Ngoảnh Mặt Nhìn Trăng Tan

Chương 70: 70




Chiều hôm đó, vì muốn cùng Mộng Dao ghé qua siêu thị nên thay vì về với Gia Minh như mọi khi Tư Nhiên đã về cùng Mộng Dao.
Cùng nhau rời khỏi cổng trường Mộng Dao và Tư Nhiêm vẫn vui vẻ trò chuyện với nhau, không hề hay biết nguy hiểm đang trình rập phía sau họ.
Đợi Tư Nhiên với Mộng Dao đi xa khỏi trường học, đến một con đường vắng, đám người Minh Thi bám theo từ lâu mới bắt đầu hành động.
Trong khi Tư Nhiên và Mộng Dao đang bình thản bước đi thì bỗng nghe thấy tiếng gọi từ con hẻm gần đó.

Vì hiếu kì nên hai người cũng dừng lại xem.
Bên trong con hẻm là một bạn nữ mặc đồng phục trường An Nam đang loay hoay, khệ nệ bưng một thùng sữa.

Thấy Tư Nhiên và Mộng Dao, cô gái liền gọi với: "Hai bạn gì đó ơi, hai bạn phụ mình bưng thùng sữa này ra ngoài được không?"
Thấy là một bạn nữ, lại một thân một mình bưng thùng sữa nặng thế nên Tư Nhiên và Mộng Dao cũng vui vẻ đồng ý giúp.

Vừa bưng, Mộng Dao vừa tò mò hỏi: "Bạn đi đâu mà lại một mình ở đây thế?"
"Nhà mình trong này, mẹ mình nhờ mình bưng ra ngoài nhưng nó nặng quá.

Vì vậy mới làm phiền hai bạn giúp.

Cảm ơn hai người nhiều nhé!"
Tư Nhiên đứng bên cạnh bỗng cảm thấy có gì đó sai sai trong lời nói của bạn nữ kia.
-Nhà trong này?...
Nhìn về phía sâu bên trong con hẻm, Tư Nhiên không khỏi nghi hoặc khi rõ ràng đây là hẻm cụt hai bên chỉ toàn là tường cao.
-Hẻm này làm gì có nhà? Không có nhà thì tại sao bạn nữ này lại ở đây và nói vậy?
Một dự cảm bất an không hẹn mà kéo tới khiến Tư Nhiên lạnh sống lưng.

Nhìn bạn nữ kia, dù đã biết chuyện không bình thường nhưng Tư Nhiên quyết định vẫn tiếp tục giả vờ không biết xem bạn nữ kia có ý đồ gì.

Đặt thùng sữa xuống đất, Tư Nhiên lau mồ hôi, nói với bạn nữ: "Tới nơi rồi, bọn mình đi trước nhé!"
Nở một nụ cười Tư Nhiên nhanh chóng kéo theo Mộng Dao lịch sự chào tạm biệt.

Sắc mặt bạn nữ kia khi thấy hai người đi liền thay đổi chẳng còn nét gì là thân thiện như trước nữa.

Cô ta đưa tay lên, quát: "Dừng lại, ai cho hai đứa mày đi!"
Lời vừa dứt, từ trong góc tường một nam sinh lao tới vung nắm đấm toang đánh về phía Tư Nhiên và Mộng Dao.

May thay Tư Nhiên phản ứng kịp thời kéo Mộng Dao né sang một bên.

Cùng lúc đó từ các góc tường khác Minh Thi và đàn em của cô ta cũng bước ra.
Nhìn dàn trận gồm ba nữ một nam trước mặt, Tư Nhiên bất đắc dĩ đành kéo Mộng Dao lùi về trong hẻm.

Thế cục trước mắt khiến Tư Nhiên tức đến nghiến răng.
-Bọn này tính toán hết rồi, bày ra mấy thứ này là để ép mình và Mộng Dao đến nơi ít người.

Đánh ghét!...
Mộng Dao thấy đám người kia hùng hổ thì lớn tiếng hỏi: "Mấy người đang muốn làm gì đây hả?!"
Minh Thi lúc này tiến lên, nở một nụ cười đắc ý trả lời với giọng khinh thường: "Bọn tao muốn dạy cho hai đứa bây một bài học!"
-----------------------------------------------------
Tại trường An Nam, một nữ sinh đầu đầy mồ hôi đang hớt hãi chạy vào trường.

Tới một góc cua, vì chạy quá nhanh nên cô không may đụng phải Quốc Đình.
Thấy bạn nữ ngã Quốc Đình lịch sự đưa tay ra hỏi thăm: "Bạn có sao không?"
Nữ sinh đáp qua loa rồi đứng lên vội vàng chạy đi, cảm thấy bất thường Quốc Đình quyết định đuổi theo.


Đến một hành lang, núp sau bức tường Quốc Đình im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của nữ sinh kia.
"Mấy cậu ơi, nhanh theo tớ.

Sắp có kịch hay xem rồi.

Hoa khôi đang xử lý đứa họ Dạ và họ Mộng của lớp 12A2 á!"
Vừa nghe đến đó, Quốc Đình hốt hoảng không tin vào tai mình.
-Xử lý đứa họ Dạ và Mộng của lớp 12A2? Chẳng phải đó là Dạ Tư Nhiên và Mộng Dao à?!
Không kịp nghĩ nhiều Quốc Đình lập tức phi ra, lao đến túm lấy cổ áo nữ sinh kia, chất vấn: "Bọn họ đang ở đâu hả?!"
Nữ sinh bị Quốc Đình doạ cho xanh mặt, vội vàng khai ra: "Là hẻm X!..."
Bỏ nữ sinh kia ra, Quốc Đình tức tốc chạy đi tìm cứu viện.
-----------------------------------------------------
Phía bên này, Tư Nhiên và Mộng Dao đã bị đám người kia dồn vào sâu trong hẻm.

Nam sinh cao to lúc này bước đến trước mặt Tư Nhiên, kéo tay áo lên để lộ hình xăm trông vô cùng hầm hố quy hiếp: "Mày là thằng nhãi gay Dạ Tư Nhiên đúng không?"
Đứng chắn trước mặt Mộng Dao, Tư Nhiên liếc tên nam sinh kia không đáp lời.

Thấy dáng vẻ đó, nam sinh như bị chọc điên, khinh khỉnh nhìn Tư Nhiên gằng giọng: "Tên như mày cũng dám cướp người yêu Minh Thi?!"
Dứt lời nam sinh kia không nói không rằng vung tay nhanh như chớp đánh vào mặt Tư Nhiên khiến cậu choáng váng lùi về sau.

Sau khi nhập cú đánh kia, Tư Nhiên cũng cảm nhận được mùi máu thoang thoảng trong miệng.
Nhìn đám người đang bao vây mình, Tư Nhiên âm thầm suy tính.
-Nếu chỉ có mình mình thì dễ xử lý rồi.


Có Mộng Dao ở đây nên mình không thể làm bậy được.

Tên này là khó xử lý nhất...!Không thể đánh bằng sức mạnh vậy chỉ đành dùng chiêu thôi!
Minh Thi tiến lên, nhìn Mộng Dao tỏ ra tốt bụng đề nghị: "Mộng Dao, nếu bây giờ cậu bỏ mặc thằng nhãi này đi qua đây với bọn tớ thì bọn tớ sẽ niệm tình mà tha cho cậu! Thấy sao, giữa an toàn và vì tình bạn bị đánh, cậu chọn cái nào?"
"Ai gọi cô là hoa khôi đúng là mắt mù hết rồi.

Bề ngoài tỏ ra ngoan ngoãn nhưng bên trong lại làm ra mấy loại chuyện này.

Tôi sẽ bao giờ vì loại như mấy người mà phản bội Tư Nhiên đâu!"
Một nữ sinh trong nhóm Minh Thi nghe vậy thì thình lình cầm một chai sữa tạt lên người Mộng Dao.

Tên nam sinh cũng đưa tay định tát Mộng Dao, Tư Nhiên thấy vậy nhịn hết nỗi nữa mà lao lên.
Nhân cơ hội tên nam sinh kia không chú ý Tư Nhiên vung chân đá thật mạnh vào hạ bộ của tên kia khiến hắn kêu lên đau đớn.

Có vẻ cơn đau khủng khiếp tới mức khiến hắn phải giữ lấy hàng của mình ngã thẳng xuống đất.

Tư Nhiên thấy vậy thì dặm thật mạnh vào bắp chân tên kia nơi gần xương chày.

Sau cú dặm ấy cơn đau như được được tăng lên gấp bội khiến nam sinh mất hoàn toàn sức chiến đấu.

Tư Nhiên thấy vậy liền gỡ cặp ra quăng thẳng vào mặt nữ sinh tạt sữa vào người Mộng Dao, khiến cô ta ngã nhào về phía sau.
Mộng Dao bên này thấy Tư Nhiên chiến thế đương nhiên không đứng yên cũng lao vào đánh.

Một tay nắm tóc nữ sinh còn lại , một tay Mộng Dao giữ cánh tay cô ta cắn thật mạnh.

Cứ thế hai bên lao vào đánh nhau, cảnh tượng vô cùng loạn.
Mộng Dao đang đánh hăng thì từ phía sau Minh Thi xuất hiện kéo tóc Mộng Dao.


Mộng Dao nghiến răng quay người lại dùng tay nhéo mạnh vào eo Minh Thi, nói lớn: "Dám nắm tóc tôi này!"
Minh Thi kêu lên cố kéo Mộng Dao ra nhưng càng làm Mộng Dao càng nhéo mạnh.

Trong lúc cục diện hỗn loạn, bỗng bàn tay vốn nắm tóc cô của Minh Thi bỗng biến mất, thay vào đó là tiếng hét của Minh Thi.
"Cậu làm gì vậy hả?! Buông tôi ra!"
Lục Vũ xuất hiện như một vị thần khiến bàn cân trận đấu này hoàn toàn nghiêng về phía Tư Nhiên và Mộng Dao.

Kìp Minh Thi vào tường, Lục Vũ lộ ra ánh mắt sắc khí khác với thường ngày.

Nhìn cô gái trước mắt, cậu lạnh lùng hỏi: "Là mấy người đánh Mộng Dao?"
Không nhận được câu trả lời, Lục Vũ cười lạnh, nói: "Không trả lời vậy tôi sẽ đánh hết nhé!"
Dứt lời Lục Vũ liền thô bạo kéo Minh Thi khỏi tường đẩy cô ta ngã sõng soài ra đất.

Nhìn nữ sinh còn lại Lục Vũ liền tiến đến đá vào chân cô gái rồi nắm cổ áo quăng cô ta về phía Minh Thi.
Lục Vũ thường ngày dịu dàng ôn hoà nay lại bị chọc giận đến mức mặt đầy sát khí không thè quan tâm đến lập trường không đánh con gái mà ra tay rút giận thay cho Mộng Dao.
Đám bốn người hùng hổ ban đầu giờ bị Tư Nhiên, Mộng Dao và Lục Vũ đánh nằm vật dưới đất.

Lục Vũ lúc này mới bình tĩnh lại, cậu vội vàng chạy đến xem xét Mộng Dao.
"Mộng Dao, cậu có sao không? Có bị thương ở đâu không?"
Thấy cả người Mộng Dao toàn là sữa, Lục Vũ giận tới siết chặt tay, quay sang đám người kia định đánh thêm một trận thì Mộng Dao đã cản lại.
"Thôi tớ không sao!"
"Không sao gì chứ! Bọn họ dám làm vậy với cậu sao cậu lại bảo vệ chứ?..."
Lục Vũ tỏ ra tự trách, cởi áo khoác ra khoác cho Mộng Dao, xin lỗi cô: "Tớ xin lỗi, đáng lý tớ nên đến sớm hơn..."
"Cậu đâu có lỗi gì đâu mà phải xin lỗi."
Trong lúc Mộng Dao và Lục Vũ hỏi thăm nhau thì Quốc Đình dẫn theo giáo viên cũng chạy đến.

Cuộc chiến vì thế mà chính thức kết thúc và tất cả đều bị mời lên phòng hiệu trưởng uống trà..