Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 191: Mây Mưa Điên Cuồng



- Đau quá . . .

Thân thể mềm mại tuyết trắng của Nhạc Thi Dao lấm tấm mồ hôi, vặn vẹn vì đau đớn, nàng thật sự có cảm giác chính mình sẽ bị nam căn chẻ làm đôi.

Vương Hạo Thần sửng sờ nhìn nét mặt đau khổ của mỹ nhân trước mặt không có gì là giả tạo, vội vàng nhìn xuống nơi hai người kết hợp, ở chỗ đó, có một vệt máu đỏ chói mắt chảy ra.

Đây là . . . lần đầu của nàng sao ?

-Thi Dao, ngươi vẫn . . .

Vương Hạo Thần choáng váng, đến mức ngay cả động tác đang thực hiện cũng dừng lại.

Hắn vốn dĩ không cho rằng và cũng không mong chờ Nhạc Thi Dao vẫn còn nguyên vẹn dành cho hắn, bởi vì nàng nói thế nào cũng là người đã có trượng phu, thế nhưng không nghĩ tới, chính mình lại có được niềm vui ngoài ý muốn.

Thử hỏi, trên đời có nam nhân nào trên đời không muốn nữ nhân mà mình yêu chỉ thuộc về một mình hắn ?

-Hạo Thần, ngươi đúng là tên xấu xa . . . vì sao vật đó lại lớn đến như vậy . . .

Nhạc Thi Dao thanh âm trách móc nhưng đầy quyến rũ phong tình vang lên, khiến cho dục hoả của Vương Hạo Thần lần nữa lại thiêu đốt đi lên, thế nhưng khi thấy nàng đang đau đớn như vậy, hắn đành phải kiềm hãm lại dục vọng đang hành hạ bản thân để cho nàng có thời gian thích ứng.

Một lúc sau, hoa huyệt rốt cuộc cũng miễn cưỡng thích nghi được với kích cỡ khổng lồ của nam căn, lúc này toàn thân Vương Hạo Thần đã như lò lửa, không thể kiềm chế được nữa.

Chỉ thấy hắn dùng tay xoá đi những giọt nước mắt còn sót lại trên mặt Nhạc Thi Dao, lại ôn nhụ hôn nàng, sau đó ôm lấy chiếc eo mềm mại mảnh khảnh, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.

Nhạc Thi Dao chỉ vừa mới hơi thích ứng được một chút, lại thấy Vương Hạo Thần tiếp tục, nam căn trực tiếp chạm đến chỗ tận cùng của nàng, khiến cho hồn vía của nàng đều bay tứ tung cả lên.

Tuy đã tiến vào nơi sâu nhất trong người nàng, nam căn vẫn còn dư một chút ở bên ngoài, thế nhưng bởi vì kích thức quá mức khổng lồ, Vương Hạo Thần thậm chí có thấy được hình dạng của nó trên bụng Nhạc Thi Dao.

Vương Hạo Thần cười khổ, hắn cũng không biết vật đó của mình lại lớn đến mức như vậy.

Lúc này hắn căn bản không để ý được nhiều như vậy, động tác ra vào mỗi lúc một nhanh, từng tế bào mịn màng ấm áp không ngừng xiết chặt lấy nam căn, khiến cho hắn mê muội.

Ngọc thể của nàng đúng là cực phẩm, toàn thân không có chỗ nào là không toát ra vẻ quyến rũ.

Dần dần, Nhạc Thi Dao cảm giác đau đớn kia biến mất, nhường chỗ cho khoái cảm mới lạ, trong miệng không nhịn được mà phát ra từng tiếng rên rỉ dụ hoặc.

Hai tay Vương Hạo Thần giữ chặt lấy ngọc thể của Nhạc Thi Dao, nam căn điên cuồng ra vào không biết mệt mỏi, ở bên trên, hắn lại vùi mặt vào cặp tuyết lê của nàng, hàm răng cà cắn hạt đậu đọ, một tay lại xoa nắn một bên ngực của nàng thành đủ loại hình dạng.

Hư ảnh nam căn cứ ẩn hiện trên bụng Nhạc Thi Dao, đầu óc nàng lúc này đã trống rỗng, khoái cảm làm nàng phát điên, cả người khí chất trong mơ hồ có thêm một tia dụ hoặc khó cưỡng, khiến cho nàng nhìn qua càng thêm kiều mỵ phong tình.

Rất nhanh, cảm giác cực khoái liền tìm đến nàng, chỉ thấy ngọc thể của nàng hơi run rẩy, hoa huyệt điên cuồng co rút, sau đó tiết ra lượng lớn xuân thuỷ, khiến cho nam căn trở nên ướt đẫm, thậm chí còn tràn ra bên ngoài, rơi xuống trên giường lớn.

Vương Hạo Thần cũng không hơn gì, cả người giống như có một dòng điện chạy qua tê rần, nam căn bắn ra một luồng tinh hoa nóng bỏng vào trong người Nhạc Thi Dao, lấp đầy mọi ngõ ngách trong hoa huyệt

Cảm giác tràn đầy mà ấm áp kia xâm chiếm tâm trí Nhạc Thi Dao, khiến cho nàng suýt nữa ngất đi.

Lần đầu của hai người kéo dài đã khá lâu, đến mức Nhạc Thi Dao cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, thế nhưng điều càng khiến cho nàng im lặng chính là, nam căn của tên kia vẫn còn cứng rắn như sắt thép.

Môi tìm môi, Vương Hạo Thần nóng bỏng mà cuồng nhiệt, hôn Nhạc Thi Dao đến mức gần như ngạt thở, thế nhưng nàng cũng không để ý mà mãnh liệt đáp trả, bọn họ đều đã rơi vào lửa tình.

-Thi Dao ! Cảm ơn nàng !

Vừa rời khỏi môi nàng, Vương Hạo Thần liền khẽ nói, lời tuy ít nhưng đã đủ nói lên hết thảy.

Nhạc Thi Dao ngẩng lên nhìn Vương Hạo Thần, phát hiện hắn cũng đang say đắm nhìn nàng, không khỏi nỡ nụ cười hạnh phúc.

Nàng rốt cuộc đã thuộc về hắn, cả thể xác lẫn tâm hồn.

Hắn có thể nhỏ tuổi hơn nàng, thực lực của hắn lúc này có thể yếu hơn nàng rất nhiều, thế nhưng những thứ này đều không quan trọng.

Điều quan trọng là nàng yêu hắn, yêu hắn đến chết đi sống lại, yêu hắn hơn cả bản thân nàng, nguyện ý trao hết tất cả của nàng cho hắn.

Có thể mối quan hệ của họ phát triển quá nhanh, thế nhưng nàng lại không để ý, bởi vì chỉ cần nàng cảm thấy hắn xứng đáng để nàng giao mình cho hắn là được, sớm hay muộn có khác gì nhau ?

Tình yêu của họ có thể không tốt trong mắt thế nhân, bất quá vậy thì đã sao ? Chỉ cần hai người có thể bên nhau, những thứ khác căn bản không hề quan trọng.

Vương Hạo Thần dùng tay vuốt ve chiếc cằm thon gọn của nàng, cười tà mị nói :

-Nàng còn muốn nữa không ?

Thanh âm của hắn, có thêm tia tà khí mê hoặc, vừa nói vừa mân mê hạt đậu đỏ trước ngực nàng.

Vương Hạo Thần hiển nhiên còn không có thoả mãn, đem người ngọc trong lòng nâng lên, đổi tư thế.

Nhạc Thi Dao hung hăng trừng mắt nhìn hắn, tên này rõ ràng là đang trêu chọc nàng, lúc này chẳng lẽ còn muốn dừng lại ?

Nhạc Thi Dao không phải là nữ nhân mềm yếu, nàng hơi thẳng lưng, để cho mình cao hơn Vương Hạo Thần một chút, khẽ vén mấy sợi tóc tán loạn bên tai, quyến rũ mà kiêu ngạo nói :

-Nữ hoàng của ngươi muốn, ngươi dám dừng sao ?

Vương Hạo Thần ngẩn người, khó hiểu nói :

-Nàng là nữ hoàng của ta từ khi nào thế ?

Hắn không nhớ, chính mình từ nào đã thừa nhận nàng là nữ hoàng.

-Làm sao ? Ngươi không phục ?

Nhạc Thi Dao dùng ánh mắt nguy hiểm hắn.

Vương Hạo Thần bất đắc dĩ, thế này ai dám phản bác ?

Được rồi, hiện giờ hắn đúng là yếu hơn nàng nhiều, dựa theo tính cách của nàng, nhìn thế nào cũng thấy nàng giống như nữ hoàng thật . . .

-Nữ hoàng đã muốn, vậy tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh !

Vương Hạo Thần khẽ cười một tiếng, hai tay nắm lấy eo nàng ép xuống, nam căn ở phía dưới đột nhiên xâm nhập, nhanh như chớp đâm sâu vào trong hoa huyệt.

-Ưm !

Nhạc Thi Dao không nghĩ tới Vương Hạo Thần lại thô lỗ như vậy, nàng vừa mới trải qua cao triều, hoa huyệt vẫn còn rất mẫn cảm ướt át, hơn nữa ở tư thế này, nam căn dường như còn có thể tiến vào sâu hơn, dễ dàng chạm đến nơi sâu nhất của nàng, khiến cho nàng cảm thấy hạ thân có chút đau nhức, thế nhưng càng nhiều là khoái cảm, không nhịn được khẽ rên lên một tiếng tiêu hồn.

-Nữ hoàng của ta, ngươi hài lòng chứ ?

Vương Hạo Thần liếm môi cười nói, phả hơi thở nóng bỏng của mình vào cổ nàng, đẩy nhanh tốc độ, nam căn ra vào nhanh đến chóng mặt, một bên lại tiếp tục nắm lấy eo nàng ấn xuống, để nam căn tiến vào sâu hơn nữa.

Nhạc Thi Dao bị hắn muốn đến đầu óc quay cuồng, thở còn không ra hơi, chỗ nào còn có hơi sức trả lời hắn.

Mây mưa với nhau, Nhạc Thi Dao thanh âm rên rỉ mỗi lúc một lớn, sự cuồng nhiệt của Vương Hạo Thần, khiến nàng dễ dàng bị cuốn theo.

Tuy đây đã là lần thứ hai hai người mây mưa, thế nhưng Vương Hạo Thần lần này so với lần trước càng thêm mãnh liệt, kích thích tất cả mọi tế bào trên người Nhạc Thi Dao.

Hoa huyệt bị nam căn chiếm đoạt đến đỏ ửng căng mọng, cặp tuyết lê của nàng cũng không được thả lỏng mà bị Vương Hạo Thần dày vò hết lần này đến lần khác, đối mặt với khoái cảm liên tục như vậy, Nhạc Thi Dao cũng không có cách nào chiếm lại thế chủ động, nàng chỉ còn biết gục đầu lên vai hắn, tận hưởng khoái cảm mà hắn mang đến.

Dường như Vương Hạo Thần khá thích tư thế này, Nhạc Thi Dao đã thất thân thêm hai lần, thật vất vả mới đợi được hắn kết thúc, nàng vừa định thở phào một hơi, hắn đột nhiên lại ôm nàng đổi tư thế, lần nữa trở lại.

Vương Hạo Thần cuồng nhiệt dường như không biết mệt, điên cuồng muốn nàng, dường như có ý định đem nàng ăn đến sạch sẽ.

Nhạc Thi Dao không nghĩ tới hắn ở phương diện này lại xung sức đến như vậy, đầu óc bởi vì khoái cảm mà càng lúc càng trở nên mộng mị.

Vương Hạo Thần khiến nàng hầu như bay lên cửu trùng thiên, cả người không ngừng run rẩy, da thịt đỏ hồng như bốc lửa, thế nhưng hắn vẫn không có ý định dừng lại.

Lần thứ tư, lần thứ năm, lần thứ sáu cao triều, khiến cho Nhạc Thi Dao kiệt sức, cảm giác cơ thể của mình đang dần hoà tan vào cơ thể của Vương Hạo Thần.

Lại thêm mấy lần cao triều, Nhạc Thi Dao rốt cuộc có chút sợ hãi, bởi vì nàng phát hiện Vương Hạo Thần vẫn không có ý định dừng lại, ngược lại tựa hồ càng làm càng có sức mạnh.

Nam căn xông vào mọi chỗ trống trong hoa huyệt, lấp đầy không có một kẽ hở, tựa hồ muốn hoàn toàn chiếm đoạt hoa huyệt thành của riêng mình.

Thế nhưng là, Nhạc Thi Dao cảm thấy hoa huyệt của mình đã có chút tê dại, hình như đã xưng phồng lên rồi.

Rốt cuộc tên đáng ghét này còn muốn nàng bao nhiêu lần nữa ?

-Hạo Thần, chúng ta . . . nghỉ một chút đi !

Nhạc Thi Dao thở hổn hển nói.

-Nữ hoàng của ta, chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi, sao có thể dừng lại chứ ?

Vương Hạo Thần nhìn nàng cười nói, Nhạc Thi Dao lại chưa bao giờ cảm thấy nụ cười kia đáng giận đến vậy.

Mới bắt đầu ? Chẳng lẽ hắn muốn nàng cả đêm hay sao ?

Nhạc Thi Dao nghe hắn nói mà suýt nữa ngất đi, nàng sắp không chịu nổi nữa rồi, hắn sao có thể bá đạo như vậy chứ ?

-Hạo Thần, ta thật không chịu được nữa rồi . . . ngươi đã muốn người ta đến gần mười lần rồi . . .

Nhạc Thi Dao đáng thương hề hề nói, giọng nàng tựa như đang nức nở, chỉ thấy nàng tóc tai tán loạn, hai hàng lông mi dài run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp lấm tấm mồ hôi, đôi mắt tràn ngập hơi nước, tựa như một con mèo nhỏ vừa bị bắt nạt.

Nàng đâu có biết, bộ dạng của nàng lúc này là có bao nhiêu dụ hoặc, ngược lại khiến cho Vương Hạo Thần dục hoả càng thêm thịnh vượng.

Vươgn Hạo Thần căn bản không có khả năng dừng lại, hiếm có trực tiếp bỏ qua Nhạc Thi Dao cầu xin, tiếp tục chiếm đoạt nàng.

Nhạc Thi Dao biết rõ không khuyên nổi hắn, chỉ đành nằm yên chịu trận, để mặc cho hắn hành sự.

Toàn bộ căn phòng đều tràn ngập mùi vị của dục nhục, trong màn đêm dường chỉ còn lại hai thân thể từ đầu đến cuối vẫn dán chặt vào nhau, may mắn xung quanh không có người, nếu không nhất định sẽ bị những thanh âm dụ hoặc ở trong phòng truyền ra khiến cho mặt đỏ tai hồng.

Đến cuối cùng, ngay cả Nhạc Thi Dao cũng không thể đếm nổi Vương Hạo Thần đến cùng đã muốn nàng bao nhiêu lần, đã đổi qua bao nhiêu tư thế, càng không thể nhớ được chính nàng đã trải qua mấy lần tiết thân, chỉ biết nàng từ lâu để bị kẻ nào đó ăn đến không còn sót lại thứ gì, hầu như ngất đi vì khoái cảm và mệt mỏi.

Trong lúc mơ màng, nàng chỉ toàn thân xương cốt rã rời, thân thể không còn lại một chút sức lực, ngay cả một ngón tay đều không động đậy nổi, cuối cùng chỉ có thể lười biếng vùi đầu vào lồng ngực của Vương Hạo Thần ngủ say.

Vương Hạo Thần sau một đêm “ đại chiến “ cũng đã kiệt sức, cái gì cũng lười làm, chỉ ôm lấy ngọc thể Nhạc Thi Dao vào lòng, cùng nàng chìm vào giấc ngủ.

Một đêm nay, có lẽ một đêm đẹp nhất từ trước đến nay của cả hai người.

LTG: Cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ, viết sắc đối với ta mà nói thật sự không dễ chút nào a. Sắp tới xin nghỉ phép 1, 2 ngày. Muốn hỏi các đạo hữu không biết ta có nên tiếp tục viết sắc hay không, đây thật sự không phải sở trường của ta !