Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 542



Đây thật sự là quá đáng quý!

Ngay cả Giản lão phu nhân đều nhịn không được khen Tần Xuyên hai câu.

"Tần thiếu gia thật sự có tâm, lúc trước cậu có thể dạy bổ túc cho bé ngoan của ta, thật là may mắn của con bé."

"Không phải, là cháu may mắn mới đúng." Tần Xuyên thực nghiêm túc mà trả lời.

Lời này khiến người khác nghe chỉ cảm thấy là câu trả lời khách sáo.

Tần thiếu gia thật là quá có lễ phép.

Rốt cuộc Tần Xuyên hiện giờ là cái thân phận gì, Giản Nhất Lăng lại là cái thân phận gì.

Sao có thể là may mắn cho Tần Xuyên được.

Ôn Nhược cùng mẹ của mình an tĩnh mà đứng ở bên cạnh, không dám lên tiếng quấy nhiễu.

Ánh mắt cũng không có chăm chú mà nhìn Tần Xuyên, như là đem anh trở thành người bình thường giống nhau đối đãi.

Cho đến khi Tần Xuyên rời đi, Ôn Nhược mới ngẩng đầu nhìn theo.

Ôn Noãn thật ra không có suy nghĩ nhiều, hỏi Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược tìm được đồ vật không.

Ôn Nhược nói mình nhớ lầm, hẳn là rớt ở chỗ khác.

Ôn Noãn gần đây đều nhọc lòng với bệnh tình của lão phu nhân cùng với chuyện sinh nhật của con gái, đối với tâm tư của chị dâu cả cùng cháu gái mình cũng không có chú ý.

Họ nói không có, Ôn Noãn cũng không hỏi thêm, lại một lần đưa hai người rời đi.

Trên đường Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược lại hỏi Ôn Noãn một ít chuyện của Tần Xuyên.

Nhưng chuyện Ôn Noãn biết đến vốn dĩ cũng không nhiều lắm, cho nên cũng không có gì để trả lời cho Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược.

Sau khi chào tạm biệt với Ôn Noãn.

Thái Thấm Nguyệt nhịn không được cảm khái mà nói lên, "Cái người em họ kia của con vận khí thật sự không tồi, còn nghĩ rằng con bé chỉ là một đứa con gái nhà giàu ở một địa phương nho nhỏ, không nghĩ tới thế nhưng cùng Tần gia nhấc lên quan hệ."

Cùng Tần gia nhấc lên quan hệ thật sự làm cho người ta hâm mộ.

Tần gia là một trong hai đại thế gia ở kinh thành, cùng Tần gia có quan hệ, có nghĩa là đường ở nửa cái kinh thành đều có thể đi thông.

Còn có dư lại kia một nửa, là Địch gia.

"Kỳ thật cũng không có gì." Ôn Nhược thanh âm nhàn nhạt mà nói, "Tần Xuyên vốn dĩ không phải con vợ cả, là con trai tư sinh, hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ tương đối phức tạp, cũng không so được với một thiếu gia chân chính."

"Con nói cũng đúng, trong kinh thành muốn nói Thái Tử gia chính thức chính xác, còn phải nói đến Địch thiếu gia. Chỉ tiếc trừ bỏ những người đã gặp qua, những người khác đều không biết bộ dáng của vị ấy. Mọi người truyền nhau vị ấy cùng Tần Xuyên không phân cao thấp, cũng không biết có mấy phần là nịnh hót ở bên trong."

Thái Thấm Nguyệt lại nhớ tới chuyện gì, dặn dò Ôn Nhược, "Hiện tại Giản Nhất Lăng đang ở kinh thành, xuất phát từ lễ phép con có thể tìm đến con bé, nhưng mà không thể học theo con bé."

Giản Nhất Lăng là có tiếng là không học vấn không nghề nghiệp.

Nghe nói hai năm trước đây còn là người chơi game không tồi, còn đi thi đấu giải chính thức.

Loại chuyện này ở trong giới thể thao điện tử có thể xem là chuyện thập phần ghê gớm, nhưng ở trong mắt Thái Thấm Nguyệt đó chính là biểu hiện của không học vấn không nghề nghiệp.

"Con sẽ không." Ôn Nhược không thích chơi game, chuyện không có giáo dưỡng như vậy.

###

Ngày mai chính là sinh nhật của Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh trước tiên xử lý xong công việc, tính toán muốn trở về sớm một chút.

Còn chưa ra khỏi công ty, liền thu được báo cáo của thủ hạ.

"Thịnh gia, phát hiện thấy tổ chức quốc tế ba năm trước đây đã từng bắt cóc Giản tiểu thư lại xuất hiện ở kinh thành."

Nghe vậy Địch Quân Thịnh sắc mặt lập tức âm trầm xuống dưới.

Bọn họ còn dám tới?

"Vệ sĩ bên người Giản tiểu thư đâu?" Địch Quân Thịnh có an bài người ở bên cạnh Giản Nhất Lăng, nhưng không phải tùy thân đi theo.

Địch Quân Thịnh không biết Giản Nhất Lăng có thích bên người có người đi theo hay không.

Nhưng mà chính anh còn không thích, làm sao có thể để cho Giản Nhất Lăng phải chịu đựng.