Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 219: Chơi thật vui.



Nhưng rất nhanh nàng đã lại hồi hộp lên.

"Mâu Mân, ngươi nghe ta nói..."

Rầm rầm rầm!!

Đáp lại nàng là vài chưởng phong đánh về nhiều hướng khác nhau của hang động, đất đá tinh thạch bay khắp nơi, nhưng vẫn là không có đánh trúng người nào.

Mộc Tâm Vi nhìn mà hãi hùng khiếp vía, trái tim như bị nhất lên cổ họng.

"Ngươi thôi đi!"

Nàng vừa sợ vừa giận bất chấp người nào đó đang muốn phát cuồng mà xông tới ôm chặt lấy eo hắn, ngăn cản hành vi nổi điên của hắn.

Mâu Mân suýt nữa thì đem nàng ném ra ngoài. Hắn cật lực kiềm chế đến độ cắn vào lưỡi, máu tươi từ miệng chảy ra khiến khí chất của hắn càng thêm tà ác.

"Ngươi! Nuốt lấy!"

Mộc Tâm Vi ngửi thấy mùi máu tanh thì hoảng sợ, cứ nghĩ Bạch Cửu hai người bị thương, ngẩng đầu lên lại thấy khóe miệng hắn dính máu, tức muốn chết từ trong giới chỉ lấy ra một viên Định Tâm Đan nhét vào miệng hắn.

Mâu Mân rắc một tiếng cắn nát viên đan dược trong miệng, đầu óc cũng trở nên thanh tỉnh lại.

Biển cố diễn ra quá nhanh chẳng ai ngờ tới. Bạch Dữ ôm tiểu chuột trong lòng lạnh lùng nhìn Mâu Mân cách đó không xa. Nếu không phải hắn vẫn luôn chú ý xung quanh, lại thêm mảnh kết giới nghịch thiên này của tiểu chuột thì có khi lúc này đôi bên đã đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán rồi.

Thật ra hắn cũng chẳng ngại đánh đâu.

Bạch Cửu bị dọa vỗ vỗ ngực, bại lộ rồi cũng không khiến nó bận tâm lắm. So ra nó cảm thấy lộ rồi cũng tốt, đỡ phải nôm nớp lo sợ bị phát hiện mãi.

Dù sao nhìn tình huống này thì chưa chắc họ sẽ nguy hiểm.

"Bạch Cửu hai người không sao chứ?"

Mộc Tâm Vi lo ổn định bên này xong mới quay đầu không biết nên nhìn vào hướng nào mà hỏi. Trong lúc nói chuyện nàng vẫn giữ chặt người bên cạnh, tránh cho hắn mất khống chế nữa.

Mâu Mân ồ ồ hít sâu mấy cái, thần thức tản ra khắp hang động ý đồ tìm kiếm tên chuột nhắt kia. Lúc nghe Mộc Tâm Vi nói có hai người thì mém chút muốn nổi điên nữa.

Ngược lại là Bạch Cửu khá là chấn định, không có bâng khuâng mà lên tiếng.

"Mộc cô nương không cần lo lắng, năng lực bảo mệnh chúng ta vẫn là có. Lúc trước chúng ta còn không chắc có thể qua mặt được hắn không, bây giờ xem ra... Mọi chuyện vẫn còn rất tốt."

Trong lúc nó nói chuyện Bạch Dữ cũng mang nó chuyển qua một nơi khác, dựa vào tiếng nói của nó mà che dấu hành tung, trách cho tên kia tỏa định được vị trí của họ mà động thủ tiếp.

Y như rằng!

Rầm!

Cát bay đá chạy!

"Mâu Mân!"

Mộc Tâm Vi nắm cổ áo hắn kéo xuống, một mặt căm giận cùng hắn đối mắt.