Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 465



Bởi vì không biết Giản Nhất Lăng sẽ từ cổng trường nào tiến vào trường học, Giản Duẫn Náo đi đến cửa tòa nhà thực nghiệm của hệ y khoa chờ.

Giản Nhất Lăng sẽ đến gặp Hoàng giáo sư của hệ y khoa, Hoàng giáo sư hiện tại đang ở tòa nhà thực nghiệm này.

Đợi khoảng nửa giờ, Giản Duẫn Náo rốt cuộc chờ được Giản Nhất Lăng rồi.

Lúc này vẫn là tháng 10, thời tiết tương đối nóng.

Giản Nhất Lăng ăn mặc áo ngắn tay màu sắc đơn giản, quần jean màu đen, tóc cột đuôi ngựa, sạch sẽ lưu loát.

Giản Duẫn Náo bước nhanh tiến lên, "Tiểu Lăng."

Thanh âm lộ ra vui sướng cùng kích động.

"Ân." Giản Nhất Lăng dừng lại bước chân, nhìn Giản Duẫn Náo hưng phấn mà chạy tới, Giản Nhất Lăng có chút không biết nên đáp lại như thế nào.

"Đây là cho em, hoan nghênh em tới trường học của tụi anh." Giản Duẫn Náo trên mặt treo nụ cười, ánh mắt sáng quắc mà nhìn Giản Nhất Lăng.

Bọn họ có lẽ không có cách nào lại giống thân mật như từ trước, nhưng cậu hy vọng ít nhất có một ngày, có thể nghe được em gái kêu cậu một tiếng "anh trai".

"Cảm ơn." Giản Nhất Lăng nói lời cảm tạ.

"Anh cùng em đi gặp giáo sư nha? Ông ấy đang ở phòng thí nghiệm, đi hết hành lang ở lầu bốn."

Vì tránh cho Giản Nhất Lăng lãng phí thời gian tìm kiếm, Giản Duẫn Náo đã trước tiên hỏi thăm tốt.

"Cảm ơn." Giản Nhất Lăng lại một lần nói lời cảm tạ.

Giản Duẫn Náo mỗi lần nghe cô nói cảm ơn, trong lòng liền cảm thấy đau khổ.

Từ trước Tiểu Lăng sẽ không bởi vì những chuyện như vậy mà nói cảm ơn với cậu, mà là sẽ kéo cánh tay cậu khích lệ: Anh ba tốt quá!

Giản Nhất Lăng cùng Giản Duẫn Náo đi gặp giáo sư.

Phòng thí nghiệm, giáo sư nhìn thấy Giản Nhất Lăng đến, lặp lại trên dưới đánh giá cô.

Hoàng giáo sư trước đó biết người tham gia trao đổi với sinh viên của bọn họ là một người trong nước.

Cũng nghe nói qua cô là một học sinh mà Hải Đức giáo sư thập phần coi trọng.

Nhưng mà khi nhìn thấy người thật, Hoàng giáo sư vẫn là có chút ngoài ý muốn.

Thiên tài, bất kể ai có thể tới gần đại học Kinh Thành đều có thể xem như là thiên tài, là người xuất sắc giữa những người chung quanh.

Vị này trực tiếp xuất ngoại đi học đại học, hiện tại trở về trao đổi một tháng, thoạt nhìn cũng không có so với học sinh của trường bọn họ có cái gì xuất chúng.

Hải Đức giáo sư lúc trước nói những lời đó dường như có chút khoa trương.

Hoàng giáo sư nói, "Bạn học Giản Nhất Lăng, đầu tiên thầy hoan nghênh em đã đến trường học của chúng ta, kỳ thật thầy không biết thời điểm em ở nước ngoài đi theo Hải Đức giáo sư là cái dạng gì, nhưng mà hiện tại em đã đến nơi này, trong thời gian một tháng, thầy hy vọng em có thể tuân thủ những an bài của thầy, làm tốt công việc của em."

Giản Nhất Lăng gật đầu.

Sau đó Hoàng giáo sư liền cùng Giản Nhất Lăng nói một chút những việc cần làm kế tiếp.

Giản Duẫn Náo ở ngoài văn phòng chờ, đợi hơn nửa giờ, Giản Nhất Lăng liền ra tới.

Sau đó Giản Duẫn Náo đưa Giản Nhất Lăng đi dạo vườn trường.

Bạn cùng phòng của Giản Duẫn Náo nhìn thấy, một đám cười đến ái muội.

"Duẫn Náo, cậu vậy là không tốt a."

"Đúng vậy, cũng không đem chị dâu giới thiệu cho chúng mình nhận thức một chút."

Các nam sinh bắt đầu nói giỡn ồn ào.

"Đừng nháo, đây là em gái mình." Giản Duẫn Náo vội giải thích.

"Ai? Em gái cậu? Vậy cậu càng không có tốt nha!"

Ba người bạn cùng phòng đối với Giản Nhất Lăng cười đến vẻ mặt xán lạn.

Giản Duẫn Náo vội nói, "Không được nói bậy, em gái mình còn nhỏ."

"Em gái cậu mấy tuổi a?"

"Mới mười bảy!"

Sinh nhật mười tám còn chưa tới, tính là mười bảy!

"Cũng đến tuổi có thể yêu đương rồi."

"Đúng a, chào em gái, tụi anh là bạn cùng phòng của anh trai em."

Ba nam sinh đang nói, bỗng nhiên một bóng người xuất hiện ở phía sau Giản Nhất Lăng.

"Người này đã có dự tính rồi."

Giản Nhất Lăng nghe được giọng nói quen thuộc quay đầu nhìn về phía sau, liền thấy được gương mặt quen thuộc kia của Địch Quân Thịnh.