Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 235: Cữu cữu



Bạch Dữ bị nó chọc cho bật cười.

"Các người!! Rõ ràng chúng ta còn chưa thương lượng xong, các người đã tự quyết đưa đồ cho hắn!"

Tiền Thanh Phong được người đỡ lên cũng không chịu thua mà chất vấn người của Thiên Tâm Các.

"Ô vậy ngươi ra giá đi."

Bạch Cửu chẳng sao cả đáp lời hắn.

Tiền Thanh Phong tính nói gì thì bị người phía sau kéo lại, lắc đầu không cho nói. Đại thế đã mất, nói gì cũng chỉ thêm mất mặt. Bọn họ không có khả năng cho ra cái giá lớn hơn.

"Ha... Đã không có tiền mà còn bày đặt đến đây phá quán, hại chúng ta gấp gáp đứng lên từ trên giường. Oa!"1

Nói nói nó còn ngáp một cái, đầu dựa vào ngực nam nhân, khí thế gì cũng không còn nữa.

Bạch Dữ bật cười, thuận tay bế nó lên như lúc mới tới, để nó nằm trên vai mình tiếp tục nghỉ ngơi.

Tức chết người không đền mạng là đây.

Tạ Thanh đứng bên cạnh lắc đầu ngao ngán. Không chỉ hắn, ai cũng không ngờ tới. Có người còn hùa theo cười nhạo một tiếng. Mặt của mấy người Tiền gia sắp thành màu gan heo luôn.

Cốc Duyệt cười cười nhìn hai người họ hỗ động, lúc nhìn Bạch Cửu ánh sáng trong mắt có chút kỳ lạ lại được giấu rất sâu.

"Các vị nếu không thể trả được cái giá tương xứng, vậy xin mời về cho. Chuyện xảy ra hôm nay Thiên Tâm Các chúng ta bỏ qua, không truy cứu nữa. Mời."

Cốc Duyệt lúc này mới quay qua nhìn đám người họ Tiền, ra lệnh đuổi khách.

Người họ Tiền nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn phải thất thỉu chạy đi, như chó nhà có tang.

May mắn không để lại mấy câu thiếu não, nếu không còn khó coi hơn nữa.

Một trận ra quân khí thế hùng hổ lại thất bại mà về. Không biết tới khi gặp mặt lần nữa sẽ là tình cảnh gì.

...

Cốc Duyệt như cười như không nhìn hai người ngồi ở đối diện. Trên mặt hắn lúc này không còn mặt nạ che chắn nữa, hoàn toàn lộ ra dung mạo như hoa như ngọc, vậy mà có mấy phần giống Bạch mẫu. Xem ra là có huyết mạch gần gũi với Cốc Mẫn Nguyệt.

Chủ nhà cho mời nhưng ngồi nữa chung trà vẫn không nói lời nào. Bạch Cửu mới đầu còn có hứng thú nhìn gương mặt kia của hắn, lúc sau đã mệt không chịu được dựa vào ngực nam nhân nhắm mắt dưỡng thần, không muốn làm dáng ra vẻ gì nữa. Dù sao cũng không có được bộ dạng ngầu lòi gì.

Ngược lại là Cốc Duyệt cứ không ngừng nhìn hai người tìm tòi không biết chán, cũng không rõ là có cái gì tốt nhìn. Đến khi cả Bạch Dữ cũng mất kiên nhẫn thì hắn mới chịu lên tiếng.

"Mẫu thân ngươi vẫn tốt chứ? Dạo trước không thể liên lạc được với nàng."

Thật ra đến giờ vẫn không có liên hệ. Bình thường hai bên vẫn giữ liên lạc, nhưng sau nhiều lần gửi tin vẫn không được đáp lại, Cốc gia cũng không gửi nữa. Ngược lại là Cốc Mẫn Nguyệt sau khi về Bắc Thần cũng quên mất, hoàn toàn là một bộ hất ra ngoài thì không hốt về được nữa.