Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 116: Chỉ Cần Triệt Hạ Cậu Ta, Tất Cả Sẽ Được Giải Quyết




Caldas chán nản lắc lắc đầu nói :"Trận tiếp theo với Belenenses B, không biết sẽ phải xử lý như thế nào nữa. Đội hình chúng ta quá yếu kém, một trận thắng là vô cùng xa vời. Thậm chí, nếu cầm hòa được đã là một việc vô cùng vui rồi. Có trời mới biết, lão Pacheco kia lấy đâu ra một tiền vệ trung tâm đáng từng đồng xu một. Có thể chuyền, có thể sút, có thể đột phá, còn có thể phòng ngự. Haizzz", nói rồi, ông thở dài ngao ngán.

Borges cũng gật gật đầu, nhưng không đồng ý lắm với Caldas :"Thế nhưng, Belenenses B có một nhược điểm vô cùng chí mạng, ông không chú ý đến sao?", nói rồi, Borges cười cười bí hiểm nói.

Caldas nhíu mày suy nghĩ, sau đó như bừng tỉnh nói :"Ý ông nói, cũng chính là vị trí đó"

Borges gật gật đầu nói :"Đúng vậy, pháo đài bản thân vô cùng yếu ớt, nếu công phá từ bên trong, sẽ rất dễ dàng giải quyết. Số 30 bên Belenenses là vị trí trọng yếu nhất trong đội hình của họ, chỉ cần chúng ta giải quyết được cậu ta, toàn bộ đội hình của Belenenses B sẽ tê liệt"

"Tôi đã nghiên cứu kĩ đội hình của Belenenses B, phát hiện ra một điều vô cùng thú vị", Borges tiếp lời nói :"Mặc dù Pacheco sao chép đội hình này của Benitez, với cặp tiền vệ phòng ngự là Moura và Djurdjevic, nhưng khác với Xabi Alonso và Mascherano đều có khả năng chuyền bóng tầm ngắn hay chuyền dài, vô hình chung giảm đi đáng kể gánh nặng cho Steven Gerrard. Nhưng hai tên tiền vệ của Belenenses lại không làm được điều đó. Hầu hết các đợt tấn công của Belenenses đều bắt nguồn từ số 30, nên chỉ cần giải quyết được cậu ta, Belenenses sẽ như một con hổ không có răng nanh" Borges nói một cách vô cùng chắc chắn.

Caldas gật gật đầu, sắc mặt dần dần chuyển sang âm trầm hẳn đi, giọng rít từng cơn nói :"Chỉ cần Lameirao, Alexandre và Sampaio nhìn chằm chằm cậu ta, tôi không tin rằng cậu ta có thể làm được gì. Chúng ta cần một trận hòa, thậm chí là một trận thắng, mới có thể giữ vững chút hi vọng trụ hạng. Một lần thi đấu playoff đã là quá đủ với bệnh đau tim của tôi rồi", Caldas vô cùng mệt mỏi nói.

Tiếp đến, trọng tâm diễn luyện chiến thuật của GD Chaves chuyển sang hạn chế khu vực giữa trận, với 3 cầu thủ sẵn sàng nhìn chằm chằm vị trí tiền vệ trung tâm, thậm chí vô cùng quyết đoán phạm lỗi. Caldas vô cùng hài lòng trước chiến thuật này, thầm nghĩ sẽ mang tặng cho Belenenses một điều bất ngờ.

Tùng không biết rằng điều gì sẽ đối mặt với cậu vào trận đấu sắp tới. Giờ đây, cậu đang vô cùng thoải mái mà kéo duỗi người trong phòng, sau khi đã luyện tập đầy đủ. Lịch tập luyện mặc dù đã kín kẽ, nhưng Tùng đôi khi vẫn thấy cường độ không kịp tiến bộ của mình. Nhưng khi trưng cầu ý kiến của Nuno Cruz, chỉ nhận về một cái lắc đầu kiên quyết :"Điều kiện tuổi tác hiện tại của cậu không thích hợp để tăng cường cường độ luyện tập. Tôi đề nghị cậu nên đi học thêm một lớp yoga, hoặc bơi lội, để thả lỏng cơ bắp sau khi huấn luyện, sẽ vô cùng có lợi cho việc tăng cường độ dẻo dai của cơ thể. Nếu cứ duy trì tiến bộ này đến năm 18 tuổi, cậu đã có thể tăng cường huấn luyện dần dần thêm được rồi.", Nuno Cruz vừa nói vừa theo dõi số liệu của Tùng, lắc lắc đầu cười nói :"Tố chất thân thể của cậu quả thực vô cùng tốt. Tôi đã huấn luyện cho khá là nhiều cầu thủ chuyên nghiệp, nhưng có lẽ thân thể của cậu có thể xếp vào top 3 đấy".

Tùng suy nghĩ đến trận đấu tiếp theo, tâm trạng khá có vẻ hồi hộp. Bởi đây là lần đầu tiên, cậu trình làng với toàn thể người dân Việt Nam, để chứng minh cho mọi người thấy, cậu xứng đáng với niềm kì vọng của tất cả mọi người.

Sự hồi hộp ấy cũng kéo dài đến thời gian luyện tập. Thấy Tùng có vẻ hơi khác lạ, Pacheco liếc nhìn Raul Jose, đi lại gần Tùng hỏi :"Sao trông cậu có vẻ hơi mất tập trung vậy? Cậu thấy không khỏe à?", giọng ông có vẻ bình thường, nhưng nhìn ánh mắt của ông trông có vẻ lo lắng. Điều này làm cho Tùng rất cảm động, cậu nói nhỏ :"Tôi chỉ hơi hồi hộp một chút, trận đấu với GD Chaves sẽ được truyền hình trực tiếp tại quê hương tôi, nên tôi có hơi khác lạ một chút. Không có chuyện gì đâu", nói rồi, chính cậu cũng bật cười. Tính số tuổi cũng đã hơn 40 rồi, giờ lại còn như một đứa con nít hồi hộp vì đứng trên sân khấu được nhiều người theo dõi.

Pacheco cười cười, tâm trạng thả lỏng, nói :"Tôi tưởng chuyện gì, thì ra là thế. Cậu đừng nên quá lo lắng, thực lực của cậu hoàn toàn nghiền ép đám nhóc con bên GD Chaves, chỉ cần chúng ta đá đúng với thực lực của mình, bọn họ chả là cái thứ gì cả?", Pacheco lộ ra sự tự tin vô cùng lớn.

Tùng dường như cũng được tiếp thêm sự tự tin từ huấn luyện viên của mình, tâm trạng cũng từ từ trở nên tốt hơn. Pacheco tươi cười gật đầu với cậu, rồi xoay người về lại khu vực huấn luyện. Đám cầu thủ xung quanh thì vô cùng ước ao đố kị. Đúng là học trò cưng của ông ấy, thử để Eliseu hay Carlitos mất tập trung xem, một trận thóa mạ ngay tại chỗ là điều không thể thiếu.

Carlitos đi lại gận, giọng chua chua nói :"Huấn luyện viên đối tốt với cậu quá"

Eliseu đứng kế bê, nói bằng một giọng chế nhạo :"Khi nào thực lực của cậu đủ nghiền ép Tùng, khi đó huấn luyện viên cũng sẽ nhìn cậu bằng cặp mắt khác xưa. Còn bây giờ thì quên đi nhé".

Carlitos khinh bỉ nhìn Eliseu nói :"Làm như cậu không phải con ghẻ vậy, cứ như mình là hay lắm ấy".

Nhìn hai tên dở hơi đối đáp nhau, Tùng cũng cảm thấy một trận buồn cười. Nghĩ cũng lạ, hai tên này vị trí vô cùng gần nhau, thế mà lại không có tí gì là ganh đua, có chăng chỉ là thi nhau xum xoe nịnh bợ Tùng, mong được chuyền bóng nhiều hơn mà thôi.

Pacheco thấy cả đội đã luyện tập gần đủ, bèn gọi toàn đội lại, nghiêm mặt nói :"Đội hình của chúng ta đã vô cùng ổn định, nhưng chỉ thiếu khuyết một nhược điểm vô cùng chí mạng.", ông vừa nói, vừa nhìn về toàn trường. Tùng thì ánh mắt đăm chiêu như có điều suy nghĩ, nhưng còn những người còn lại thì có vẻ khá nghi hoặc. Ông liếc nhìn đám cầu thủ, quát lớn :"Sao, chẳng lẽ chúng ta hùng mạnh đến mức không có nhược điểm gì? Các cậu không chịu động não suy nghĩ một chút hay sao?", giọng ông tràn đầy sự tiếc nuối dành cho đám nhóc nhà mình.

Aurelio, với tư cách đội trưởng kiêm nhiệm người gánh nạn, cười cười chỉ vào Tùng, nói lớn :"Theo tôi, vị trí nguy hiểm nhất là cậu ta. Nếu tôi là huấn luyện viên, chỉ cần bắt chết Tùng, chúng ta sẽ như một con ruồi to xác không có não"

Cả phòng lâm vào yên tĩnh như chết chóc, Aurelio cũng không quan tâm cho lắm, nói tiếp :"Mặc dù, nếu không phải là đồng đội với Tùng, tôi sẽ có suy nghĩ như vậy. Nhưng thi đấu với cậu ta bấy lâu nay, tôi không tin ở giải hạng Nhất này có người có thể hạn chế được cậu ấy. Ít nhất là phải vận dụng ba đến bốn người để nhìn chằm chằm Tùng thì may ra. Thế nhưng, nếu làm như vậy, đội hình của họ sẽ bị hổng nhiều chỗ, và đó là cơ hội dành cho chúng ta"

Pacheco vô cùng hài lòng, gật gật đầu nói :"Đúng vậy, còn nữa, nếu họ sử dụng phương án phạm lỗi luân phiên lên đầu Tùng, sẽ rất khó cho chúng ta có thể triển khai tiến công. Do đó, nếu lâm vào trường hợp này, chúng ta sẽ biến đổi đội hình về lại 4 - 3 - 3, Tùng sẽ lùi sau hơn về phần sân nhà, triển khai tấn công từ hai cánh bằng chuyền dài. Moura và Djurdjevic sẽ yểm hộ hai bên, Pele và Eliseu lợi dụng tốc độ đột phá, còn Carlitos thì tìm thời cơ ở trung lộ. Như thế sẽ giảm thiểu tối đa việc họ dâng cao kèm cặp Tùng. Còn lại cứ giao cho cậu ấy, tôi nghĩ, cậu ấy sẽ biết cách chuyền bóng để tiền đạo của chúng ta ghi bàn thôi", Pacheco cười cười tự tin nói, đáp lại là một nụ cười tương tự của Tùng.

Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc