Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 17: Chap 17





Có điều cô ta cũng có chút thú vị .

Định chơi trò cô bé lọ lem với thiếu gia nhà giàu sao ?

Ha ! Được ! Để tôi chơi với cô xem người thắng cuối cùng sẽ là ai ? Là tôi hay là cô ?

Dù sao thì cảm giác có thêm một món đồ chơi miễn phí loại xịn thì ai ngu mà bỏ qua chứ !

" Cô khó chịu ở đâu sao ?

Không phiền nếu tôi đưa cô đi phòng y tế chứ ? "


Một người đàn ông vừa đẹp trai lại có tiền vừa là 1 học bá và hơn hết là tính cách ôn nhu như ngọc thì tôi tin chắc cho dù là cô ta có trả vờ thì vẫn sẽ không thể kháng cự lại được .

" Ô ! Cậu là học sinh mới sao ?

Lúc trước mình hơi bận nên không đến chào hỏi cậu được !

Thật xin lỗi nha ! "

Hừ ! Cô dám lại gần Tần Tịch sao !?

Tôi sẽ không để cô được như ý đâu ! Đừng có mà đắc ý quá sớm .

... "

Hôm nay ra ngoài quên không xem tử vi nên chả tách nào đen thế không biết !

Gặp phải thằng chó đen này thì thôi đi lại còn tặng kèm thêm cả loại phiền phức này là ông trời đang chơi chụy đây đấy à ?

Mẹ kiếp !

" Không sao đâu ... "

" Không sao vậy là tốt rồi !

À ! Vừa nãy cậu có nói là Bạch Trà bị sao vậy ?


Nếu cậu có không thoải mái thì để mình đỡ cậu đi phòng y tế . Cậu cũng không nên làm phiền người ta như vậy chứ !

Nếu không sẽ có người hiểu lầm cậu có ý đồ khác đó !"

Thấy chưa ! Mình biết rõ là cô ta sẽ không an phận như vậy mà . Đang bắt đầu dở trò để câu dẫn anh Tần của tôi chứ gì . Đừng có mà nằm mơ !

" Vậy cho mình hỏi là mình có ý đồ gì ? "

Ha ! Đây là đang nói xoáy cô đấy à ? Cưng đã đủ trình chưa mà lắm mồm ! Cận thận đó nếu không có một ngày cưng không xong với chị đâu .

Hừ ! Đúng là đồ trẻ trâu !

" Mình ... Cậu đừng hiểu lầm ... mình ... mình chỉ là .... "

Cô ta sao lại nói ra những lời như này !

" Ồ ~ Hiểu lầm ? Cậu đang nói gì vậy ? Sao tớ lại hiểu lầm cậu chứ ?

Chẳng nhẽ cậu sợ tớ sẽ câu dẫn người trong lòng cậu sao ?

Ha ! Cậu nghĩ người trong lòng của cậu là cái thá gì mà tớ lại ... à không tại sao tớ lại ở đây nói chuyện với cậu nhỉ ?

Cậu nghĩ cậu , là , ai ? "

Thật đúng là ấu trĩ ! Tại sao cô lại đang nói chuyện với con bitch kia chứ ?


Đúng thật là dơ bẩn !

" Cậu ... híc híc ... mình nghèo thì sao chứ ... híc híc ... mình nghèo nhưng mình cũng có nhân phẩm của riêng mình ... híc híc ... sao ... híc ... cậu có thể xúc phạm mình như thế ... híc híc ... "

Hừ ! Đúng thật là đồ ngu . Cô nghĩ anh Tần sẽ bênh vực cho cô sao ? Chờ đi , rồi cô sẽ biết anh Tần sẽ bênh ai !

" Cô Bạch ! Dù gì thì cô ấy cũng đâu xúc phạm gì cô đâu ! Cô cũng không nên nặng lời với cô ấy như thế chứ ! "

Là 1 người đàn ông mà thấy mĩ nhân khóc thế này thì đúng thật là không cưỡng lại bản năng mà đứng lên bảo vệ được . Mà còn chưa kể dáng cô ả này cũng không tồi . Miễn cưỡng cũng không có thiệt thòi gì không chừng có thể là một mũi tên trúng hai con nhạn .

" A ~ gì đây ? Anh đòi quản tôi à ? Anh nghĩ tôi sẽ sợ tên yếu gà sao ? A ha ha ! Tôi nói gì là quyền của tôi liên quan dell gì đến anh mà cứ chõ mõm vào thế ? Rảnh quá à ? "

Đắc tội với thằng chó này thì thế nào ? Cô không sợ ! Mặc dù là cùng đứng thứ hai thật nhưng về nhân lực nói chung là về toàn bộ thì công ty thằng chó này vẫn còn kém công ty cô nhiều lắm nên phải là thằng chó này không nên đắc tội với cô mới đúng.

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1595749831350.jpg-original600webp?sign=0747293aaf7d5cce77f5bebe7feb85ac&t=5fff8980)