Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 95: Tự Tin




Vasca Busquest sau thời gian hỏi lúc đầu, giờ đã an phận lại, quan sát tình hình diễn ra trong khán phòng. Nhận ra hầu hết mọi người đều vây vào công kích Pacheco và Carlos, nhưng không ai đá động gì đến cậu nhóc đang ngồi bên cạnh. Vì bản thân cậu ta đang trong có vẻ khá bình tĩnh, không có gì là hồi hộp khi tham dự họp báo với sự có mặt của nhiều người như vậy. Điều này làm cho Vasca Busquest vô cùng hiếu kì.

Nắm chuẩn thời cơ, Vasca Busquest lập tức giơ tay đặt câu hỏi, và người trả lời lần này là Tùng.

Chỉ thấy, Vasca Busquest nhanh chóng đứng dậy, hỏi lớn :”Chào Tùng, xin hỏi cậu cảm thấy như thế nào trước sự ưu đãi của câu lạc bộ dành cho mình?”

Cả Carlos và Pacheco đều hết hồn nhìn về Vasca, sau đó cả khán phòng đột ngột nhìn về phía Tùng. Cậu cũng có vẻ khá bất ngờ khi bị đặt câu hỏi, nhưng khóe miệng cấp tốc nở một nụ cười giả tạo, Tùng nhanh chóng đáp :”Thật sự cảm ơn câu hỏi của vị phóng viên này. Nói thật, tôi quả thực quá may mắn khi được tuyển chọn vào Belenenses và đào tạo cho đến bây giờ. Rất cảm ơn sự quan tâm và chăm sóc của câu lạc bộ dành cho tôi, điều kiện ăn ngủ nghỉ ở đây đều rất tốt,…..”

Cả đám phóng viên há hốc mồm nhìn Tùng đang thao thao bất tuyệt, nói một đống lời khen vô cùng buồn nôn dành cho câu lạc bộ, cho huấn luyện viên, thậm chí cả cô lao công cậu ta cũng cảm ơn. Lời khen thậm chí không hề bị lập lại trong 5 phút. Carlos và Pacheco cũng nhìn sang Tùng, lần đầu tiên mới phát hiện ra thuộc tính nói nhiều của cậu ta. Thế nhưng, làm sao càng nghe càng cảm thấy thoải mái thế không biết, hai người cùng không biết xấu hổ thầm nghĩ.

Cuối cùng, Tùng cũng chốt lại một câu đơn giản :”Tôi sẽ phục tùng sự sắp xếp của câu lạc bộ, điều đó liên quan đến đạo đức nghề nghiệp của tôi”.

Vasca Busquest lọc lại lời nói của Tùng, chợt nhận ra hoàn toàn là những lời sáo rỗng, không hề nói về trọng tâm câu chuyện. Ông bực tức chất vấn tiếp :”Cậu nghĩ rằng cậu đủ thực lực để đá cho đội B chứ?”

Tùng một mặt đương nhiên nói :”Câu lạc bộ sẽ không nuôi không người nào. Chỉ khi tôi có đủ trình độ, câu lạc bộ mới cất nhắc tôi lên đội B chứ. Điều này đơn giản quá mà”, Tùng nhún vai, biểu thị không hiểu sao Vasca lại hỏi một câu ngớ ngẩn như thế.

Vasca Busquest tâm trạng trầm xuống, thầm nghĩ thằng nhóc này có vẻ khó chơi, luôn tỏ ra ngây ngốc nhằm đánh lạc hướng người khác. Ông tiếp tục lên tiếng :”Cậu nghĩ rằng trận đầu tiên cậu sẽ thể hiện như thế nào để đáp ứng kì vọng của người hâm mộ”.

Tùng mỉm cười nói :”Đương nhiên là cố gắng làm tốt nhất vai trò của mình trên sân bóng. Tôi nghĩ không ai lại trách cứ một người đã cố gắng hết sức, kể cả người hâm mộ cũng vậy”, Tùng mỉm cười, hóa giải ngay câu hỏi của Vasca Busquest. Ông ta nhìn Tùng chằm chằm, sau đó ngồi xuống. Buổi họp báo đến lúc này cũng đã hết. Các kí giả lần lượt ra về, trong khi đó Vasca Busquest vẫn còn đứng lại. Liếc nhìn Tùng đang trên khán đài chuẩn bị ra về, ông lại càng cảm thấy thằng nhóc này không tồi tí nào. Nếu đặt trường hợp một cầu thủ trẻ, đối mặt với những câu hỏi không lường trước như vậy, chắc chắn sẽ nói sai hoặc nói hớ, thế là các kí giả như ông sẽ có một dịp thỏa thuê múa bút làm văn, biến điều không thể thành có thể. Thế nhưng, thằng nhóc này lại tỏ ra ngây ngốc, luôn mồm nói luyên thuyên nhưng không hề có chút dinh dưỡng nào, làm người như ông có muốn xuống tay với cậu ta cũng không có chỗ làm. Ông bật cười, lắc lắc đầu, sau đó bỏ đi. Mặc kệ, hôm nay cũng đủ tư liệu để viết bài rồi, không nhất thiết phải cắm vào một chỗ mà không buông.

Thế là, buổi họp báo đầu tiên của Tùng trôi qua yên bình như thế. Cậu tiếp tục trở về để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo với Varzim. Vốn cậu cũng không hề trông mong trận này mình sẽ được thi đấu, thế nhưng với biểu hiện của Carlos và Pacheco ngày hôm nay, đều hận không thể cho mình đá tất cả các trận còn lại, để thu hút cái nhìn của người hâm mộ nhiều hơn. Có lẽ, cơ hội của mình sẽ càng lúc càng nhiều, phải chuẩn bị thêm mới an toàn được, Tùng thầm nghĩ.

Ngày hôm sau, không khó đoán khi rất nhiều các tờ báo đều đồng loạt thông tin về hai cầu thủ thiên tài của đội thanh niên bổ sung vào đội Belenenses B để tranh đoạt thứ hạng cao hơn ở bảng xếp hạng giải hạng Nhất mùa 2006-2007. Điều này làm rất nhiều cổ động viên Belenenses vốn đã quá thất vọng với đội 1, nay lại bị thu hút cái nhìn đến đội B. Ngay khi biết Tùng và Pele đều là sản phẩm đến từ lò đào tạo trẻ của Belenenses, lại còn từng là mưa làm gió ở giải Thanh niên khi đánh bại cả Benfica và Sporting Lisbon, tâm trạng của người hâm mộ cũng được xoa dịu không ít, khiến cho việc biểu tình đội 1 ở trụ sở câu lạc bộ cũng thưa thớt dần, rồi sau đó dừng hẳn. Rõ ràng, người hâm mộ đã bị thu hút cái nhìn sang một hướng khác, và tạm thời đội 1 Belenenses đã an toàn, hoàn toàn theo dự tính ban đầu của Carlos.

Thời gian thấm thoát trôi, sau đợt tập huấn 10 ngày, Belenenses B sẽ chuẩn bị gặp gỡ Varzim trong khuôn khổ vòng thứ 15 giải hạng Nhất Bồ Đào Nha.

Varzim cũng là một đối thủ vô cùng khó chơi, với đội hình 70% là các cầu thủ trẻ trong học viện đào tạo của câu lạc bộ. Với quy mô đào tạo lớn và chuyên nghiệp còn trước cả Belenenses, cho nên mặc dù vẫn là đội trung du của giải hạng Nhất, nhưng về mặt đào tạo, Varzim đã bỏ xa Belenenses, thẳng bức Sporting Lisbon và Benfica, với những cái tên xuất sắc như António Lima Pereira , Bruno Alves , Hélder Postiga hay Salvador Agra.

Do đó, với đội hình đầy đủ sức trẻ, Varzim luôn nhập cuộc với sức mạnh và sự tự tin, mặc dù vẫn đang nằm giữa bảng xếp hạng, nhưng bàn về thực lực tấn công, thì Varzim vẫn đang nằm ở top đầu với 30 bàn thắng sau 15 lượt đấu, thậm chí còn nhiều hơn cả Leixoes hay Victoria SC, hiện đang dẫn đầu bảng xếp hạng. Chỉ tiếc rằng, Varzim vẫn đang đối mặt với thực trạng của nhiều câu lạc bộ Bồ Đào Nha hiện nay, đó là hàng phòng ngự quá không ra sức. Kết quả là đội bóng phải nhận đến 35 bàn thua chỉ sau 15 lượt, điển hình cho công cao thủ cũng vô cùng kém.

Sau khi nghe phân tích của Pacheco, đám cầu thủ vô cùng quái dị gật gật đầu, trong đo Aurelio cảm nhận sâu sắc nhất. Lần đối đầu gần nhất với Varzim hồi mùa giải năm ngoái, anh cũng không ít lần phát hỏa vì hàng phòng ngự của mình bị đối thủ xuyên phá, nhưng cũng dở khóc dở cười khi thấy lần lượt bị ghi bàn rồi lại gỡ hòa, cứ như hai đội thi nhau thử sức hàng phòng ngự vậy.

Tùng cũng lắng nghe thật kĩ, lưu ý đến những cái tên nổi bật trong đội hình Varzim, đồng thời còn đem băng ghi hình về để nghiên cứu thêm những đặc tính của cầu thủ đối phương. Tùng cũng vô cùng chờ mong cho lần đối đầu này, khi mà lần đầu tiên cậu đá với một đội bóng chuyên nghiệp. Điều này sẽ là thử thách lớn với cậu, đặc biệt khi mà truyền thông vừa đăng tin về sự có mặt của cậu ở đội hình, sẽ thu hút nhiều hơn cái nhìn của người hâm mộ lên Tùng. Đây vừa là động lực, vừa là áp lực cho Tùng. Chỉ cần bước qua được ngưỡng cửa này, cậu sẽ bay lên và nhanh chóng trở thành ngôi sao mới trong mắt cổ động viên.

Trước ngày thi đấu, cậu nhanh chóng về phòng, điều chỉnh lại trạng thái của mình. Tùng ngay lập tức triệu hồi hệ thống, kiểm tra điểm thuộc tính hiện tại của mình:

“Họ tên chủ nhân: Nguyễn Thanh Tùng

Tuổi: 16

Vị trí: Tiền vệ đa năng

Chiều cao: 180cm

Cân nặng: 75kg

Năng lực tấn công: Dứt điểm 62, chạy chỗ 61, lực sút 61, tốc độ 62, góc sút 61 (góc sút liên quan đến khả năng dứt điểm và kĩ thuật đá phạt)

Năng lực phòng ngự: cắt bóng 62, chùi bóng 62, phán đoán 63, kèm người 61, chặn bóng 62

Năng lực kiểm soát: kỹ thuật 81, rê bóng 82, chuyền ngắn 81, chuyền dài 81, tầm nhìn 100

Năng lực thân thể: thể lực 62, thể hình 61, sức bật 61, cân bằng 61, tinh thần 90

Kỹ năng: đã học qua là không quên được, Bất Khả Xâm Phạm, Thân Thể Sắt Thép, Siêu Cấp Dự Phán, Đứa Con Của Gió.

Điểm thuộc tính còn lại: 10 điểm

Cấp độ hiện tại: Cấp ngôi sao (tiền vệ)

Điều kiện lên cấp: tất cả các hạng thuộc tính năng lực kiểm soát đạt 90 điểm”

Liếc nhìn số điểm hiện tại, Tùng một trận trầm mặc, muốn chửi má nó. Tính đến hiện tại, đã qua gần 4 tháng, trong đó có gần 1 tháng luyện tập với cường độ cực cao cùng đội B, thế mà mới chỉ tích lũy được 10 điểm. Tùng không biết nói gì hơn, đành thêm điểm vào kỹ thuật và chuyền dài, để điểm kỹ thuật và chuyền dài đều lên 86, thầm nghĩ phải cố gắng thêm nữa mới được, nếu không không biết đến bao giờ mới có thể max cấp, trở thành chân chính tiền vệ đa năng nữa.

Cảm nhận được cơ thể và đầu óc biến hóa, Tùng dần dần chìm vào giấc ngủ. Ngày mai, sẽ có một cuộc ác chiến đầu tiên mà cậu cần phải đối diện.


Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc