Nhân Ngư Trả Thù

Chương 22: Tỉnh Táo. [ Ngày 6 ] 1/2



An quay lại nhìn Thuận đi phía sau Hắn cũng biết là Mỹ Liên đã thất bại, An buôn tay khỏi eo của Minh đứng thủ thế chuẩn bị cho một trận chiến.! Tên Ka nhìn thấy thế thì che miệng cười :

" Ha Ha Ha.! Hết Đường rồi, Sao hai ngươi không chịu trói đi.? Ta sẽ nhẹ nhàng với các ngươi mà ~ "

Không thấy hai người kia trả lời làm Hắn có chút không hài lòng, Hắn liếc sang Thuận :

" Giết tên An.! Bắt bé Nhân Ngư cho ta.! "

Nghe lệnh, Thuận phóng nhanh như một tia chớp, An thấy vậy thì đưa tay lên, đòn đánh đã được ngăn lại, Thuận xoay người định đá vào đầu An nhưng đã bị An né được, Thuận thế An đá thẳng vào bụng Thuận, Một lực mạnh tác động vào nội tạng làm Thuận phải lùi về sau vài bước, An thấy Vậy thì dồn lực vào chân phóng đến chỗ Thuận giáng xuống một cú đá cực mạnh vào đầu, Thuận bây thẳng vào căn nhà gần đó khói bụi mịch mù.

Còn về Minh, cô nhìn những con thủy quái đang chầm chậm bò lên, Cô đưa tay về phía biển, dòng nước đang tĩnh lặng bỗng có rất nhiều vòng xoáy suốt hiện, Những xoáy nước kéo mấy con Thủy Quái vào trong, Mặt Minh mồ hôi chảy ròng ròng cô chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi, chứ không thể làm những con thủy quái đó bị thương, hay giết chúng được.!

Tên Ka nhìn Thuận bị đáng bây đi thì mặt hắn tối sầm lại, Hắn lại lôi trong người ra một tấm bùa màu đỏ, Tấm bùa liền bốc cháy, một ngọn lửa màu đỏ lập lòe giữa màng đêm... Hắn phóng ngọn lửa về phía An, Thấy ngọn lửa đang bây về phía mình An nhanh chân nhanh tay, nắm lấy cổ áo Minh đang ngồi phía sau nhảy sang một bên, Hắn thấy An né được thì lại cười to , An chẳng hiểu sao hắn lại cười nhưng giờ An đã hiểu.

Trước mặt An là Thuận đã đứng lên, An định quay đầu chạy ngược lại thì đã bị ngọn lửa khi nãy bám vào một bên tay, Cánh tay bốc cháy dữ dội, An cau mày buôn Minh ra rồi dùng cánh tay còn lại dứt khoát chặt đi cánh tay đang cháy kia.

Tên Ka thấy An như thế thì có chút khen ngợi :

" Giỏi, quá Giỏi.! Nhưng ta cảnh báo ngươi trước nhé, một khi đã bị Tiểu Hoả của ta đốt rồi thì ngươi đừng hồng tái sinh chỗ đã bị chặt kia.! A Ha Ha Ha . "

Nghe Hắn nói giờ An mới để ý là vết thương không hề lành lại, Cánh tay bị An chặt bỏ giờ đã cháy rụi chỉ để lại một lớp tro tàn, Minh thấy mặt An khó coi cô cũng biết là lời tên Ka nói là sự thật, cô đứng lên đưa tay mình đến miệng của An rồi gấp gáp nói :

" Cắn đi. Cậu lấy máu của tôi đi.! Nhanh lên chúng ta không có nhiều thời gian đâu.! "

Thấy An vẫn chần chừ Minh chẹp miệng rồi dùng tay còn lại bóp miệng An, Đưa cánh tay của cô vào miệng cậu ta :



" Nhanh lên.! Bộ cậu muốn chết ở đây sao.? "

An thấy vẻ mặt của Minh kiên quyết nên cũng cắn vào tay cô, Dòng máu màu đỏ sẫm chảy vào miệng An... Cánh tay của An được tái sinh lại y như chưa bị chặt.! Còn Minh vì mất máu mà mặt đã tái xanh, An đưa tay bế Minh lên quay đầu chạy thật nhanh ra biển, Tên Ka thấy vậy thì hấp tấp ra lệnh cho Thuận :

" Bắt Chúng Lại.! "

Nhưng đáp lại Hắn ta là một gương mặt đầy sát khí của Thuận, Cậu đã tỉnh táo lại vì khi nãy An vừa đá vào bụng cậu vừa thì thầm vào tai là Mỹ Liên luôn ở bên cậu.! Thuận trong một khoảng khắt đó cậu đã nhớ lại hình ảnh mà Mỹ Liên ở trên không chạm vào mặt mình.! Đôi mắt màu trắng của Thuận nhìn tên Ka như muốn xé xác hắn.

Hắn thấy kế hoạch của mình lại bị thất bại liền lui về phía sau, từ sau lưng hắn Lĩnh cùng với mấy người khác bước lên, Nhìn Lĩnh như một khúc gỗ di động biết đi, Thuận đành lùi về sau vì cậu không thể làm họ bị thương được, Cậu lùi ngày một nhanh, thoát cái Thuận quay đầu chạy theo An và Minh.

Tên Ka nhìn theo mà gân xanh, gân đỏ, nổi đầy trên trán, Hắn chưa tính đến bước Thuận có thể Tỉnh lại.! Nhưng rồi hắn lại mỉm cười, vì ở ngoài biển kia còn có một thử thách nữa là hàng chục con thủy quái đang chờ họ.!

An thấy Thuận chạy phía sau thì cậu ta lại tưởng Thuận nghe lời Tên Ka đuổi Theo, An liền nhanh chân đá mấy viên đá nằm dưới đất về phía Thuận, Thấy thế Thuận liền gào lên :

" Là Tôi.! Là Tôi.! Thuận đây.! "

Nghe vậy An liền liếc nhìn thì thấy mặt Thuận đang hốt hoảng gào lên, Tự nhiên An thấy lòng mình nhẹ đi bội phần... khi đã ra đến bờ biển An nhìn xuống biển đang định đưa Minh xuống thì lại thấy mấy cái đầu đen xì trồi lên, Thuận thở phì phò cuối cùng cũng đuổi kịp An... Cậu trợn mắt nhìn mấy thứ dưới biển kia.

Thuận nhảy xuống biển cái ' Ào ' Trước vẻ mặt hốt hoảng của An, giờ đây với sức mạnh Thuận đang sở hữu cậu liền lao nhanh đến chỗ bọn Thủy quái, đôi mắt màu trắng sáng hoắt dưới dòng nước, Bọn thủy quái nhào đến chỗ Thuận, chúng cắn cậu thì cậu xé xác chúng.! Mặt nước rợn sống, từng dòng máu đỏ trộn với máu đen liên tục loan ra.!

An ở trên bờ cau mày nhìn xuống, bế Minh trong tay, An đành lách qua chỗ Thuận đang liều mạng kia để xuống biển.!

Bầu trời ánh bình minh bắt đầu ló dạng...

' Ò Ó O .... '