Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 282: Càng lúc càng mạnh




Từ một Thiên giai ngũ phẩm cường giả, thoáng cái rơi xuống trở thành một lão đầu trói gà không chặt. Hai mươi năm qua, Lý Thần vì giải quyết thương thế của thân thể mình mà hầu như đã đi khắp đại lục, đã bị bao người khi dễ trào phúng.
 
Có thể nói hai mươi năm qua thân thể và tinh thần Lý Thần lúc nào cũng nằm trong trạng thái đau đớn, thống khổ đến khắc cốt ghi tâm. Nếu như không phải trời sinh hắn lạc quan, cộng với tâm nguyện của hắn còn chưa có hoàn thành cho nên hắn mới có thể kiên trì được hai mươi năm.
 
Mà hôm nay dưới sự trợ giúp của Hàn Phong, hắn đã có thể trở lại Thiên giai chi cảnh. Tuy rằng mới chỉ là Thiên giai nhất phẩm nhưng vô luận từ nay về sau có thể trở lại Thiên giai ngũ phẩm hay không thì trong lòng Lý Thần đối với Hàn Phong cũng vô cùng cảm kích không lời nào có thể tả được.
 
Trong lòng hắn đối với điều kiện mà lúc trước Hàn Phong đưa ra còn do dự không dứt thế nhưng hắn cũng không có cự tuyệt.
 
Nhất là sau khi gặp được hai người Địa Tá và Địa Chu của Võ Hoàng điện thì Lý Thân cũng minh bạch sợ rằng lần này Hàn Phong muốn trở thành địch nhân của Võ Hoàng điện. Võ Hoàng điện cường đại như thế nào thì hai mươi năm trước hắn đã biết.
 
Hai mươi năm, có thể đánh bại được một Thiên giai cường giả như hắn. Nếu như không phải vận khí của hắn tốt, may mắn không chết thì chỉ sợ lúc này hắn đã hoá thành một đống xương trắng.
 
Nhưng cho dù biết được thực lực của Võ Hoàng điện đáng sợ như vậy nhưng Lý Thần cũng không có cảm thấy sợ hãi chút nào. Trong lòng hắn càng kiên định phải giúp Hàn Phong. Cho dù có trở thành hộ vệ của Hàn Phong thì hắn cũng không có ngại chút nào.
 
Lại nói qua, trải qua mấy ngày này, Lý Thần đối với Hàn Phong cũng hiểu biết được đôi chút. Đối với thiên phú kinh người của Hàn Phong thì hắn cũng chỉ đành mắt chữ 'A' mồm chữ 'O' mà thôi.
 
Nhất là khi Phí lão từng nói thực ra Hàn Phong sớm đã tiến vào Thiên giai chi cảnh. Bất quá hắn hiện tại đang tán công luyện lại lần nữa.
 
Lời này Phí lão nói ra chính là khiến cho Lý Thần phải xái cả quai hàm. Mất một lúc lâu sau mới có thể hồi thần được.
 
Vốn cho rằng mười tuổi đã trở thành một Địa giai cao thủ thì có thể nói là thiếu niên thiên tài của đại lục. Nhưng không có nghĩ tới đây lại là thành quả của lần tu luyện lần thứ hai của Hàn Phong.
 
Tốc độ tu luyện kinh khủng bậc này cũng là Lý Thần không có tận mắt nhìn thấy nên cũng không phải quá tin tưởng.
 
Đối với tiềm lục của Hàn Phong, Lý Thần cũng hết sức coi trọng. Trong lòng hắn nghĩ, dựa theo thiên phú của Hàn Phong thì chỉ cần qua mười năm hắn có thể với thực lực của chính mình mà đối kháng trực diện với Võ Hoàng điện.
 
Hắn rất rõ ràng tình huống bản thân mình. Cho dù hắn có thể một lần nữa tu luyện lại đến Thiên giai ngũ phẩm thì với tư chất của mình cũng không thể nào tiến vào Thiên giai lục phẩm trong thời gian ngắn được.
 
Mà hai mươi năm trước Võ Hoàng điện đã có thể đánh bại được mình thì hai mươi năm sau thực lực của bọn họ còn bành trướng tới mức độ nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.
 
Cho nên trong lòng Lý Thần cũng có tự đánh giá. Đối với điều kiện Hàn Phong đưa ra tự nhiên hắn không có ý kiến gì, bởi vì hắn muốn đợi Hàn Phong đến khi nào mà hắn không cần mình bảo hộ hắn nữa thì chính là lúc mà Hàn Phong có thể đối phó với lực lượng của Võ Hoàng điện.
 
Để có thể báo thù, Lý Thần tự nhiên cũng không quan tâm đến những thứ này.
 
Lúc này Địa Chu nghe được Lý Thần nói như thế, trong mắt hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc, lập tức nói:
 
- Tuy rằng không biết ngươi là ai nhưng nếu như hai mươi năm trước ngươi và Võ Hoàng điện là địch thì hẳn là ngươi biết rõ được thực lực của chúng ta. Với thực lực của các ngươi hiện giờ thì chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
 
- Thì tính sao?
 
Lý Thần cười lạnh nói, hắn không thèm để ý tới những gì Địa Chu vừa nói.
 
Địa Chu thấy Lý Thần như vậy, sắc mặt cũng âm trầm xuống, hừ lạnh một tiếng:
 
- Xem ra hai mươi năm qua ngươi còn chưa có minh bạch. Ngươi không sợ rằng Võ Hoàng điện sẽ cho người đuổi giết ngươi!
 
- Hắc hắc! Ta hai mươi năm nay may mắn không chết, mặc dù đã qua hai mươi năm nhưng ta vẫn như cũ - không chết không thôi!
 
Lý Thần hồn nhiên nói.
 
Phí lão đứng bên cạnh thấy Lý Thần tựa hồ như biết được lai lịch của hai tên này cũng hết sức hiếu kỳ. Nhưng bây giờ hiển nhiên không phải là lúc tiếp tục để nói chuyện.
 
Vì vậy, Phí lão nói thẳng:
 
- Lý lão đầu, hai tên gia hoả này quỷ kế đa đoan. Chúng ta vẫn nên nhanh tay giai quyết bọn họ để còn trợ giúp cho những người khác.
 
- Cũng tốt! Dù sao thì hai người này cũng chỉ là tiểu lâu la mà thôi, cũng không cần nhiều lời với bọn chúng làm gì!
 
Lý Thần cũng gật đầu nói rằng.
 
Dứt lời thân hình hai người khỏi động, lao thời tới hai người Địa Chu, Địa Tá.
 
Địa Chu, Địa Tá thấy thế cũng không có dám khinh thường. Hai người đồng thời mặc niệm, hai tay nhanh chóng khoát khoát tạo thành một thủ thế kỳ quái.
 
Mà Phí lão vừa mới tiến vào Thiên giai tứ phẩm, tốc độ cũng được đây lên không ít, thân hình so với Lý Thần thì nhanh hơn. Lúc này Phí lão đã đứng trước mặt hai người Địa Chu. Lập tức một đạo đấu khí cương liệt oanh kích về phía Địa Chu.
 
Quyền đầu mạnh mẽ, bụi bay tứ tán.
 
Đúng lúc này trước mặt hai người Địa Chu xuất hiện một đạo ba động cực kỳ quỷ dị.
 
Lý Thàn hai mươi trước cũng đã tiếp xúc qua với Võ Hoàng điện cho nên nhìn thấy một màn quỷ dị trước mắt, liền lên tiếng nhắc nhỏ:
 
- Cẩn thận, đây là ba động thuật của Võ Hoàng điện. Nó có thể khiến cho đấu khí của đối phủ bắn ngược quay trở về.
 
Nghe được Lý Thần nhắc nhở, Phí lão cũng vô cùng kinh ngạc. Nhưng bây giờ quyền đầu đã xuất ra căn bản không kịp biến chiêu.
 
Oanh!
 
Mặc dù có Lý Thần nhắc nhở nhưng quyền đầu của Phí lão vẫn trực tiếp oanh kích vào ba động quỷ dị kia. Nhất thời từ trong ba động truyền đến một phản lực vô cùng lớn trực tiếp xuyên thấu qua cánh tay của hắn.
 
Biến hoá này khiến cho Phí lão trở tay không kịp. Bộ dạng có chút chật vật lui lại phía sau đồng thời hoá giải lực lượng phản chấn.
 
- Hắc hắc! Hiện tại ngươi cũng biết được năng lực của Võ Hoàng điện rồi. Tư vị một chiêu vừa rồi như thế nào.
 
Địa Chu đắc ý nói.
 
Hắn cũng không có chờ Phí lão trả lời, mà lại nói tiếp:
 
- Ba động thuật ở trong Võ Hoàng điện chính là một bí thuật. Nhưng cũng chỉ có thể xem như là một chiêu thức hạ tầng mà thôi. Một hồi nữa các ngươi có thể thấy được bí thuật cao cấp xuất hiện. Chẳng qua là các ngươi có thể sống sót để mà chứng kiến hay không thôi. Ha ha!
 
Địa Chu nói xong đắc ý cười ha hả giống như hắn nắm chắc phần thắng.
 
Mà lúc này Lý Thần đối với lời vừa rồi của Địa Chu cũng mọc lên một tia cảm giác. Lập tức ánh mắt dời về phía người Hàn Phong cách đố không xa.
 
Xác thực mà nói thì lúc này Hàn Phong đang cùng Lâm Hà chiến đấu.
 
- Chẳng lẽ….
 
Lý Thần cau mày tự hỏi.
 
Lúc này Hàn Phong đang trong quá trình chiến đấu với Lâm Hà. Hắn cũng dần cảm thụ được một tia áp lực trầm trọng đang không ngừng dâng lên.
 
Từ khi khí tức trên người Lâm Hà trở nên quỷ dị đến giờ Hàn Phong có thể xác nhận thực lực mà Lâm Hà đang thi triển càng lúc càng mạnh.
 
Mỗi lần Hàn Phong cùng Lâm Hà va chạm đều cảm nhận được phực phản chấn trên cánh tay càng lúc càng mạnh. Đồng thời vô luận Hàn Phong tạo thành thương tổn nào thì Lâm Hà cũng không có để ý tới. Giống như thân thể này không còn là của hắn nữa.
 
Mặt khác cũng chỉ trong vài lần hô hấp, tử khí trên người Lâm Hà cũng đã tăng tưởng đến một mức độ vô cùng kinh khủng.