Người Ở Nơi Sâu Thẳm Của Thời Gian

Chương 12: Vịt nấu bia



Trình Du Du và cửa hàng trực tuyến của cô nổi tiếng rồi.

Cửa hàng ngày nào cũng nườm nượp khách, gần đến giờ ăn, người đứng đợi gần như có thể chiếm trọn con phố, đến nỗi Trình Cẩm không thể không giúp cô tuyển thêm vài nhân viên.

Chương Tán, người có tay nghề tương đối tốt cũng đến quán để giúp đỡ. Buổi phát sóng trực tiếp chỉ còn lại Lý Tư và Triệu Ngũ Ngũ hỗ trợ, vì chương trình không nấu những món phức tạp nên có hai trợ thủ là quá đủ rồi.

"Món chính của hôm nay tôi sẽ dạy cho mọi người làm món vịt nấu bia, trước tiên cho vào nồi..."

Vẫn là giọng nói ngọt như mật, vẫn là hình ảnh trong veo sáng ngời khiến cho người xem cảm thấy hài lòng vừa mắt. Và bàn tay xinh đẹp đang cho những miếng thịt vịt đã được chặt thành từng khối ở trong cái bát trong suốt vào cái nồi lớn chứa sẵn nước nóng, thời khắc hiện lên sự ảo diệu hằng ngày của ẩm thực cũng sắp đến...

Có điều phần bình luận hôm nay náo nhiệt hơn thường ngày, luôn có những người xem mới muốn chuyển trọng tâm chủ đề trước khi món ăn cuối cùng được nấu chín:

[ trước khi buông nồi, hãy giải thích một chút, cô và Lạc Tử Khâm là mối quan hệ gì? ]

[ nói, cô đã chi bao nhiêu tiền để được nhét vào chương trình vậy? ]

[ phỏng vấn một chút, cô cảm thấy thế nào khi được nổi tiếng? ]

Trình Du Du liếc qua phần bình luận, không thèm đếm xỉa tới mà bổ sung nửa câu sau: "...chần nước trước."

Nhìn thấy những dòng chữ đủ mọi loại màu sắc trên màn hình, xen lẫn trong đó cũng có vài người nóng tính, vì muốn làm cho cô trả lời các câu hỏi mà không ngừng quăng tặng phẩm.

[ /mỗi ngày ôm streamer/ đã ném 99 quả thủy lôi ]

*Thủy lôi/ bom thiển thủy/ thiển thủy tạc đàn (浅水炸-弹): một hình thức tặng quà cho tác giả, idol... trên Tấn Giang. Một thủy lôi = 5000 điểm Tấn Giang = 175000 VND.



Nhân lúc thịt vịt đang dần dần chuyển màu trong nước sôi, Trình Du Du nâng tay lên di chuyển ống kính. Đôi mắt hoa đào nhiễm ý cười khẽ nheo lại, đường kẽ mắt màu đen hơi xếch lên ở đuôi mắt vẽ ra một đường cong quyến rũ, cùng với giọng nói mang theo vài phần non nớt đáng yêu, chung một khung hình nhưng biểu cảm và thanh âm hoàn toàn tương phản: "Này, đừng nháo, bằng không trước khi cho thịt vịt vào chảo tôi sẽ chiên bạn trước."

Nói xong, cô tháo chiếc điện thoại màn hình lớn đang được cố định trên giá đỡ xuống, làm động tác muốn ném nó vào trong nồi.

[ đừng đừng đừng, tôi biết sai rồi, đùng ném tôi vào trong nồi ]

[ streamer ngang nhiên trêu ghẹo người! Báo cảnh sát thôi! ]

[ mẹ ơi, tai của con dường như có thai rồi! ]

[ đang yên đang lành lại xuất hiện vua chiên rán, tôi đều nghe theo bạn hết, vẫn còn không được sao! ]

Trình Du Du mỉm cười, trả điện thoại về vị trí ban đầu. Đem thịt vịt trong nồi vớt ra, chuẩn bị một cái nồi mới, sau khi đổ dầu vào thì cho gừng thái lát, hoa hồi và các gia vị khác vào xào cho dậy mùi thơm. Thịt vịt sau khi chần trong nước nóng thì đổ vào xào chung một lúc.

"Đổ bia và một ít giấm vào nồi, hầm với lửa nhỏ..."

Thịt vịt trong nồi bị thấm dần hương vị của bia và các loại gia vị, hơi nóng bên trong bốc lên, đọng lại trên nắp nồi trong suốt, tạo ra một tầng giọt nước nhỏ li ti. Làn sương của hơi nước nhanh chóng thoát ra ngoài từ lỗ khí trên nắp mang theo thoang thoảng mùi bia, khiến cho khán giả đang xem chương trình trước màn hình nhìn thấy hơi nước đều phải nuốt nước miếng.



Trình Du Du vừa đi vo gạo nấu cơm, vừa mỉm cười nói với máy quay: "Trước khi tôi bắt đầu bữa ăn, chúng ta có thể tán gẫu một chút, đến đây, tôi sẽ chọn một vài câu hỏi để trả lời."

"Cảm giác như màu đỏ..." Trình Du Du liếm liếm môi dưới màu thạch của mình, chậm rãi kéo ra một vòng cung bên môi: "Chính là cái cảm giác mà mọi người không thể nào tưởng tượng được."

Khán giả dùng bình luận dồn dập chỉ trích sự lì đòn của Trình Du Du, trong số đó, người hỏi về mối quan hệ giữa cô và Lạc Tử Khâm đã mở tài khoản vip trong phòng phát sóng trực tiếp, đến câu hỏi cũng tô đỏ và in đậm lên, trừ phi cô giả mù, bằng không thì rất khó để không nhìn thấy nó.

"Còn về quan hệ gì đó giữa tôi và Lạc Tử Khâm, ừm..." Ánh mắt Trình Du Du phiêu du về nơi xa xăm, như thể đang suy nghĩ một điều gì đó.

- --

Cùng lúc này, tại một khách sạn nào đó trong thành phố Phượng Thành.

Lạc Tử Khâm dựa vào ghế sofa trong phòng khách đọc kịch bản, trên bàn trà có một chiếc máy tính bảng, thanh âm của Trình Du Du từ bên trong máy truyền đến, làm cho mạch suy nghĩ của cô về kịch bản bị dừng lại. Đôi mắt đen láy nhìn xuống màn hình, vô thức dõi theo giọng điệu kéo dài của người bên trong.

Có quan hệ gì?

Cô ấy sẽ nói gì? Bạn cùng lớp trời cao trung? Bạn cùng bàn? Hay là...

Phòng phát sóng trực tiếp còn muốn nhốn nháo hơn cả Lạc Tử Khâm, tất cả mọi người đều đang chờ đợi Trình Du Du tiết lộ nội tình kinh thiên động địa, có người không thể chờ đợi được mà liệt kê ra các lựa chọn: ví dụ như cô và Lạc Tử Khâm là họ hàng xa, ví dụ như cô bạn giường trên của Lạc Tử Khâm ở đại học...

Thậm chí có người chuẩn bị đợi Trình Du Du nói xong liền đem tin tức bán cho phóng viên.

Kết quả là...

"Mối quan hệ giữa minh tinh và người qua đường, ây da, bất quá tôi vừa mới quyết định sẽ trở thành fan hâm mộ của cô ấy." Trình Du Du rất bình tĩnh mỉm cười trước ống kính, cô không hề biết rằng phía bên kia màn hình có một vị chính chủ đang ngồi xem.

Phần bình luận trên máy tính bảng của Lạc Tử Khâm vẫn chưa tắt, những dòng chữ đầy màu sắc bắt đầu bay ra:

[ quần của lão tử đều cởi ra rồi mà cô chỉ nói với tôi điều này? ]

[ một ngôi sao lớn giúp cô quảng cáo cửa hàng miễn phí mà cô chỉ đang chuyển từ người qua đường sang hâm mộ? ]

[ Lạc Tử Khâm đang ở trong nhà vệ sinh khóc ngất ]

[ CMN! Tôi biết cô sẽ không bao giờ nói thật...]



Trong một đống chữ bay qua, Lạc Tử Khâm chỉ bắt đúng một trong những câu trên.

Hàng mi dài khẽ rung, đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lẽo gần như đóng băng.

Cô đưa tay tắt máy tính bảng, đứng dậy đi ra, mở cửa nói với trợ lý bên ngoài: "Tiểu Lộ, lập tức đến quán 'Nướng thôi!' mua cho chị một phần ăn, nhớ kỹ, chị muốn một phần vịt nấu bia và cơm do bà chủ của bọn họ làm."

Khóc ngất trong nhà vệ sinh à? Hừ.

Tiểu Lộ nhìn cánh cửa lần nữa đóng lại, biểu cảm trên mặt vô cùng rối rắm.

Chuyện gì vừa xảy ra với tiên nữ tiểu tỷ tỷ của cô vào nửa đêm vậy?

Ngẫm nửa ngày vẫn không hiểu chuyện gì, nhưng cơ thể Tiểu Lộ lại hành động trước ý thức của cô, cô rút điện thoại ra và tìm số điện thoại của cửa hàng, nhấn nút gọi tới.

Người nhận cuộc gọi là Chương Tán.

"Xin chào, cho hỏi bạn cần..." Hắn còn chưa nói xong thì đã bị cắt ngang khi nghe thông tin đơn đặt hàng: "Cái gì? Vịt nấu bia và cơm?"

Chương Tán cúi đầu nhìn thực đơn trong tay: "Xin lỗi! Cửa của chúng tôi chỉ bán thịt nướng và một số loại salad trộn, có cần tôi đọc thực đơn cho bạn nghe không?"

Tiểu Lộ: "Không, tôi chỉ muốn vịt nấu bia và cơm do bà chủ của các anh làm."

Chương Tán: "..."

"Ở đây không có vịt nấu bia do bà chủ làm, bạn có muốn thịt xiên do tổng thống tương lai làm không?"

Dừng lại khoảng một giây, Chương Tán nhìn vào ống nghe điện thoại, đang lúc muốn cúp máy thì...

"Huhu, tiểu ca ca ơi, cầu xin anh mà! Tôi tăng giá 100 lần, tôi chỉ muốn ăn món này thôi, không ăn được tôi sẽ đau buồn chết mất, tôi xem trên livestream rõ ràng có thấy món này mà. Địa chỉ của tôi là phim trường xx, đường xx, khách sạn 213, tôi đợi anh đó!"

Chương Tán bất động thanh sắc đáp: "Đồ ăn ở tiệm chúng tôi không liên quan gì đến phần livestream của bà chủ."

Tiểu Lộ bình tĩnh trả lời: "Ồ, được rồi. Vậy tôi sẽ gọi điện cho bà chủ của anh hỏi thử."

Chương Tán: "...???"

......

Trình Du Du đứng giữa màn la ó ầm ĩ ở phần bình luần, tự bới cho mình một bát cơm trắng nóng hổi bốc khói, những hạt gạo trắng như tuyết nhô ra khỏi bát sứ một chút, bên cạnh là một dĩa vịt nấu bia thơm phức.



vịt nấu bia

Khi cô gắp miếng thịt vịt có màu sẫm như xì dầu từ trong dĩa lên, nước sốt đậm đặc bị trượt khỏi bề mặt miếng thịt, rơi trở lại vào dĩa.

Đưa miếng thịt đến bên môi, khẽ há miệng cắn xuống, miếng thịt vịt thơm ngon hấp dẫn bị hai hàm răng xé ra, làm lộ những thớ thịt săn chắc bên trong, mùi bia lan tỏa ra bên ngoài hòa quyện với vị cay cay của gừng, hoa hồi và các loại gia vị khác...

"Chà, lão vịt này vừa béo vừa nhiều nạc thật đấy."

Múc một thìa nước sốt trộn vào cơm, dĩa vịt nấu bia này làm cho cô cảm thấy hài lòng mà ăn hết bát cơm, đang lúc chuẩn bị nói lời tạm biệt với khán giả thì...

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Lý Tư đưa điện thoại cho cô, vẻ mặt hắn nhìn cô mang chút kỳ quái.



Trình Du Du: "???"

Không lâu sau đó, cô ngơ ngác khi nghe tỉnh cầu khó khăn của Tiểu Lộ qua điện thoại. Số điện thoại này đã được bên kia xin sau khi cô tham gia chương trình chung với đối phương, bởi vì Tiểu Lộ nói rằng rất thích các video về ẩm thực của cô.

Trình Du Du có chút khó hiểu giật giật đuôi tóc xoăn của mình: "Em nói, cô ấy muốn ăn vịt nấu bia và cơm do tôi làm?"

Cô hồi tưởng lại những gì bản thân vừa nói trong buổi livestream, tự cảm thấy rằng không có vấn đề gì. Cô sẽ bị fan của đối phương mắng chửi nếu như cô cọ nhiệt, đó không phải là câu trả lời chuẩn nhất sao?

*Cọ nhiệt: cố tình dựa vào người nổi tiếng để PR cho bản thân...

Hơn nữa...

Giữa hai người các cô vốn không có gì, chẳng lẽ còn mối quan hệ nào đặc biệt à?

Trong tim cô có một giọng nói âm thầm nhắc nhở lý trí của cô.

Trình Du Du có chút do dự, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao thì trong nồi vẫn còn cơm, còn phân nửa nồi vịt nấu bia, cùng lắm thì gói lại mang đến cho Lạc Tử Khâm vậy.

Vả lại, họ cũng đã giúp cô quảng cáo chương trình, bất luận là xuất phát từ nguyên nhân gì thì cô cũng nên báo đáp lại một hai phần.

Sau khi suy nghĩ một lúc, cô chỉ đơn giản trả lời: "Được thôi, không thành vấn đề, tôi sẽ cử người giao đến cho em."

Hai mươi phút sau.

Tiểu Lộ cầm hai cái lồng đựng thức ăn trong tay, gõ cửa phòng của Lạc Tử Khâm.

Lạc Tử Khâm mở cửa, trước tiên nhìn phía sau Tiểu Lộ một vòng, hỏi: "Người đâu?"

Tiểu Lộ: "Hả? Ai? Người giao hàng đã trở về rồi."

Lạc Tử Khâm: "..."