng vào lối vào vây đầy zombie, chiếc xe nổ tung, bốc lên ngọn lửa hừng hực, ngay lập tức biến lối vào đó thành một quả cầu lửa khổng lồ.

Đám zombie định nhào qua bị thế lửa chặn lại, nhất thời không vào được, chúng nó quay đầu thấy đám người ở phía sau xe định tiến vào siêu thị thì lại đổi hướng nhào qua bên đó.

May thay, suy cho cùng con người hành động nhanh hơn zombie, đặc biệt là vào thời khắc có nguy cơ sống chết, đợi đến khi zombie bị dụ rời đi, rồi lại quay lại bao vây lần thứ hai, tất cả mọi người đã vọt vào siêu thị, Đại Hùng lập tức đẩy hai chiếc xe chắn ngang lối đi mà bọn họ tiến vào, chắc cũng có thể chống đỡ được một chốc lát.