Người Chơi Mạnh Nhất

Chương 20: Tiện đường về!



“Đinh Trọng Minh

Vũ Khí: Dạ Ám Phủ (Bóng Tối)

Nghề Nghiệp: Điêu Khắc, Chăn Nuôi.

Thể Chất: 250.

Tinh Thần 250.

Kỹ Năng: [Long Kình SS] [Phi Tốc C] [Hấp Thụ F]

Bí Kỹ:

Giết chết Thụ Yêu, Đinh Trọng Minh được lựa chọn kỹ năng của nó. Tái Sinh, kỹ năng khá lợi hại nhưng không phải đánh hoài cũng chết đó sao?

Kỹ năng Trường Quyền thì bình thường quá, phóng năng lực ra bên ngoài. Bình thường hắn cũng làm được chỉ là không dài bằng Thụ Yêu mà thôi.

Hấp Thụ, giúp hắn dùng năng lượng bóng tối hấp thụ sinh mệnh của sinh vật sống, giúp tăng cường các chỉ số sức mạnh lẫn tinh thần trong một thời gian dài, còn tăng bao nhiều thì hệ thống không nói rõ, phải thử mới biết.

Phân tích thấy với công việc chính của hắn chính là giải quyết hầm ngục, vậy thì không phải kỹ năng này quá tiện lợi hay sao?

Lý Thanh Hương

Vũ Khí: Tuyết Linh Kiếm (Băng)

Nghề Nghiệp: Hoạ Sĩ.

Thể Chất: 260.

Tinh Thần 260.

Kỹ Năng: [Xuyên Điệp SS] [Băng Vụ C] [Ảnh Kiếm D]

Bí Kỹ:

Lý Thanh Hương cũng được tăng cấp Vũ Khí, vì kỹ năng của em ấy đã đủ nên không thể học thêm kỹ năng nữa.

Thăng vũ khí lên cấp 3, điểm chỉ số Tinh Thần và Thể Chất có thể tăng lên đến 300 điểm. Nhưng số điểm tích luỹ bỏ qua là một con số khổng lồ.

Vài điểm đầu còn dễ, trung bình tầm 400 điểm tích luỹ 1 điểm chỉ số. Nhưng tới khoảng 220 trở đi, có số cứ gia tăng không ngừng nghỉ.

Đối với Minh hiện thể chất đang 250 chỉ số Thể Chất. Muốn tăng lên 251 phải mất đến 1000 điểm tích luỹ.

Thôi, điểm chỉ số này có thể qua rèn luyện hay giết quái vật tăng lên được, cho nên không cần vung tiền hết vào nó.

Bí Kỹ: Mỗi người đều có Bí Kỹ khi đến cấp 3. Nhưng lĩnh hội được nó phải tuỳ vào cơ duyên hoặc được truyền thụ bởi người có Bí Kỹ khác.

Nhìn xuống cái hố bị đào ra bởi hai kỹ năng Long Kình và Xuyên Điệp, mọi người phát hiện thấy 24 viên Ngọc Nguyên Tố, đủ màu sáng lấp lánh.

Mai Thuý Loan lo lắng tới xem Minh và Hương có bị làm sao hay không.

“Hai đứa có bị làm sao không? Cô lo quá.”

Hương cười cười nhìn cô Loan mà nói. Sau đó

“Dạ tụi con không sao ạ. Cô nhìn anh Minh đang đánh Đoan là biết rồi đó. À với lại tụi con đã thăng lên cấp 3 rồi.”

“Gì cơ, thật ư, vậy thì tốt quá. Hai đứa đúng là lợi hại nha. Nhưng về nhà không được kể chuyện hôm nay với Cô Trang đâu đấy.”

“Dạ con biết mà. Nếu mà nói ra sợ sau này tụi con không được tự do đi lại mất.”

“Ừm ừm, đúng là đứa bé ngoan.”

Lúc này Minh vẫn treo thằng Đoan lên mà đánh vào mông nó.

Bỗng từ xa một đoàn người đông nghịt kéo đến. Dần đầu đoàn người là Trần Đức Nghị, theo sau là các thành viên trong bang hội Hàn Đông.

Tưởng chừng sẽ vớ phải mồi ngon, ai ngờ nhìn cả nhóm người bang hội Minh Hương, đi đủ về đủ.

Thụ Yêu mạnh đến nhường nào? Nếu không phải lúc trước đánh nhau với Thụ Yêu bị tử thương hầu hết, thì bang hội Hàn Đông đã thâu tóm các bang hội khác rồi.

Ấy vậy mà Thụ Yêu đã ngã xuống, không biết là những người kia mạnh hay Thụ Yêu yếu. Nhưng nói tóm lại, nhóm người này không đụng vào được.

Nếu vài người còn viện lý do để đối phó, nhưng cả đám hơn 30 người cấp hai thế này. Liệu phải tìm lý do gì để mà đổ tội đây.

Những người trong Bang Hàn Đông nhìn cảnh tượng đổ nát xung quanh mới hít sâu vào một ngụm khí lạnh. Họ nhận thấy rằng trận chiến này phải khủng khiếp đến nhường nào mới có thể phá tan hoang như vậy.

Nhưng họ đều không ngờ rằng quái vật còn khủng khiếp hơn họ nghĩ nữa. Nếu như trong khoảnh khắc đó kỹ năng của Minh và Hương không tăng đến cấp SS thì làm sao mà giết chết được Thụ Yêu.

Mai Thuý Loan dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Trần Đức Nghị, rõ ràng tên này có mưu đồ gì đó nhưng không có bằng chứng kết luận mà thôi.

Lúc đầu là việc các Hầm Ngục bị đánh cắp ấy vậy mà hắn không bày ra động thái gì.

Đến tối thì cấm không cho người nào ra ngoài.

Sau đó là nhóm của Minh bị tấn công bởi quái vật khủng khiếp.

Nếu nói là trùng hợp, vậy thì ngay từ đầu ông ta chọn cố thủ tại trụ sở, sao bây giờ lại chủ động xông ra đối phó với quái vật.

Nhưng mà thôi, dù sao sáng mai cũng rời đi. Nếu như hắn có mưu đồ gì thì bây giờ nhân cơ hội này đã ra tay rồi. Nếu không ra tay chứng tỏ hắn đã bắt đầu phân vân hoặc trong lòng sinh ra một tia sợ hãi.

…..

Về đến trụ sở Hàn Đông, mọi người nghỉ ngơi gại căn nhà tạm bợ mà đoàn giao dịch đã xây để đấu giá. Canh mọi người đi ngủ, tối đó Minh không ngủ được, bèn lẻn vào phòng của Thanh Hương.

Cộc!

Cộc!

Cộc!

Thanh Hương cũng không ngủ được, nghe thấy tiếng gõ cửa liền hỏi.

“Ai đó?”

“Là anh đây.”

“Đêm anh không ngủ đi mò tới đây làm gì?”

???

Chuyện gì đây? Không phải vừa nãy đã hôn nhau rồi sao? Sao tự dưng em ấy lại nói như vậy?

“À thì, anh không ngủ được, nên sang tìm em nói chuyện ấy mà.”

“Em buồn ngủ lắm, anh về phòng ngủ đi.”

“À…. Ơ…. ừm, vậy anh về đây.”

Minh như khóc trong lòng một đống. Lòng dạ phụ nữ, sáng nắng chiều mưa thật khó nắm bắt nha.

Cảm nhận thấy Minh đã rời đi, Thanh Hương trong này trống ngực đập lên liên hồi. Mỗi lần nghĩ tới cảnh tượng hôn thật sâu, lưỡi của Minh hoà quyện vào, là em ấy lại cảm thấy xấu hổ vô cùng.

“Lúc đó mình không tự chủ mà ưỡn ngực lên, không biết anh ấy có xem mình dễ dãi không nữa. Hic, không được rồi. Minh đáng ghét, đồ đáng ghét.”

….

Sáng hôm khởi hành trở về trụ sở Minh Hương, cả đoàn người rời đi trong êm đẹp. Vết thương của tụi thằng Đoan đã đỡ phần nào, riêng thằng Bá thì nặng hơn, cần phải tĩnh dưỡng dài ngày hơn nữa.

Minh và Hương thì cố tỏ ra bình thường, như rằng tối qua không có chuyện gì. Nhưng lối diễn vụng về vô cùng, khiến cho cả đoàn Giao Dịch cứ hiểu mà tỏ ra không hiểu, bụm miệng cười.

Nhiều người dân tại trụ sở Hàn Đông rất cảm kích, vì nghe nói Bang Hội Minh Hương đêm qua đã tiêu diệt quái vật giúp họ.

Dự kiến là đi 3 ngày, nhưng vì hàng hoá bán hết sớm hơn, nên họ còn dư thời gian 1 ngày. Một ngày này trên đường về, đoàn giao dịch chia ra tìm kiếm các cổng Hầm Ngục, cùng nhau giải quyết.

Hầm Ngục nào khó, đã có Minh và Hương hộ pháp, giải quyết một cách nhanh chóng. Các thành viên trong bang cảm kích vô cùng.

Đúng là chiến thần top 1 và top 2 của Đấu Trường. Họ cảm thấy chuyến đi này thật có ích, không những được thưởng điểm tích luỹ cho nhiệm vụ, mà còn được ăn ké kinh nghiệm lẫn điểm tích luỹ của các hầm ngục khó.

Về đến địa bàn bang Minh Hương, đoàn giao dịch bắt gặp một tổ đội thuộc bang hội đi săn.

“Gia Huy, tổ đội của anh đang tính đi hướng này để tìm hầm ngục sao?”

“Đúng vậy, nhưng chúng tôi tất nhiên sẽ không đi theo lối mòn mà các anh vừa đi đâu.”

“Khà khà, xung quanh hướng này đã bị chúng tôi càn quét hết rồi. Anh nên đi hướng khác xem sao?”

“Cái gì? Dù mọi người có mạnh thật, nhưng cũng không thể nào giải quyết nhanh đến vậy được. Lẽ nào chỉ có vài cái hầm ngục dễ thôi sao?”

“Để tôi tính xem, hôm nay tôi đã tham gia càn quét 8 Hầm Ngục rồi đó.”

“Không thể nào, anh đang bốc phét phải không?”

Người đàn ông chỉ chỉ về hướng của Minh và Hương. Sau đó ghé vào tai của Gia Huy nói.

“Để tôi nói nhỏ cho cậu nghe, hai người họ đã đạt cấp 3 rồi đó.”

Gia Huy giật mình.

“Cái gì, mới mà đã cấp 3 rồi.”

“Suỵt!”

Người đàn ông quay lại nhìn Mai Thuý Loan, chỉ thấy cô làm ra hiệu cứa cổ, anh ta mới giật thót tim.

“Vậy nha, cậu đi hướng khác đi, chúng tôi phải trở về giao nhiệm vụ đã.”

….