Nhân Ngư Trả Thù

Chương 32: Hồi Ức _ 3 Kết.



Bước chân ả nhanh nhẹn đi đến chỗ Lan, đôi mắt màu trắng của Lan khiến ả thích thú vô cùng, ả từng đọc một cuốn sách cổ nói về những Nhân Ngư mang trong mình một sức mạnh phi thường, và thứ để có được sức mạnh ấy là đôi mắt màu trắng... Không phải Nhân Ngư nào có đôi mắt ấy cũng biết sử dụng.

Lúc ả còn nhỏ, ả từng nghe Sư Phụ của ả nói, nếu Nhân Ngư mà có mắt trắng cũng có nghĩa là sức mạnh của Nhân Ngư đó ở một tầm cao mới , mà con người không bao giờ chạm tới.... Nhưng cũng có những trường hợp ngoại lệ như, Cô Nhân Ngư ấy có đôi mắt màu trắng nhưng không biết sử dụng sức mạnh của nó.!

ả bịch miệng Lan, đưa bộ mặt một nữa là thiếu nữ, một nữa là bà lão, ngắm nghía Lan... Càng nhìn nụ cười trên môi ả lại càng kinh tởm khó nhìn vô cùng, giọng ả khàn khàn tán thưởng :

" Ha.! Ta có được rồi, sức mạnh mà cả Sư Phụ ta cũng chưa nhìn thấy, Đúng là mỏ vàng từ trên trời rơi xuống mà.! Ha Ha Ha...!! "

Lan bị bịch miệng thì chỉ có thể phát ra mấy tiếng ' ư ử ' nhìn những viên ngọc trai rơi xuống nền đất của hang động ả nheo mày:

" Ồ.! Còn có ngọc trai nữa này.! Ngươi quả thật là báo vật của ta.! Ha Ha Ha Ha.! "

Dưới nền đất kia là hành tá những chiếc xương lớn nhỏ đủ kích thích, những viên ngọc trai trắng tinh rơi vào một cái hộp sọ đen xì, bên trong còn có một thứ nước sền sệt run lắc... Hang động này là nơi ả luyện bùa ngải, bên cạnh chỗ của Lan và Kim Liên còn có những đứa trẻ nhỏ tầm 10 tuổi đang nằm la liệt dưới đống xương kia.!

Khẽ đưa tay vào trong áo, ả lấy ra một con sâu màu đen tuyền rồi mở miệng Lan nhét vào trong, con sâu chui tọt xuống bụng của Lan...

Kim Liên qua cơn đau như chết đi sống lại cô khó khăn đưa mắt qua Lan, Cô trợn mắt, đôi đồng tử co rút... Miệng và cổ họng cô đau rát nhưng vẫn cố gắng hét lên :

" Khốn.... Kiếp,.!!! Thả.... Bạn... Ta...r...a...!! "

Ả đang cầm trên tay một con dao vừa đưa gần đến bụng Lan thì đã bị tiếng hét yếu ớt của Kim Liên làm phân tâm, nhẹ nhàng xoay người nhìn Kim Liên ả hờ hững đáp :



" Thả.? Ngươi cũng như nó thôi, rồi tao cũng sẽ giết mày như nó thôi.! Ha Ha Ha.! "

Nhìn ả cười, Kim Liên tức giận đến phát run... Nhưng cô biết ả nói đúng, cơ thể vốn khỏe mạnh của cô, giờ lại như một người nằm liệt trên giường nhiều năm vậy.!

Con dao ngày càng sát vào bụng Lan, cô không muốn Lan bị thương... Nhưng làm gì bây giờ.? bất chợt mắt cô va phải một cái hộp sọ kế bên, cô dùng toàn bộ sức lực của mình đang có cầm cái hộp sọ lên...

...Lợp Cợp...

Lực không đủ mạnh khiến cái hộp sọ rơi xuống lăng cù cù... Ả liếc Kim Liên, đây là lần thứ hai cô phá đi tâm trạng phấn khích của ả, bỏ tay khỏi miệng Lan , ả nhảy một cú bay thẳng lên người Kim Liên... Ngồi trên bụng Kim Liên ả nghiên đầu, chiếc lưỡi dài cũng lè ra :

" Ngươi muốn chết trước nó.? Vậy để ta toại nguyện cho nhé.? "

Thấy ả sắp cắn vào cổ mình, Kim Liên nhắm mắt lại , cô biết dù có làm gì đi nữa thì cô cũng chẳng thể thoát khỏi đây.. Thà để cô chết trước thì tốt hơn...

...Phập....

Một cây giáo nước xuyên qua một bên vai của ả, những giọt máu màu đen nhỏ xuống mặt Kim Liên, cô mở mắt thì thấy ả đang trừng mắt nhìn Lan, trên bả vai phải của ả là một ngọn giáo nước... Trong lúc cô còn đang hoang mang thì ả đã phóng đến chỗ Lan, bóp chặt cổ Lan ả lạnh giọng :

" Con Khốn này.! Mày giám làm như này với tao.? Mày chán sống rồi phải không.? "



Mặt Lan tím tái, nhưng trên môi vẫn là một nụ cười khinh bỉ , Lan phung một ngụm máu thẳng mặt ả :

" Phì.! Ta... Khinh...!! "

Kim Liên nhìn mà lo lắng cho Lan , cô thấy nét mặt của Lan ngày càng tái đi, cô hét lớn :

" Khốn kiếp.!!... Muốn... Giết thì Giết ta trước đi.!! Mụ... đàn bà rẻ rách.!! "

Lan nhìn Kim Liên mà bất lực... Lan muốn chuyển sự chú ý của ả để cứu Kim Liên nên mới làm vậy... con sâu vừa rồi ả cho vào bụng Lan bây giờ nó đang tìm Linh Đang của cô ... Lan biết nếu Linh đang của bản thân bị con sâu đó ăn mất thì cô cũng sẽ chết.!

Khẽ dùng toàn bộ sức mạnh còn lại Lan điều khiển dòng nước dưới cái hồ ở sau lưng ả , Nước phóng lên, ả cảm giác được liền né đi, dòng nước cứ thế phóng thẳng vào bụng Lan tạo thành một cái Lỗ... Kim Liên trợn trừng mắt, miệng không khép lại được, từ chỗ Lan một dòng nước nhỏ khác phóng đến chỗ Kim Liên bay vào miệng cô, cô nuốt luôn dòng nước ấy vào bụng.

Ả nhìn cơ thể Lan máu chảy ròng ròng thì ra phần tiết nuối, Sư Phụ ả cũng từng nói nếu Nhân Ngư chết đi thì máu và thịt là một loại kịch độc.! Liếc mắt sang Kim Liên ả cong lên một nụ cười ma quái..

Tiếng đến chỗ Kim Liên ả móc trong người ra năm sáu cái bình chứa thứ chất lỏng sền sệt, đen ngòm, tanh tưởi... Ả trúc từng lọ vào miệng Kim Liên, mắt Kim Liên dại ra... Thất khiếu cũng bất đầu chảy máu ròng ròng... Đứng lên ả cười vang vọng trong hang động...

.

" A.! A.! A.! ... Tôi... Sẽ Trả Thù cho Cô..."

Mỹ Liên máu mũi chảy xuống, cô ôm đầu nói lớn... Tất cả những mảnh ký ức cô vừa xem là một bi kịch...