Người Gác Cổng - Một Câu Hẹn Ước Thề

Chương 81: Dục vọng




Nếu như có một ngày một người bình thường sở hữu sức mạnh của Thần Linh thì sẽ như thế nào?

Trong một căn phòng nhỏ một chàng trai trẻ đang sửa soạn áo quần cặp sách chuẩn bị đi học, đồng hồ trên tường tích tắc xoay vòng thời gian vào trường đã gần kề tới nơi thế nhưng chàng trai không một chút hoảng loạn, chỉ thấy cậu ta đi lại chỗ cửa lấy ra trong người một chiếc chìa khóa màu vàng trông khá cũ kỹ, lắp chìa vào ổ cậu ngữ khí lạnh nhạt hô lên: “Trường học Nhất Long!”

Âm thanh vang vọng, chàng trai xoay chìa từ từ mở cửa ra, bên kia cánh cửa là lớp học của cậu ta , bước qua cánh cửa cậu ấy đi vào lớp vừa lúc tiếng trống trường được đánh lên, lạ thay đột nhiên bỗng xuất hiện một người như vậy lại không ai ở đây cảm nhận được sự bất thường, mọi người đều ngó lơ đi chuyện li kì chàng trai vừa thực hiện.

Chàng trai đối với phản ứng ngó lơ của mọi người cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, ngày nào cậu cũng đều như thế đã thành quen không có gì mới mẻ hay thú vị ở đây cả.

Một ngày nhàm chán qua nhanh, chàng trai sau khi tan học thì về nhà ở lì trong phòng không muốn giao du với người bên ngoài, nằm trên giường dài chàng trai lôi chiếc chìa khóa ra, ánh mắt nhìn về chiếc chìa khóa hiện rõ lên sự toan tính cùng do dự không quyết.

Ngày hôm sau là ngày chủ nhật, chàng trai sau khi ăn bữa sáng do mẹ mình nấu xong thì đi về phòng, với lý do học bài cậu ta khóa kín cửa không cho người mẹ vào trong dọn dẹp, còn bản thân cậu thì ở trong đó cắn răng quyết ý đưa chìa khóa vào ổ rồi lại hô to lên một cái địa chỉ sau đó mở cửa.

Ở phía bên kia cánh cửa hiện ra một căn biệt thự hoang tàn cũ kỹ, bất quá căn biệt thự này không phải là vô chủ mà đây là biệt thự của chàng trai, nói đúng hơn khi chàng trai đủ 18 tuổi nó sẽ được sang tên qua cho cậu.

Trước kia căn biệt thự thuộc về ông nội của cậu ấy thế nhưng rất lâu rồi không ai biết người ông trên danh nghĩa kia đã ở đâu, chỉ biết rằng tài sản duy nhất của ông ta chính là căn biệt thự trước mặt, và tài sản duy nhất đó ngay sau khi chàng trai ra đời đã được chuyển qua cho cậu, chỉ vì khi đó cậu còn quá nhỏ nên không sang tên được, nhưng giờ nó đã khác.

Chàng trai thật ra cũng không biết bản thân ngay sau khi ra đời đã sơ hữu khối tài sản lớn như vậy, càng không biết gì về tờ di chúc của người ông cho đến hơn một tháng trước, khi đó chàng trai vô tình nghe cha mẹ mình nhắc đến mới biết được.

Sau khi biết bản thân có một căn biệt thự sau hơn một năm nữa sẽ được chuyển tên qua cho cậu, chàng trai khi đó rất vui mừng nên muốn đến đó tìm hiểu trước về gia sản sắp thuộc về bản thân, và đây cũng là bước đầu cho một bước ngoặt lớn trong cuộc đời chàng trai.

Khi đến căn biệt thự chàng trai lòng đang háo hức liền nguội lạnh đi hơn phân nửa, căn biệt thự tồi tàn quá đỗi, bất quá nếu sửa sang lại thì mọi thứ có vẻ sẽ ổn, bán đi kiếm tiền càng là ổn hơn.

Chàng trai đi tới đi lui quan sát căn biệt thự, trong lúc vô tình hoặc có lẽ không được vô tình cho lắm chàng trai đã đến trước một cái giếng cổ, giếng nước ở đây cũ kỹ mốc meo, rêu xanh phủ kín miệng thành, trên miệng có một tảng đá to lắp kín che đi toàn bộ thứ bên trong.

Vì hiếu kì chàng trai đi qua ngó nghiêng, khi nhìn vào tảng đá che cái miệng giếng kia chàng trai đã nhìn thấy trên đó có một dòng chữ được khắc sâu vào trong nhưng phần nhiều mặt chữ đã bị bào mòn theo năm tháng nên không thể nhìn rõ được, chàng trai tò mò chà qua chà lại lên dòng chữ mong có thể nhìn rõ, không ngờ hành động trông vô ích này lại thật hiệu nghiệm, qua một hồi chàng trai đã đọc được dòng chữ đó.

‘Không được mở ra, bên trong là tội ác.’

Đây đại khái là ý của dòng chữ được khắc trên tảng đá.

Đọc là đọc được có điều chàng trai không hiểu hàm ý của dòng chữ là gì nên cũng không quá để tâm, khi cậu ấy muốn rời đi thì bên dưới giếng vang lên giọng nói u lãnh của một người mà lại không giống người cho lắm, ban đầu chàng trai rất hoảng sợ định bỏ chạy nhưng những lời dụ hoặc của thứ bên dưới kia đã làm cậu ta động tâm.

Thứ kia nói có thể hoàn thành tất cả mộng ước của chàng trai, có thể làm cho cậu ta trở nên giàu sang, có thể khiến cậu trở nên nổi tiếng.

Chàng trai đâu có ngu ngốc mà để cho thứ đó lừa, cậu muốn rời đi, trước khi cậu đi thứ kia đã nói cho cậu biết rằng ở bên dưới gốc cây trong vườn có một chiếc chìa khóa bị chôn giấu ở đó, chỉ cần lấy nó lên cậu có thể đi tới bất kì nơi nào bản thân cậu muốn.

Mấy thứ không có căn cứ khoa học như vậy chàng trai nào tin, chàng trai rời khỏi chỗ giếng, khi định rời căn biệt thự quay về nhà thì chàng trai lại đắn đo, cuối cùng vẫn là không vượt qua nổi lòng hiếu kì nên đã tới chỗ gốc cây kia đào lên một lớp đất quả nhiên thấy được một chiếc chìa khóa.

Kể từ ngày đó chàng trai đi lại không hề tốn sức, chỉ cần có một cánh cửa để đút chìa khóa vào cậu thật sự có thể đi đến được bất kì nơi nào cậu muốn đi.

Chàng trai sau khi hồi ức lại chuyện xảy ra vào hơn một tháng trước thì bắt đầu do dự, cậu lựa chọn trở lại nơi đây là vì muốn hỏi thứ kia một số chuyện, dù biết rằng thứ đó khẳng định chẳng tốt lành gì nhưng cậu vẫn là không chống lại được sự hiếu kì của bản thân, chính xác hơn cậu không thể chống lại được dục vọng của mình.

Đi tới chỗ giếng cổ chàng trai đã nghe thấy tiếng cười khặc khặc từ phía dưới vang lên, cậu không quan tâm lên tiếng hỏi thẳng vào vấn đề: “Có cách nào để cho một người yêu mình?”

Thứ phía bên dưới sau khi nghe chàng trai hỏi thì ngừng cười, nó quái dị không hiểu hỏi lại: “Ngươi tìm tới ta chỉ vì lý do vớ vẩn này thôi sao?”

“Coi như ta chưa từng tới đây.” Chàng trai không vui định quay người rời đi thì thứ đó lại lên tiếng tiếng chỉ dẫn chàng trai đi đến một cái tủ trong phòng bếp, ở dưới cái tủ đó có một cái chìa khóa có thể hoàn thành ước nguyện của cậu.

Chàng trai bán tính bán nghi theo lời chỉ dẫn của thứ kia tìm tới được một chiếc chìa khóa màu trắng sữa cũ kỹ.


Chàng trai đem chìa khóa về nhà, đến sáng ngày mai chàng trai mang theo chìa khóa đến trường, trong lòng do dự vô cùng chàng trai chẳng biết có nên dùng chìa khóa thứ hai này hay không nữa.

Đến giờ ra chơi, chàng trai thấy người mình thích đang trò chuyện với những người con trai khác, chàng trai lòng nổi lên ghen ghét cuối cùng cậu cắn răng đem chiếc chìa khóa gắn vào trên tay rồi nêu ra mong ước của bản thân: “ Mong Sương có thể lại đây nói chuyện với tôi.”

Nói xong mong ước chàng trai ngồi đó mong chờ, cậu không biết chiếc chìa khóa có hiệu nghiệm hay chỉ là một cú lừa từ thứ kia, bất quá rất nhanh cậu biết được chìa khóa rất linh nghiệm.

Sương, người con gái được vạn người chú mục so với cậu một kẻ lập dị hoàn toàn khác biệt như một trời một vực, dù học chung trong cùng một lớp nhưng hai người chưa bao giờ có thể nói chuyện tử tể với nhau, nay người con gái ấy lại đi tới chủ động bắt chuyện nói cười vui vẻ với cậu.

Chàng trai trong lòng vui sướng cùng người con gái trước mặt trò chuyện, cậu có chút bỡ ngỡ, rụt rè, nhưng trong lòng cậu bây giờ đang mộng mơ về một tương lai tốt đẹp, một tương lai có cậu và Sương hai người hạnh phúc đến trọn đời, tiếc thay cậu không hề biết rằng lần đầu nói chuyện cũng như là lần cuối hai con người sống ở hai thế giới khác biệt có thể gặp nhau.

Vào một ngày đẹp trời, trong căn phòng của mình chàng trai hai mắt quầng thâm, ánh mắt có phần dữ tợn, cậu dùng chìa khóa vàng mở cửa đi tới chỗ cái giếng cổ lên tiếng hỏi: “Có cách nào có thể hồi sinh được người chết?”

“Khặc_ Khặc_ Tất nhiên là có nhưng người phải thả ta ra trước cái đã.”