Nhu Hận Nhược Yêu, Bao Giờ Anh Yêu Em? (Tư Tình Phương Hoa)

Chương 86: Thơm má



Một tuần yên bình trôi qua ở Trịnh gia, Phương Hoa và Trịnh Thành Dương ban ngày rất ít gặp mặt nhau.

Trịnh Thành Dương ngày sẽ giành hầu hết thời gian ở Trịnh thị, anh chỉ ở Trịnh gia từ buổi chiều. Việc này khiến cho công việc gáng ghép của chị Trịnh trở nên vô cùng khó khăn, bởi vì bữa ăn tối của họ ở nhà ngoài vườn với mẹ Trịnh Dung, không có sự góp mặt của Phương Hoa. Không gặp được hai đứa cùng một lúc, chị muốn giở trò cũng khó.

Một tuần trôi qua toàn vô ích, hai đứa nhỏ chỉ gặp nhau buổi đêm. Hoàn toàn không có một cơ hội nào cho chị, giống như Trịnh Thành Dương biết việc chị muốn gáng ghép họ cho nên tránh xuất hiện cùng lúc với Phương Hoa trước mặt chị vậy.

Chị Trịnh ngồi suy nghĩ vu vơ, chị phải có bước tiến nào đó đột phá tình hình này. Trịnh Thành Tâm nhìn bộ phim tình cảm gia đình đang chiếu trên tivi, trong bộ phim kia cũng là một gia đình ba người.

Chị suy nghĩ lúc lâu, nghĩ đến chị vẫn có một trợ thủ đắc lực là cục thịt mỡ, lập tức nãy ra một ý định.

Khoé môi giương lên cười ma mị, chờ đợi cục thịt mỡ ngủ dậy, bồng bé con xuống phòng khách chơi cùng còn bé. Chị không quên gieo vào đầu bé con đoạn phim trên tivi, chị cứ chiếu đi chiếu lại cảnh phim người chồng đi làm về. Người chồng ôm hôn đứa con trai nhỏ, sau đó hôn người vợ một cái vô cùng tình tứ.

"Cục mỡ lát nữa papa về con cũng đòi thơm như thế xem" Chị Trịnh chỉ tay vào tivi, bé con tròn mắt nhìn vào tivi, đang ghi nhớ hành động trên truyền hình.

"Con phải đòi cả papa thơm mẹ con nữa" Chị Trịnh thì thầm vào tai con bé "Có phải là con chưa từng thấy ba thơm mẹ đúng không?"

Hiểu Minh ngơ ngác, trí nhớ ít ỏi lục mò lại, đúng thật là bé chưa bao giờ nhìn tháy ba thơm mẹ, đầu gật gật "Chưa thấy."

"Vậy thì lát nữa khi papa đi làm về, con cứ đòi như vậy là được đó" Chị Trịnh nháy mắt, giơ ra ngón tay cái thả like cho cục thịt mỡ.

Phương Hoa từ trên lầu đi xuống, chị Trịnh nhanh chóng chuyển sang kênh thiếu nhi.

Ngồi xuống bên cạnh chị Trịnh và cục bông gòn của mình, Phương Hoa vung vai một cái thật thoải mái "Hai dì cháu đang xem gì đấy?"

"Xem hoạt hình thôi nha" Chị Trịnh đáp nhanh, không để thừa bất cứ cơ hội nào cho Hiểu Minh trả lời, vội vàng lái chủ đề "Hôm nay trông em tươi tắn hơn rồi đó."

Phương Hoa mỉm cười nhẹ, có lẽ vì tâm tình rất tốt đi.

Trần Nghĩa và cô hoàn toàn hoá giải khúc mắc trở thành những người bạn tâm giao của nhau, cậu thường gọi điện trò chuyện cùng cô lắm. Trịnh Thành Dương ba hôm trước có sang phòng cô, đến nay thì không có sang cho nên cô cũng khá thoải mái. Tâm tình tốt, cơ thể cũng tốt cho nên hôm nay sắc mặt Phương Hoa rất hồng hào.

Cơ chế ăn uống ngủ nghỉ cùng Hiểu Minh nên cô trở nên vô cùng tốt nha, lúc vừa ra tù thì có hơi ôm yếu, nay đã có chút da thịt hơn hẳn. Cả hai người ngồi chơi nói chuyện một lúc, bé con ngồi xem hoạt hình mèo đuổi chuột trên màn hình to.

Đến lúc Trịnh Thành Dương trở về, bé con giống như thăm dò nhìn sang dì xinh đẹp một cái.

Dì lại giơ lên ngón tay cái ra hiệu, Hiểu Minh lon ton chạy đến phía Trịnh Thành Dương. Anh nhìn bé con chạy đến đón mừng, cực kì cưng chiều bồng lên thơm má một cái, cưng chiều hỏi "Ở nhà có gì vui không?"

Hiểu Minh được thơm, nhìn papa bằng đôi mắt to tròn chớp chớp, ngón tay nhỏ chỉ sang mama đang ngồi trên sofa "Papa thơm mama nữa."

Phương Hoa ngồi ở sofa nâng mắt nhìn bé con trên tay Trịnh Thành Dương, mắt cô hóa thành hai hạt tiêu, miệng nhỏ há ra ngơ ngác, con bé học đâu ra cái trò đấy nga.

Trịnh Thành Dương liếc mắt sang Phương Hoa cũng đang ngơ ngác, nhìn sang chị Trịnh đang ngồi ngẩn ngơ tự xem đầu móng tay vô tội kia, anh có thể nhận ra ai là thủ phạm.

"Papa thơm mẹ" Hiểu Minh lần nữa yêu cầu, môi nhỏ chu lên đáng yêu.

Phương Hoa không muốn anh khó xử vội vàng đứng dậy đến trước mặt con bé khẽ giọng "Papa đi làm về mệt rồi, con không được phiền ba."

"Chỉ là thơm một cái thôi mà" Hiểu Minh bĩu môi, vẻ mặt hụt hẫn.

Trịnh Thành Dương thì vẫn im lặng như tản đá, việc anh chủ động hôn cô trước mặt chị Trịnh cả Hiểu Minh là không thể. Phương Hoa đành phải bước đến một bước, chân nhón lên cao, ấy vậy mà vẫn chưa đủ với tới gò má Trịnh Thành Dương.

Bé con vô cùng mong đợi nhìn chằm chằm papa, Trịnh Thành Dương không thể phản kháng chống đối trước mặt con nhỏ, nghiêng người cúi đầu thấp xuống phối hợp. Phương Hoa nhón chân cao, thơm lên má anh một cái, sau đó nhìn sang cục bông gòn mặt mài sáng rực kia "Rồi, đã được chưa? Mau, đi xuống cho ba nghỉ ngơi."

Hiểu Minh gật gật đầu, tuột từ trên tay Trịnh Thành Dương xuống chạy lon ton lại phía dì xinh đẹp đang ngồi ở sofa báo cáo kết quả. Trịnh Thành Dương nghiêm mặt nhìn cô sau đó bước đi, Phương Hoa thở phào một hơi xoay đầu nhìn sang chị Trịnh và Hiểu Minh đang đập tay kia.

"Chị Tâm..." Thủ phạm chỉ có thể là chị thôi nga, Trịnh Thành Tâm nhúng vai, vô tư ôm cục thịt mỡ trong lòng "Lâu lâu cũng phải cho con bé cảm nhận tình cảm gia đình một chút chứ."

Cha mẹ gì mà chả bao giờ nhìn mặt nhau, con bé sẽ bị tổn thương đó. Chị Trịnh nháy mắt với Phương Hoa, cô chỉ có thể chán nản ngồi xuống sofa nhìn hai dì cháu kia đang vô cùng hứng khởi. Bàn tay nhỏ nâng lên se se lọng tóc trên mang tai ngượng ngùng, nghĩ lại thì... Cô từng trách ba mẹ lừa dối cô.

Họ lúc nào cũng tình cảm trước mặt cô trong khi cả hai người họ đã sớm rạn nức, thì ra họ cũng không cố ý.

Họ chỉ là không muốn Phương Hoa buồn, cho nên mới cố gắng giả vờ, để Phương Hoa có thể có đủ một gia đình hạnh phúc.

Tình trạng của Phương Hoa hiện tại, bỗng dưng lại y hệt mẹ Phương lúc trước.