Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 181: Dương thị khóc thút thít



Dương thị cũng không biết làm sao vậy, chính là nhìn thấy Cố Vân Thư bái sư, liền nhịn không được khóc lên.

Nàng có chút mờ mịt nhìn Cố Vân Đông, nghĩ nghĩ, nửa ngày mới nói, “Cha ngươi cao hứng.”

Cố Vân Đông sửng sốt, chậm rãi ở bên người Dương thị ngồi xuống, cầm khăn lau nước mắt cho nàng, nhẹ giọng nói, “Đúng vậy, cha nếu là nhìn thấy Vân Thư có thể đọc sách, hơn nữa đã bái được phu tử lợi hại như vậy, nhất định sẽ thật cao hứng.”

Dương thị gật đầu thật mạnh, “Tìm cha ngươi.”

“Được.” Cố Vân Đông vẫn không quên chuyện đi tìm Cố Đại Giang, nhưng là trước tiên nàng phải có bạc, rồi đem chuyện nhà sắp xếp cho thật tốt, nàng mới có thể không có nỗi lo về sau mà chuyên tâm tìm cha.

Ở cổ đại này không có bất luận phương tiện thông tin liên lạc gì, muốn tìm một cá nhân, là phải hao phí một lượng lớn sức người sức của cùng thời gian.
Tần Văn Tranh thấy thế, nhin không được hỏi, “Ngươi cùng cha ngươi là thất lạc ở nơi nào, nếu yêu cầu trợ giúp, cứ việc nói.”

Cố Vân Đông tức khắc mắt sáng rực lên, đúng rồi, Tần phu tử nhân mạch rộng a.

Nàng liền đem vị trí Cố Đại Giang mất tích nói lại một lần, cuối cùng nói cho hắn, “Chúng ta cùng cha đã ước định qua, nếu ai thất lạc thì cuối cùng liền ở Khánh An phủ hội hợp. Chính là chờ đến khi chúng ta đến Khánh An phủ, trong thành lại xuất hiện bạo loạn, không có biện pháp chỉ có thể đến Tuyên Hòa phủ. Tần phu tử có thể giúp chúng ta hỏi thăm bên phía Khánh An phủ một chút được không?”

Tần Văn Tranh nghĩ nghĩ, mới nói, “Sau khi Khánh An phủ đại loạn quan viên đều được thay đổi hết, toàn bộ phủ thành đều đang tu sửa, tìm người sợ là không dễ dàng. Bất quá ta sẽ hỗ trợ hỏi thăm, Cố cô nương không cần lo lắng, phụ thân ngươi khẳng định sẽ bình an không có việc gì.”
Cố Vân Đông cười nói tạ, Dương thị cảm xúc rốt cuộc cũng ổn định lại.

Ngay sau đó lại vui vui vẻ vẻ ăn cơm, phảng phất như lúc nãy chưa từng khóc thút thít.

Cố Vân Đông lắc đầu bật cười.

Cơm nước xong, Tần Văn Tranh liền có chút gấp không chờ nổi đi trải nghiệm thử quy trình tinh luyện đường trắng, chính là có chút vụng về, quả nhiên vẫn là người thích hợp đọc sách hơn, động tác này năng lực này… không có thiên phú a.

Bất quá hắn thực nghiêm túc, đem quá trình toàn bộ nhất nhất ghi xuống.

Chờ hắn thí nghiệm xong hai lần, rốt cuộc xoa xoa thái dương, mang theo Cát thị cùng Tần An Bình trở về huyện thành.

Hắn đi rồi, Cố Vân Đông liền cùng Thiệu Thanh Viễn bắt đầu thương lượng số lượng tinh luyện đường trắng.

Chỉ dựa vào hai người bọn họ khẳng định không được, phải mướn người, còn phải tìm một cái sân khác, Cố Vân Đông mới luyến tiếc đem cái nhà tốt của mình làm xưởng đâu.
Còn muốn đi thu mua cây mía, làm nhiều thêm mấy bộ công cụ.

Thiệu Thanh Viễn trầm mặc một lát, đột nhiên nói, “Mua người đi.”

Cố Vân Đông sửng sốt, “Mua người?”

“Ân, cũng không cần mua quá nhiều, hai ba người là đủ rồi. Đường trắng là từ đường cát đen tinh luyện ra, chế tạo đường đen cũng không phải là cái bí mật gì, rất nhiều người đều biết, chúng ta chỉ cần làm bước cuối cùng là được rồi.”

Cố Vân Đông do dự một lát, gật đầu, “Được, vậy mua người, ngày mai liền đi.”

Sáng sớm ngày kế, Cố Vân Đông liền đi huyện thành, Thiệu Thanh Viễn cũng đi theo.

Ai ngờ hai người vừa mới đến cửa thành, liền nhìn thấy gã sai vặt của Liễu Duy, Liễu An.

Liễu An chính là đang điều khiển xe ngựa ra khỏi thành, nhìn thấy Thiệu Thanh Viễn tức khắc cao hứng lên, “Ta đang muốn đi Vĩnh Phúc thôn tìm ngươi cùng Cố cô nương đây.”
Nghe được tên của mình, Cố Vân Đông từ trong xe ngựa nhô đầu ra.

Liễu An lại càng cao hứng, “Nguyên lai Cố cô nương cũng ở đây a, vừa lúc, ta cũng không cần lại đi một chuyến.”

“Ngươi tìm chúng ta có việc gì sao?” Cố cô nương như thế nào lại quên mất, hôm nay là ngày thiếu gia nhà chúng ta cùng Đào thiếu gia ước định hạn kỳ a, ngày vào buổi chiều. Thiếu gia sáng sớm nay đã sai ta đến thỉnh hai vị tới xem náo nhiệt.”